Cù Huy Hà Bảo - Những ngày gần đây truyền hình liên tục ca ngợi về một người không tay chân quốc tịch Úc có tên Nick Vujicic chàng trai khuyết tật không chân tay, nhưng đã vượt qua được số phận anh đã đi qua 46 nước để truyền nghị lực và chân lý sống cho hàng tỷ người trên khắp năm châu. Việt Nam là nước thứ 47 bỏ ra 36 tỷ (1) để mời người đặc biệt Nick Vujicic đến để nói chuyện về đam mê cuộc sống, đê mê vượt qua khó khăn tưởng truyện chi ồn ào. Những vấn đề đó Việt Nam có thừa bởi từng là một nước bị chiến tranh tàn phá và bom mìn còn sót lại sau chiến tranh nhưng tại sao Việt Nam lại không có những Nick Vujicic do đâu! Phải chăng chính tại cộng sản?
Người khuyết tật ở các nước tư bản không riêng gì Úc, đều được hưởng những phúc lợi xã hội như nhau, đối với những người tàn tật thì đi học, xem hát hay khám chữa bệnh đều được nhà nước trợ cấp miễn phí, thậm chí người nhà phụ thuộc chăm sóc người tàn tật cũng được phụ cấp còn đối với nước Việt Nam do đảng CSVN lãnh đạo thì đừng có mơ, (không tiền chữa bệnh tức thì chết ngay) cho nên Việt Nam đầy những Nick Vujicic nhưng sẽ không bao giờ nổi tiếng thế giới được lỗi này tại CSVN
Người khuyết tật ở các nước tư bản không riêng gì Úc, đều được hưởng những phúc lợi xã hội như nhau, đối với những người tàn tật thì đi học, xem hát hay khám chữa bệnh đều được nhà nước trợ cấp miễn phí, thậm chí người nhà phụ thuộc chăm sóc người tàn tật cũng được phụ cấp còn đối với nước Việt Nam do đảng CSVN lãnh đạo thì đừng có mơ, (không tiền chữa bệnh tức thì chết ngay) cho nên Việt Nam đầy những Nick Vujicic nhưng sẽ không bao giờ nổi tiếng thế giới được lỗi này tại CSVN
Những công trình phúc lợi công viên nhà hát, nhà hàng… của các nước tư bản đều có lối đi riêng cho người tàn tật, kể cả đi xe bus nên người tàn tật ở các tư bản tiên tiến, họ không lo kiếm sống như ở Việt Nam. Chính vì thế những người khuyết tật chỉ muốn làm 1 việc gì đó cống hiến cho đời, họ không muốn người khác xem thường và đối xử với họ như những người cá biệt, nên không chỉ 1 Nick Vujicic mà nhiều người khác trên thế giới vẫn âm thầm cống hiến cho đời và cũng nổi tiếng không kém Nick
Còn Việt Nam thì Sao? Dưới triều ĐCSVN sẽ không bao giờ có Nick bời vì CS không có tính người, trong chiến tranh họ sẵn sàng bắn chết đồng đội của mình nếu như họ bị thương, không thể rút lui cùng đơn vị, bởi họ sợ người đồng đội của họ khi bị bắt, sẽ khai báo nơi đào hầm và lối đi bí mật của họ, rồi họ sợ phải nuôi cơm chữa trị cho một người tàn tật, mà không còn khả năng lợi dụng. Ngay ngày nay những liệt sỹ đã cống hiến đôi chân đôi tay cho cuộc chiến mà đảng còn chẳng đối xử ra gì phải tự mưu sinh mà sống huấn chi là trong thời chiến.
Cộng sản Việt Nam không có lấy một cơ sở đúng nghĩa nuôi nhận trẻ em mồ côi, hay trẻ em lang thang cơ nhỡ nào cả họ không bỏ tiền ra để nuôi dậy những người thiếu may mắn, bởi cha mẹ bị chết do tai nạn giao thông hoặc những lý do khác. Ngay kể cả người còn có chân tay mà đảng còn bỏ mặc nữa là người tàn tật. Ở Việt Nam những cơ sở đó là do các tôn giáo tự bỏ tiền ra chăm sóc chứ không hề là của đảng, có chăng cũng chỉ 1 hay 2 cơ sở (vì đảng nhận viện trợ của hội chữ thập đỏ quốc tế) nhưng điều kiện để được vô đây là con em thằng có đảng chứ nào đâu phải cho mọi người dân.
Người Việt Nam có đầy những cái tên như Nick như, hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng và vô số vận động viên khuyết tật như Phạm Thị Thu… Nhưng họ sẽ không bao giờ nổi tiếng vượt ra khỏi đất nước như chàng trai Nick, bởi đảng đã thui chột tài năng của họ phân biệt đối xử coi họ như gánh nặng của xã hội, Việt Nam có 10% người tàn tật (2) sống được là do nghị lực phi thường của cá nhân hơn cả Nick, nhưng tiền khám chữa bệnh hoặc sinh hoạt đều do người nhà hoặc tự thân người đó chi trả, chứ hoàn toàn không hưởng từ đảng lấy 1 đồng Bảo Đại, thì thử hỏi đảng bỏ ra cả 1, 5 triệu đô la để mời Nick về để truyền cảm hứng sống cho người Việt liệu có được lòng dân không? Hay (bụt nhà không thiêng ?).
Riêng bản thân tôi lại thấy những người như anh Ba Sài Gòn, Hải Điếu Cày. ông Cù Huy Hà Vũ, chị Tạ Phong Tần… những cái tên còn dài theo năm tháng mà gần đây là Nguyên Khang, Phương Uyên. mới là Nick Vujicic bởi ngững con người đó, trong hoàn cảnh khó khăn đã truyền cảm hứng sống cho cả dân tộc Việt Nam là phải có tự do nhân quyền thực sự, mặc dù họ bị đảng bắt bớ đánh đập nhưng vẫn hiên ngang anh hùng họ mới là 1 người Hùng thực sự, đã được thế giới công nhận như bà Tạ Phong Tần, đã được đích thân phu nhân tổng thống Mỹ Michelle Obama. trao giải thường người phụ nữ cam đảm nhất thế giới hôm 9/3 đang bị đảng bỏ tù đó mới là anh hùng thực thụ
Vậy tại sao đảng lại bỏ số tiền lớn như thế để mời Nick? Vâng thưa đó là do bản chất nổ như bom của họ và do lợi nhuận mà thôi, trong vòng 1 tuần cổ phiếu của công ty tôn Hoa Sen (đơn vị trực tiếp đứng ra ký hợp đồng mời Nick) đã lên giá hàng trăm tỷ (3) con số gấp nhiều lần số tiền họ bỏ ra đó chứ. Cộng sản không cho không ai bao giờ họ vừa thu được lợi nhuận vừa đưa cả vấn đề chính trị vào buổi nói chuyện của Nick Vujicic đã nhắc đến cả tên đại Việt gian Hồ Chí Minh. Đúng là mưu mô của cộng sản là không thể lường trước được ác toàn tập
Chúng ta là những tuổi trẻ yêu quê hương quyết không mắc mưu hèn của đảng, chúng đang để cho giặc tàu chiếm biển đông tông tàu cá của ngư dân ta mà không có bất cứ một động thái bảo vệ nào, ngoài việc đưa tên Lương Thanh Nghị lên lu loa phản đối bằng mồn thì làm sao giữ biển chúng ta hãy chuẩn bị tình thần (sắp đến ngày 5/6 kỷ niệm ngày biểu tình đầu tiên chống giặc tàu) hãy đổ cả xuống đường một lần để thể hiện tinh thần bất khuất của ông cha chống giặc tới cùng. Đó mới là anh hùng truyền cảm hứng sống tự do nhân quyền cho quê hương dân tộc một cách thực thụ nhất.