Độc từ trong ra, độc từ ngoài vào - Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự - 02-2015


Độc từ trong ra, độc từ ngoài vào

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn

Khi bài này đến với bạn đọc, chỉ còn vài ngày nữa là Tết Nguyên Đán, Tết cổ truyền VN chúng ta ở trước mặt. Năm nay là năm nhuận nên có tới 13 tháng và tháng cuối cùng trong năm gọi là tháng Chạp thiếu 1 ngày nên mới 29 đã là 30 Tết rồi. Ngày xưa các cụ gọi là “Hai chín lấy làm ba mươi.” Tôi biết bà con tôi ở nước ngoài ăn Tết cũng linh đình lắm, thứ gì cũng có, dưa hành củ kiệu, bánh chưng, bánh tét, kể cả cà pháo mắm tôm. Trên những trang báo ở VN cũng đăng rất nhiều hình ảnh, tin tức về Tết của người VN ở Mỹ. Thế thì Tết ở Mỹ, ở Úc, ở Canada có “thua” gì ở VN đâu.
Heo bệnh được giết mổ để đem đi tiêu thụ bị Đoàn Kiểm Tra TP Sài Gòn phát hiện.


Nhưng thật ra cái không khí đường phố và công tư sở lại khác rất nhiều. Nhất là những cái chộn rộn xao xuyến của những ngày cuối năm. Nguyên cái việc hàng trăm hàng ngàn người xếp hàng suốt đêm chờ mua vé xe đò về quê ăn Tết cũng đủ thấy cái Tết đối với mọi người quan trọng như thế nào. Phố phường thì hoa hòe hoa sói chăng ngang chăng dọc, mấy nhà trung lưu cũng sửa sang sơn phết lại nhà cửa đón xuân. Lo dọn bàn thờ cúng tổ tiên, lo thu xếp nhà cửa đón khách, nhà nào cũng chộn rộn làm tăng cái nhịp độ “Tết nhất.”
Các nhân viên công tư sở đều hí hởn với món tiền thưởng Tết, cho dù năm nay chưa chắc đã bằng năm ngoái. Cô cậu nào cũng lo cho mình một bộ đồ vía đi chơi xuân. Đủ thứ dự định được đặt ra cho ngày Tết kể cả “dự án cờ bạc.” Trong khi mấy anh dân đen lo túi bụi vì đủ thứ tiền tiêu tết, tiền mua đồ cúng đêm 30, tiền quà biếu đủ thứ “sếp,” tiền lì xì con cháu…
Vẫn còn những con người sống lang thang vất vưởng ngoài lề đường, dưới hầm cầu. Thậm chí có anh mỗi ngày chỉ được ăn một gói mì, mong được ăn một bữa cơm no. Vậy mà tại xã Trịnh Xá (TP Phủ Lý, Hà Nam) một số người khuyết tật bị cán bộ xã bớt tiền trợ cấp xã hội từ 270 ngàn đồng xuống 180 ngàn đồng. Hàng trăm hàng ngàn cảnh đời như thế, kể làm sao hết!
Trong khi đó ông tỉnh ủy Thái Nguyên còn xây nhà trái phép rất bề thế chẳng kém gì nhà ông Truyền Tổng thanh tra chính phủ cho đời biết mặt. Cái nghịch cảnh ấy diễn ra “hiên ngang” trước bàn dân thiên hạ, dịp Tết càng lộ liễu hơn.
Những đại gia đại quan, các em chân dài cặp kè tỉ phú thì đủ mốt chơi sang, đôi khi cái sự chơi sang ấy trở nên lố bịch. Chơi chó, chơi mèo, chơi chim toàn hàng “khủng.” Lắm anh hô khẩu hiệu “quyết tâm không chạy chức chạy quyền” nhưng kiếm được loại hoa kiểng trăm năm hiếm quý giá cả trăm triệu mang đến làm tí quà Tết cho “thủ trưởng” gọi là món quà tình cảm thôi. Nhưng thực chất đó là cái áo bọc chạy chức, chạy quyền chẳng còn xa lạ gì ở VN.
Riêng cánh già chúng tôi, những ngày cuối năm ở Sài Gòn, thường là có bạn bè ở nước ngoài về ghé thăm hoặc “a lô” hẹn nhau ở quán cà phê nào đó rồi kéo nhau ra “đấu láo” chuyện xa xưa, chuyện bây giờ, kẻ còn người mất. Nhiều chuyện cũng “lâm ly” lắm, những lúc đó mới thật sự biết rằng cuộc đời còn đáng sống. Nếu bạn sống ở Sài Gòn như tôi, suốt một năm chỉ muốn nằm nhà, muốn “nhắm chỉ thấy một chân trời tím ngắt” cho xong chuyện đời mới thấy được niềm vui hội ngộ ấy như thế nào.
Tiếc rằng bài báo này còn quá nhiều chuyện để kể nên xin hẹn bạn đọc vào kỳ khác, tôi kể chuyện này. Đến đây xin nói chuyện tiếp về Tết ở VN.
Khoai tây Trung Quốc được “biến hóa” khi nhập về để biến thành đặc sản Đà Lạt.

Cái gì cũng giả, cái gì cũng nhiễm độc, ăn gì cũng chết

Ngoài việc phải đề phòng trộm cướp trong “tháng củ mật” như tôi đã tường thuật trong bài trước, trong thời gian này còn phải đề phòng hàng gian hàng giả cùng các loại thực phẩm nhiễm độc. Trước đây người dân Sài Gòn không bao giờ phải đề phòng các loại thực phẩm này dù hồi đó chưa có nhiều “cơ quan chức năng” và những siêu thị đồ sộ như bây giờ.
Dường như cứ mỗi năm vấn đề thực phẩm nhiễm độc càng gia tăng theo số năm. Có thể hiểu nếu năm 2000 có 2,000 vụ thì năm 2015 tăng thêm 15 vụ làm ăn gian lận cùng thực phẩm độc hại. Chứng tỏ mỗi ngày đạo đức càng băng hoại thê thảm. Kinh doanh ngày nay không còn khái niệm đạo đức nữa. Nhất là những năm gần đây, mấy chú Trung Quốc kiếm đủ cách len lỏi hàng giả hàng độc hại vào thị trường VN. Bọn gian thương ngày càng nhiều, càng tinh vi, đôi khi còn được bọn tham quan che chở, nhắm mắt tiếp tay cho bọn giặc làm hại đồng bào mình. Bây giờ chúng coi đó là chuyện bình thường “làm ăn buôn bán thì phải thế.” Đó chính là nỗi bi đát của cả dân tộc khi tội ác được đương nhiên coi là “bình thường.”
Độc từ trong ra, độc từ ngoài vào, cho nên người dân nói “ăn gì cũng có thể chết” không phải là điều nói ngoa. Từ bó rau muống của bác nông dân trồng trong ruộng nhà cũng được tưới bón bằng hóa chất, quả đu đủ, quả soài, quả chanh cũng có thể bị nhiễm độc. Thế thì chẳng còn thứ gì có thể tin được là sạch. Lòng lợn thối, thịt heo chết được tẩy trắng, “hóa phép” thành tươi sống tuồn vào khắp các chợ trông ngon lành hơn cả thịt tươi.
Cận Tết, thị trường thực phẩm càng trở nên sôi động, nhất là các loại thực phẩm chế biến; các mặt hàng thiết yếu như bánh kẹo, rượu bia, đồ hộp... Đây cũng là lúc các loại hàng không bảo đảm an toàn thực phẩm (ATTP) được dịp trà trộn, tung hoành. Ngay cà cà phê cũng chỉ là đậu nành và hóa chất. Cà phê thơm phức hơn cả cà phê Brasil nhưng là “cà phê đểu.” Bột ngọt là thứ phụ gia được mọi gia đình dùng thường xuyên cũng bị làm giả…
Bạn đọc nhìn qua nỗi bất an của người dân ngay tại hai thành phố lớn nhất nước.
Nguyễn Thị Cẩm Hường và Nguyễn Thị Sinh sản xuất hạt nêm, bột ngọt giả.

Tại Hà Nội hàng giả bày bán tràn lan

Tại Hà Nội những ngày giáp Tết, thị trường tràn ngập các loại bánh, mứt, kẹo nhập nhèm xuất xứ, chất lượng. Đặc biệt, tại chợ đầu mối Đồng Xuân và khu vực phố Hàng Buồm, hầu hết bánh kẹo, hạt dưa, hạt bí... đều không có bao bì, nhãn mác mà chủ yếu bán cho khách mua theo ký. Thậm chí, các loại mứt như hồng khô, bí, sen... còn được bày tênh hênh trên sạp, không hề có bao, vỏ che đậy. Người bán thổ lộ, “Hầu hết người ta đến mua để bán lại nên không câu nệ đóng gói. Giờ dân kỵ hàng Trung Quốc nên chúng tôi lấy hàng của các cơ sở, làng nghề trong nước sản xuất.”
Theo ông Nguyễn Ngọc Tuấn, Trưởng ban Ban Chỉ đạo 389/TP Hà Nội, Tết năm nay, tình hình vi phạm về an toàn thực phẩm vẫn diễn biến phức tạp. “Sức mua ở mức thấp, hàng hóa không tiêu thụ được, hàng hóa hết “đát,” cận “đát” tồn kho nhiều nên dẫn tới hành vi sửa hạn sử dụng có dấu hiệu tăng. Ngoài ra, tình trạng gia cầm, sản phẩm gia cầm nhập lậu đã được kiểm soát nhưng vẫn chưa hết. Hàng hóa sử dụng giấy chứng nhận kiểm dịch, giấy chứng nhận ATTP không phù hợp; hàng hóa không rõ nguồn gốc được trà trộn vào hàng trong nước, không bảo đảm ATTP, ảnh hưởng tới sức khỏe và quyền lợi của người tiêu dùng.”
Tại thị trường Hà Nội, tình trạng nhập lậu thực phẩm bẩn, không rõ nguồn gốc hiện vẫn rất phức tạp. Gần đây, nhiều vụ việc được phát hiện nhưng vẫn chưa phản ánh đúng tình hình thực tế. Chẳng hạn, đầu tháng 12, 2014, công an TP Hà Nội phối hợp Chi cục QLTT Hà Nội kiểm tra các cơ sở nhập khẩu, kinh doanh thịt trâu thuộc Xí nghiệp Bắc Hà - Công ty MTV Đầu Tư và Phát Triển Nông Nghiệp Hà Nội. Khi kiểm tra đã phát hiện và phạt hành chính 135 triệu đồng về các hành vi sản xuất hàng giả, sửa giấy chứng nhận kiểm dịch, buộc tiêu hủy 1,296 kg thịt trâu. Giữa tháng 12, 2014, tại Hà Nội cũng phát hiện 3,150 kg cá tầm có xuất xứ Trung Quốc, không hóa đơn chứng từ, trị giá gần 700 triệu đồng.

Tại TP Sài Gòn còn ghê gớm hơn

Trong khi đó, tuần qua, Chi cục Quản lý thị trường (QLTT) TP Sài Gòn đã kiểm soát 37 vụ sản xuất, buôn bán 82,519 sản phẩm và 61,935 kg thực phẩm các loại. Trong đó có 16 vụ buôn bán, vận chuyển hàng không hóa đơn chứng từ, tạm giữ 45 chai rượu ngoại không dán tem nhập khẩu, 1,797 chai sữa nước Ensure loại 237 ml/chai, 2,862 lon nước tăng lực hiệu Redbull do Thái Lan sản xuất, 24,984 gói nước ép trái lê, 200 kg hạt hướng dương sấy khô, 17 kg mứt trái cây không rõ nguồn gốc...
Nhóm hàng “nóng” hiện nay là các loại thực phẩm tươi sống đang được đưa về các TP lớn làm nguyên liệu phục vụ Tết. Vì vậy, các loại thực phẩm bẩn cũng theo vào rất khó kiểm soát.
Tại cửa ngõ phía Đông và phía Tây TP Sài Gòn gần đây rộ lên tình trạng vận chuyển trái phép sản phẩm động vật.
Trưởng Trạm Thú Y huyện Bình Chánh cho biết hầu như ngày nào cũng phát hiện một số người cố tình đưa gà vịt sống, trứng, thịt heo... về TP qua địa bàn huyện. “Có ngày, chúng tôi xử đến 15 trường hợp” các loại gia súc, gia cầm không rõ nguồn gốc, nếu vận chuyển trót lọt sẽ “chui” vào các lò giết mổ lậu...
Công ty Ve Wong (trụ sở tại phường An Phú Đông, quận 12) thừa nhận đơn vị này có ký hợp đồng bán hơn 68 tấn bột ngọt hết hạn sử dụng cho chủ cửa hàng Lệ Hằng. Giá trị hợp đồng là 517 triệu đồng. Công ty đã giao hàng nhiều lần, số lượng hàng chục tấn. Bột ngọt hết hạn mà người tiêu dùng vẫn sử dụng dễ xảy ra ngộ độc.
Tình trạng thực phẩm đóng gói vi phạm về nhãn cũng rất nhiều, gồm đủ loại mặt hàng như: rượu vang, nước trái cây, bánh mứt, kẹo, trà sâm, nấm linh chi, giò chả... .
Các đoàn kiểm tra cũng đã lấy hơn 14,000 mẫu thực phẩm gửi kiểm nghiệm, kết quả có đến 13.6% không bảo đảm chất lượng, trong đó có những mẫu sai phạm rất nghiêm trọng như: thực phẩm nhiễm E. coli, coliform, nấm mốc... gấp nhiều lần tiêu chuẩn cho phép. Nếu các bạn nhìn thấy những “lò” chuyên sản xuất thực phẩm giả chắc phải phát nôn ọe, kinh tởm đến không ngờ. Các “cơ quan chức năng” thú nhận bắt không xuể, dân đành… phải ăn vậy.

Mỹ phẩm cũng giả

Mỹ phẩm giả cũng làm hại nhiều phụ nữ, làm đẹp vốn là nhu cầu chính đáng của phụ nữ, nhưng càng “làm đẹp” nhiều càng nguy hiểm. Ngày 28/1, Công an TP Móng Cái phối kiểm tra kho chứa hàng của Zhong Dao Pinh đã phát hiện 31,408 chai mỹ phẩm gắn nhãn mác một số thương hiệu nước ngoài, 200kg nguyên liệu sản xuất mỹ phẩm, 40kg tem chống hàng giả và 200kg giấy giới thiệu sản phẩm, tem nhãn mác sản phẩm có dấu hiệu giả mạo để tiêu thụ tại thị trường Việt Nam. Từ tháng 11/2014 đến khi bị bắt giữ, Zhong Dao Pinh đã bán được khoảng 40 triệu đồng tiền hàng.
'Phù phép' hàng Trung Quốc thành đặc sản Đà Lạt
Những mặt hàng được "rửa nguồn gốc" là dâu tây, khoai tây, các loại mứt khoai sâm, khoai lang dẻo, mơ cay, đào sữa, dâu tây, bắp cải, mơ, hồng...
Chỉ trong 15 ngày, cơ quan chức năng tỉnh Lâm Đồng đã liên tiếp phát hiện nhiều lô hàng có nguồn gốc từ Trung Quốc được bán tại thị trường Đà Lạt dưới nhãn mác “Made in Dalat,” đây là sự đánh tráo nhãn hiệu hàng hóa một cách trắng trợn.
Tại các cơ sở chế biến, những lô hàng “đặc sản” này có bao bì chữ Trung Quốc được các chủ cơ sở nhập về rồi sau đó “phù phép” thành hàng đặc sản Đà Lạt để tung ra thị trường. Mứt Trung Quốc được nhập về Đà Lạt thường là các loại khoai sâm, khoai lang dẻo, mơ cay, đào sữa, dâu tây...
Chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ Thực vật (Sở NNPTNT Lâm Đồng) cho biết, “Một số mặt hàng rau quả của Trung Quốc không thể cạnh tranh nổi với sản phẩm cùng chủng loại của Đà Lạt là bắp sú, cải thảo, khoai tây… Tuy nhiên, không ít tư thương ở Đà Lạt lấy hàng Trung Quốc về đánh bóng rồi gắn nhãn mác đặc sản Đà Lạt để tiêu thụ ở thị trường…”
Bạn đã thấy tình hình thực phẩm Tết ở VN này như thế nào. Các cơ quan được gọi là “cơ quan chức năng” cũng không thể kiểm soát hết, tôi cũng không thể liệt kê hết các loại thực phẩm độc hại đang tràn lan khắp nơi, từ người nghèo cho tới người giàu đều có thể bị nhiễm độc vì bất cứ thứ thực phẩm nào. Tôi cũng không dám kể thêm sợ tai mắt độc giả cũng bị… ngộ độc. Xin chuyển sang chuyện khác

Thợ may ăn vải, thợ mã ăn hồ

Cũng vào dịp cuối năm các anh chị có tí quyền hành chức tước cũng muốn kiếm ăn thêm nên tội phạm ngày càng “phát triển.” Ngành nào ăn theo ngành nấy như các cụ nói “thợ may ăn vải, thợ mã ăn hồ.” Hải quan bao che cho buôn lậu, bệnh viện ăn theo bệnh nhân và thuốc chữa bệnh, nhân viên chống buôn lậu đi buôn lậu…
Môt vài thí dụ nhỏ như nữ cán bộ hải quan Tân Sơn Nhất bị điều tra tiếp tay buôn lậu
Ngày 30/1, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an TP Sài Gòn đã khởi tố, bắt tạm giam và khám xét nơi ở của Lê Nguyễn Thị Ái Trâm (37 tuổi, nguyên nhân viên hải quan sân bay Tân Sơn Nhất) để điều tra về hành vi Buôn lậu.
Cơ quan chức năng phát hiện trên xe có 13 kiện hàng còn nguyên số vận đơn, không bị bong tróc, cắt rách bên ngoài, chưa có dấu hiệu đã được hải quan kiểm hóa. Có tất cả 844 sản phẩm gồm điện thoại iPhone, iPad… trị giá hơn 10 tỷ đồng trong những kiện hàng này.
Nhà chức trách xác định đây là hàng lậu, được Vinh và Hương vận chuyển từ Hong Kong về Việt Nam bằng đường hàng không, qua cửa khẩu sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất. Để nhập trót lọt lô hàng này, họ móc nối với Trâm để không thực hiện việc kiểm hóa hàng theo quy định nhưng vẫn ký tên, xác nhận cho thông quan.

Ăn cắp xăng dầu máy bay

Vụ bắt quả tang diễn ra vào lúc 11h45 đêm 29/1 ngay trong khu vực sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất (đường Trường Sơn, P.2, Tân Bình, TP Sài Gòn).
Khi các đối tượng dùng ống hút trộm xăng dầu từ xe tải này qua xe tải bên kia hàng rào thì An ninh hàng không và Cục Hàng không đã phục kích bắt giữ, lập biên bản hành vi phạm tội quả tang.
Trong một diễn biến khác, mới đây Công an đã bắt giữ một băng nhóm gồm bảy tên trộm cắp xăng dầu trong khi kiểm tra chất lượng xăng dầu máy bay thuộc hãng Jetstar neo đậu tại sân bay Tân Sơn Nhất. Trong số 7 người bị bắt giữ có ba người là tài xế của phòng kỹ thuật thuộc hãng Jetstar.
Nhóm này khai báo đã hoạt động trong thời gian dài. Mỗi ngày chúng hút trộm và bán ra thị trường khoảng 600 - 900 lít xăng dầu chỉ dành cho máy bay.

Ba cán bộ bệnh viện chiếm dụng tiền tỉ

Liên quan đến vụ chiếm dụng hơn 8 tỉ đồng xảy ra tại Bệnh viện Đa khoa huyện Vĩnh Thuận, tỉnh Kiên Giang, Công an tỉnh này vừa ra quyết định khởi tố bị can và bắt tạm giam đối với ông Nguyễn Văn Dũng, nguyên Trưởng phòng Tài chính – kế toán của bệnh viện chiếm dụng hơn 1,9 tỉ đồng, quyết toán khống hơn 747 triệu đồng, chứng từ đưa vào quyết toán nhưng chưa chi tiền gần 3 tỉ đồng. Trong khi đó, bà Trần Hen chiếm dụng tiền thu viện phí gần 2,1 tỉ đồng. Riêng bà Tô Thị Kỳ Trân liên quan trực tiếp đến việc các cá nhân ở Bệnh viện đa khoa huyện Vĩnh Thuận chiếm dụng hơn 8 tỉ đồng tiền quỹ của đơn vị.

Tội phạm tăng nhanh hơn dân số, thiếu hàng ngàn chỗ giam

Chỉ nói sơ qua các quan nhỏ ăn vặt kiếm tiều tiêu Tết thôi, còn nói đến tội phạm ở VN thì quá nhiều, nhiều đến nỗi không đủ chỗ giam. Thứ trưởng Bộ Công an cho biết, tại phiên họp thẩm tra mới đây của Ủy ban Tư pháp về dự án luật này: So với quy mô đã được phê duyệt, các trại tạm giam thiếu hơn 14,000 chỗ (tiêu chuẩn mỗi chỗ 2m2), tạm giữ thiếu hơn 12,000 chỗ.
Đại biểu (ĐB) Đỗ Văn Đương (TP Sài Gòn) nhận định, tốc độ gia tăng tội phạm nhanh hơn tốc độ gia tăng dân số. Cơ quan pháp luật cũng đã có số liệu cụ thể hàng năm tăng cả số vi phạm, số vụ và số bị can. Theo ông, số vụ tội phạm được phát hiện như trong báo cáo chưa tương xứng với tình hình thực tế. Nhiều địa phương tội phạm gia tăng và càng ngày càng lộng hành, tích chất phạm tội ngày càng man rợ khiến người dân rất bất an.
ĐB Lê Văn Hoàng (Đà Nẵng) lấy dẫn chứng tội phạm cướp giật, lừa đảo diễn ra công khai, man rợ và xảo quyệt ở hai thành phố lớn là Hà Nội và Sài Gòn. Ông dẫn ra một thực trạng, tội phạm diễn ra hoành hoành, dân không dám báo công an. Một thực trạng nữa nguy hiểm hơn là tình trạng tội phạm sẵn sàng giết người thân trong gia đình đang diễn ra ngày một nhiều, cho thấy sự suy đồi trầm trọng về đạo đức.

Giá điện tăng, mọi người đều được lợi?

Bài ca “dạo đầu cho việc tăng giá điện” ở VN lần nào cũng thế, nói không tăng hay chưa tăng chính là “phân khúc dạo đầu” cho việc tăng giá điện. Lần này cũng y chang, Bộ Công Thương trấn an người dân bằng cam kết chưa tăng giá điện trước Tết, nói thế là người dân hiểu liền, sau Tết sẽ tăng và có lẽ còn tăng mạnh hơn các kỳ trước. Tuy nhiên “bài ca dạo đầu” lần này có vẻ hơi kỳ cục.
Chủ tọa cuộc họp báo thường kỳ của Bộ Công Thương chiều 2/2 vừa qua, hầu hết câu hỏi mà Thứ trưởng Đỗ Thắng Hải nhận được đều xung quanh kế hoạch tăng giá điện, Thứ trưởng Đỗ Thắng Hải nói, “Giá điện theo thị trường thì Chính phủ không phải bù lỗ. Bởi khi đó, giá điện sẽ có cạnh tranh, các doanh nghiệp tham gia thị trường sẽ đầu tư vào cơ sở hạ tầng, công nghệ,… để tạo ra giá thành điện rẻ nhất, từ đó người dân và doanh nghiệp được hưởng lợi.”
Doanh nghiệp và người dân nào cũng lo sốt vó khi giá điện tăng. Nhiều doanh nghiệp trong lãnh vực xi măng, nước sạch, dệt may, phân bón, kinh doanh khách sạn… sẽ phải trả thêm hàng chục triệu, hàng trăm triệu đồng, thậm chí cả hàng tỉ đồng. Người dân có thể chỉ phải trả thêm vài chục ngàn đồng đến vài trăm ngàn đồng một tháng… Như thế thì gọi là “có lợi” ở đâu?
Phát ngôn của ngài thứ trưởng đã làm nổi sóng bất bình trong dư luận, tôi chỉ nêu một lời bình luận rất ngắn gọn của một độc giả trên báo chí VN:
- Bạn Le Tuan Hoang viết, “Lợi thì có lợi nhưng răng chẳng còn vì vặt răng ra trả tiền điện à”!
Các cụ đã dạy “miệng nhà quan có gang có thép” mà. Nói kiểu gì chẳng được.
Văn Quang (5 tháng Hai, 2015)
Continue Reading... Nhãn:



Ai cho tao làm người lương thiện

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn

Bây giờ là những ngày cuối năm, các cụ gọi là tháng củ mật phải đề phòng trộm cướp. Nhưng ở Sài Gòn thì khỏi phải đề phòng tháng củ mật bởi ngày nào cũng là ngày củ mật.
Mấy hôm nay trời Sài Gòn bỗng trở lạnh. Người Sài Gòn ra đường sặc sỡ với những chiếc áo ấm có lẽ để dưới đáy tủ, bây giờ mới có dịp dùng. Người bình dân mua vội chiếc áo “hàng sida” bày bàn ở vỉa hè hoặc góc chợ với đủ các nhãn hiệu, đủ thứ chữ Anh bay bướm trên ngực. Nhưng quả thật cái lạnh đối với dân miền Nam là chuyện hiếm. Tôi nhớ năm 1954, khi đồng bào miền Bắc ồ ạt di cư vào Nam, tháng 12 năm đó trời cũng bất ngờ trở lạnh. Mấy người miền Nam nói dỡn với nhau “mấy anh Bắc kỳ mang theo cả cái rét của họ vào trong này.”
Nhưng cái lạnh năm nay thì không đổ thừa cho ai được nữa. Tôi cảm thấy thú vị như được hưởng lại cái lạnh chợt đến của cuối thu miền Bắc xưa. Mặc dù tuổi già bị lạnh đôi khi cũng sụt sịt, sổ mũi, ho khan. Nhưng chẳng mấy khi được hưởng cái không khí này dù biết chắc thành phố này vẫn ô nhiễm trầm trọng. Khu chung cư tôi ở có ba ông già gần tám chục tuổi lăn ra chết. Người ta bảo vì trời lạnh người già dễ chết. Có lẽ đó là sự thật chăng? (Cái này chắc tôi phải email hỏi mấy ông đốc-tưa chuyên viết chuyện bệnh tật như ông Nguyễn Ý Đức hay ông Hà Xuân Du may ra mới biết). Thôi thì cứ cho là thế, nhưng mình còn sống nhăn đây mà, lo gì cái vặt.
Sài Gòn trở lạnh nên sáng sớm nhiều người phải mang áo ấm đi làm.

Vào nhà hàng ăn sang trọng cũng bị móc bóp

Bây giờ là những ngày cuối năm, các cụ gọi là “tháng củ mật” phải đề phòng trộm cướp. Nhưng ở Sài Gòn thì khỏi phải đề phòng “tháng củ mật” bởi ngày nào cũng là “ngày củ mật.” Không đề phòng là… đi đời nhà ma ngay. Chuyện trộm cướp xảy ra bất cứ ở đâu, bất cứ giờ nào. Trộm trốn trong nhà đợi đêm hành sự, trộm khoét mái nhà đu dây xuống, trộm chui từ nhà này sang nhà khác, cướp giữa ban ngày… nói tóm lại hở ra là mất.
Bạn ngồi trong tiệm ăn sang trọng cũng bị móc bóp. Cụ thể là cách đây HAI năm bà A.N. từ Mỹ về VN, đãi chúng tôi ăn ở một nhà hàng nổi tiếng về món cơm niêu, ấy thế mà khoác cái bóp trên ghế ngồi, đến lúc trả tiền, mất trắng $100 USD vừa đổi thành tiền VN. May mà bà không để nhiều tiền trong bóp. Tuần trước chị T.V. đi ăn với bạn ở một nhà hàng cũng thuộc loại khá sang cũng bị móc bóp mất hết tiền tương tự bà A.N. Và gần đây nhất, mới tháng trước thôi, bà H.X.D cũng từ Mỹ về VN đi taxi, đến lúc trả tiền, anh taxi dùng tờ báo che cái bóp và móc mất hơn 1 triệu đồng. Vì số tiền mất chỉ khoảng gần 2 triệu đồng VN nên các bà cũng không muốn làm cho ra chuyện.
Đó là mấy chuyện trước mắt tôi biết.
Còn biết bao nhiêu nơi, bao nhiêu cảnh như thế này nữa. Xin cảnh cáo cùng quý bạn khi về VN, đi ăn ở các tiệm ăn dù là hạng sang cũng nên đề phòng cẩn thận đừng bao giờ lơ là với cái bóp của mình.
Và, chỉ còn mươi ngay nữa là hết năm đến Tết Âm Lịch, quen gọi là Tết Ta, sao nhiều chuyện lôi thôi quá. Mỗi năm tôi thường “bầu” cho một chuyện được cho là “hay” nhất trong năm, hầu hết là những chuyện vui, không phải chuyện lớn.
Ông Nguyễn Văn Nam muốn khởi kiện Thúy Nga ra tòa vì vu khống, hạ nhục

Làm người lương thiện khó quá


Điểm lại vài chuyện trong mấy năm gần đây, bạn đọc bận bịu chắc có thể quên hoặc chưa đọc, tôi tóm tắt sơ lược qua để bạn nhớ lại và thấy được rõ nét hơn về tâm trạng của người dân trong thời đại này.
- Chuyện thứ nhất là câu nói bà Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan cách đây hai năm: “Người ta ăn của dân không từ một thứ gì.”
Câu nói rất thực tế và đến nay còn quá đúng. Mới tuần trước mấy ông quan xã ăn chặn bò heo của dân, rồi việc 12 con dê của nhà nước hỗ trợ cho dân nghèo "lạc" vào trang trại của ông bí thư huyện ủy huyện Thạch Thành. Nếu dân không tố cáo thì nghiễm nhiên là dê của ông bí thư huyện rồi.
Đó chỉ là một chuyện quá nhỏ trong ngàn thứ chuyện “bòn nơi khố rách đãi nơi quần hồng” của các quan từ xã đến huyện, đến tỉnh... Cho nên Theo Ngân Hàng Thế Giới, Việt Nam đứng thứ hai trong danh sách nhận được nhiều khiếu nại nhất liên quan đến tham nhũng, chỉ đứng sau Ấn Độ. May quá, nếu không có anh Ấn Độ cản mũi, VN mình về nhất đấy các cụ ạ!
- Chuyện thứ hai ngộ nghĩnh hơn xảy ra vào năm 2014, đó là chuyện “làm đơn xin được đánh lộn” của anh Hồ Văn Vệ. Anh Vệ 31 tuổi, ngụ xã Mỹ Quý Tây, hành nghề chạy xe ôm, vì quá phẫn nộ về việc bị một nhóm người đánh đến nỗi phải vào bệnh viện, tiêu tốn chi phí điều trị hàng chục triệu đồng, anh đã gửi đơn lên xã, huyện đề nghị giải quyết, nhưng hơn 6 tháng qua chưa thấy cơ quan chức năng nào “xử lý.” Trong đơn, anh Vệ viết: “Đến nay nửa năm đã qua, nhưng không ai giải quyết dù tôi có gửi đơn lên xã và huyện. Chỗ nào cũng im re hết. Quá bức xúc nên tôi làm đơn này xin phép đánh lại mấy người kia bởi vì đợi hoài pháp luật không giải quyết.” Anh Vệ cũng khẳng định, nếu sự việc không được cơ quan pháp luật giải quyết, anh sẽ tự giải quyết theo cách riêng của mình. Đánh anh thì anh đánh lại, không thèm nhờ luật pháp nữa.
Bà Nguyễn Thị Xuân Đào chụp quần lên đầu ông chánh án


Tuy là chuyện khôi hài nhưng thể hiện nỗi phẫn nộ âm thầm của người dân. Bởi sự oan ức đè nén lâu ngày, làm hàng chục lá đơn, đến hàng chục cơ quan mà chẳng ai thèm giải quyết. Anh Vệ không ngu và cũng không dở hơi khi làm lá đơn xin được đánh lộn. Anh biết pháp luật nên mới làm đơn và cũng thừa biết không ai dám ký tên cho phép anh đánh lộn, dù là chủ tịch nước. Chẳng qua anh làm thế cho đỡ tức, một hành động không phải dỡn mặt với chính quyền mà là “bỉ mặt chính quyền.” Nỗi ấm ức ấy không chỉ của riêng anh Vệ mà là nỗi đau chung của những thân phận thấp cổ bé miệng ở nhiều nơi bị trù ém vùi dập. Bạn Lê Minh Hoàng (Tiền Giang) bình luận:
“Mọi sự so sánh đầu khập khiễng nhưng giá mà Nam Cao còn sống thì chắc chắc văn đàn Việt Nam lại sẽ có một kiệt tác văn chương như anh em sinh đôi với truyện ngắn Chí Phèo bởi chuyện anh Vệ làm Đơn xin đánh lộn gửi cơ quan công quyền cũng giống như Chí Phèo hỏi Ai cho tao làm người lương thiện?
- Chuyện thứ ba xảy ra vào cuối tháng Tám 2013 đã trở nên nổi tiếng, đó là chuyện bà Bà Nguyễn Thị Xuân Đào là bị đơn trong một vụ án tranh chấp quyền sở hữu tài sản, bồi thường thiệt hại và đòi lại tài sản đang được Tòa An TP Quy Nhơn thụ lý. Bà Đào cho rằng ông Dũng chỉ thị cho cấp dưới làm thiệt hại cho mình, như thế là có dấu hiệu tiêu cực (ăn hối lộ của người khác) nên bà Đào tức tối, lấy một chiếc quần đen bằng vải thun, loại dành cho phụ nữ, bất ngờ trùm xuống đầu ông chánh án.
Mọi việc càng trở nên phức tạp và khôi hài hơn nữa khi bà Đào lôi ông chánh án Dũng ra ngoài hành lang và la to cho… cả làng cả nước cùng biết.
Chẳng qua đây chỉ là một vụ “tức nước vỡ bờ” thôi, nó cũng nằm trong cái “hội chứng tự xử.” Người dân chỉ còn phản ứng đó để “giải phóng” cho những nỗi giận hờn. Hành động đó còn mạnh hơn súng đạn, nó “chụp” lên cả hệ thống pháp luật hiện nay.
Công nhân của Cloth & People Vina ngừng việc đòi công ty giảm thời gian tăng ca.

Đến chuyện cuối năm nay

Câu chuyện đang gây ồn ào nhất lúc này cũng trong những sự kiện đáng buồn về pháp luật. Sự việc đã được hầu hết các báo trong và ngoài nước đăng tải chi tiết. Tôi chỉ tóm lược lại. Đó là vụ cả “ba tòa quan lớn” gồm công an, Viện Kiểm Sát Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân TP Tuy Hòa đã cùng có văn bản đề nghị Sở Tư Pháp tỉnh Phú Yên, Đoàn Luật Sư tỉnh Phú Yên thu hồi chứng chỉ hành nghề luật sư đối với luật sư Võ An Đôn - người bảo vệ quyền lợi cho gia đình người bị hại trong vụ án năm công an dùng nhục hình dẫn tới chết người. Và sau đó, có bao nhiêu văn phòng luật sư tại tỉnh Phú Yên, nhưng “ba tòa quan lớn” lại chỉ thanh tra văn phòng của LS Đôn. Điều đó càng chứng tỏ sự “trù dập” một người chân chính. Thời buổi này tìm được sự tử tế ngay ở những chốn được coi là trang trọng nhất cũng quá khó và muốn làm người lương thiện càng khó hơn. Chuyện này là tâm điểm nóng nhất trong năm vừa qua.

Tăng ca cả ngàn giờ khiến công nhân ngất xỉu

- Chuyện thứ hai cũng lại gần giống chuyện làm đơn xin đánh lộn của anh Vệ năm trước. Năm nay là chuyện anh công nhân viết thư cho ông bí thư thành ủy Sài Gòn.
Anh công nhân Lê Minh Phúc vì bị công ty bắt làm tăng ca (tức làm thêm giờ) khi đã kiệt sức, anh viết:
“Tôi nắn nót dòng chữ: Kính gởi đồng chí bí thư thành ủy... Viết xong lá đơn, tôi thấy lòng hân hoan khó tả. Chắc chắc lần này chuyện ép công nhân tăng ca đến ngất xỉu ở công ty tôi sẽ được giải quyết…”
Nhưng lá đơn bị trưởng phòng nhân sự bắt viết đi viết lại cũng chưa vừa ý. Rồi đơn đưa đến ngài quản đốc cũng bị gạt ngang, không cho nghỉ. “Độc” hơn nữa là đơn gửi đến Phòng Lao động- Thương Binh- Xã Hội cũng bị ngâm tôm. Anh Phúc viết:
“Điều đó có nghĩa là tôi không được nghỉ dù việc tăng ca, làm việc vào ngày nghỉ là phải trên tinh thần tự nguyện và trong khuôn khổ pháp luật. Ấy vậy mà cái công ty của tôi bắt công nhân tăng ca cả ngàn giờ mỗi năm mà không hề thỏa thuận, không hề có sự đồng ý. Nói nôm na là ép công nhân tăng ca.
“Điều tôi muốn nói ở đây là với những sai phạm đó của công ty, chúng tôi đã gởi đơn khiếu nại cả xấp, cả xấp... đến cơ quan quản lý lao động quận. Thế nhưng không có ai xử lý. Bức xúc quá nên lần gần đây nhất, chúng tôi nói thẳng trong đơn là Phòng LĐ-TB-XH quận đã ngậm miệng ăn tiền, nếu không sao để sai phạm hoành hành như vậy? Tôi nói chuyện này không phải là vô căn cứ. Tháng trước công nhân ngừng việc, đến ngày thứ ba thì có mấy người trên quận xuống, vô thẳng phòng giám đốc rồi hân hoan ra về. Sau đó mọi chuyện vẫn như cũ, thậm chí giám đốc còn lên gân với công nhân, thách thức công nhân đi kiện.
Chúng tôi gửi đơn khiếu nại lên cấp cao hơn và được mời lên làm việc. Lần lựa mãi chúng tôi mới thu xếp lên gặp. Trời xui đất khiến, trưa hôm đó ba người chúng tôi vừa vô tới cổng cơ quan đó, đang còn loay hoay chưa kịp gởi xe thì thấy xe hơi của công ty chạy vào cổng, lát sau một quan chức của sở lên xe. Chúng tôi phóng theo. Chiếc xe chạy thẳng tới một nhà hàng sang trọng ngay trung tâm thành phố. Từ hôm đó, tôi không bao giờ gởi đơn khiếu nại lên phòng, lên sở nữa... Tôi cầm tờ tường trình về, bực mình quá nên xé vụn vứt vào sọt rác. Bất giác, tôi nhớ hôm trước đọc báo thấy có chuyện oan ức 10 năm cấp quận, phường không giải quyết, lên tới bí thư thành ủy, 30 phút là xong. Đầu tôi bỗng lóe sáng một tia hi vọng. Tôi nắn nót dòng chữ: Kính gởi đồng chí bí thư thành ủy.... Viết xong lá đơn, tôi thấy lòng hân hoan khó tả. Chắc chắc lần này chuyện ép công nhân tăng ca đến ngất xỉu ở công ty tôi sẽ được giải quyết. Thế nhưng, do dự mãi, tôi vẫn không dám gửi…” Anh Phúc bèn cất lá thư làm kỷ niệm!!!
Bạn đọc đã thấy được những điều ký quái trong một xã hội luôn đề cao giai cấp công nhân, giai cấp nồng cốt của xã hội. Hóa ra ông chủ tư bản mới đích thực là ông chủ. Còn mấy ông công chức nhà nước, dường như chỉ có ông bí thư thành ủy làm việc còn bao nhiêu ông “sáng xách xe đi tối xách về.” Kể cả cái LĐ-TB-XH lập ra để bênh vực quyền lợi của người lao động cũng lại “ngậm miệng ăn tiền.” Thôi, thế thì công nhân đành viết đơn để đưa cho vợ con đọc vậy.

Nhìn qua về văn hóa

Tôi chỉ nêu vài vụ chính. Trong năm 2014, rất nhiều tờ báo bị phạt, điển hình là 10 cơ quan báo chí bị xử phạt trong tháng Chín vì thông tin sai sự thật.
Theo thông tin từ Bộ Thông Tin và Truyền Thông (TT&TT), tháng Chín 2014 vừa qua, đã có 10 cơ quan báo chí bị xử phạt vì thông tin sai sự thật với tổng số tiền xử phạt đối với 10 báo này (cả báo in và báo điện tử) là 450 triệu đồng.
Mười cơ quan báo chí bị xử phạt gồm có ba báo in: Báo Giáo Dục & Thời Đại, Kinh Doanh & Pháp Luật và báo Người Cao Tuổi; 7 báo điện tử thông tin sai sự thật gồm: VnExpress, Người Đưa Tin, Báo Điện Tử Pháp Luật & Xã Hội, báo điện tử Tiền phong, Báo Điện Tử Đất Việt, báo điện tử Kiến Thức và báo điện tử Trí Thức Trẻ.
Ngay cả đài Truyền Hình VN (gọi tắt là VTV) cũng bị phạt tơi bời hoa lá vì thông tin sai sự thật trong nhiều vụ khác nhau. Ngày 21/11/2014, Đài truyền hình Việt Nam bị phạt 30 triệu đồng vì đã phát sóng câu chuyện "Nhặt xương cho thầy" đã xúc phạm các thày cô giáo.
VTV bị phạt 15 triệu vì vụ điều tra tuổi thật của cầu thủ Công Phượng.
VTV bị phạt 40 triệu đồng vì đã thông tin sai sự thật trong chương trình “Điều ước thứ 7” phát sóng trên kênh VTV3 ngày 10/1 vừa qua…
Nhìn những hình phạt trên đây tôi có cảm tưởng như ông thày nghiêm khắc nọc cậu con “ngoan nhưng chưa tốt” ra đánh đòn cho chừa cái tật xấu. Mấy anh phóng viên trẻ sợ xanh mặt là cái chắc.

Sao kim chọn ai làm chồng?

Trong tuần này các trận tennis giải Grand Slam Australian Open được chiếu trực tiếp trên đài Fox Sports HD, vì sân chơi ở Melbourne, cách VN đúng 4 tiếng nên dân VN được xem ban ngày suốt từ 07g sáng đến 19g chiều. Nhưng khi trận cuối trong ngày vừa hết, tôi dò tìm trên các đài truyền hình xem có gì hay.
Bất ngờ tôi… bị xem một đoạn trong chương trình “Đến từ sao Kim” do 4 cô trong showbiz VN ngồi nói chuyện tâm tình giữa phái nữ (sao kim) và phái nam (sao hỏa). Lúc đó chương trình đưa ra vài “mẫu người” nam cho các cô “bình chọn”. (Mẫu người chứ không phải người mẫu). Tôi nhớ “mẫu người” đó là: một ông tỉ phú già, một anh đẹp trai và một anh trẻ khỏe nhưng nghèo. Tôi bỗng tá hỏa khi nghe một cô phát biểu thẳng thừng: “Em chọn chồng là tỉ phú nhưng ngoại tình với anh đẹp trai.” Một cô khác chọn “Em chọn anh đẹp trai và khỏe, khỏe để yêu chúng mình.”
Có thể đó là tâm trạng thật của các cô gái này. Nhưng đó là chuyện chỉ có thể bù khú rất riêng tư giữa các cô đã từng có “kinh nghiệm đầy mình.” Tôi không hiểu nổi khi những lời đối thoại đó đi vào các gia đình tử tế và những cô con gái mới lớn sẽ ảnh hưởng tai hại như thế nào. Tôi vội vàng tắt máy.
Và câu chuyện còn đang um xùm là chuyện “danh hài” Thúy Nga từ Mỹ về VN đóng kịch hay đóng phim gì đó, cô đưa lên trang cá nhân “chia sẻ” căn nhà ở Mỹ có tới 112 cái cửa sổ! Đồng thời “danh hài” này cũng tố cáo ông chồng cũ cướp $350,000 đô la và đứa con không phải là con anh này. Ông chồng cũ là ông Nguyễn Văn Nam buộc phải “phản công” đưa ra những chuyện chẳng tốt đẹp gì của “danh hài.” Hai người đều hẹn sẽ đưa nhau ra tòa. Chuyện của giới showbiz Việt thì có vô vàn thứ bi hài đằng sau sự thật. Như thế thì làm người lương thiện cũng khó quá, phải không các cụ?
Văn Quang (30-1-2015)
Continue Reading...


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự-Con đường thăng tiến ngoạn mục của bà đại biểu dân - 02-2015


Con đường thăng tiến ngoạn mục 

của bà đại biểu dân

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn

Cho tới hôm thứ Sáu 23-1-2015, chưa có kết luận chính thức về vụ bà Thu Nga, nữ đại biểu Quốc Hội bị bắt tạm giam vào ngày 7 tháng 1 vừa qua như tôi đã “thông tin sơ lược” trong kỳ báo trước. Tất nhiên công việc điều tra phải qua nhiều giai đoạn. Tuy nhiên dư luận ở VN vẫn ngấm ngầm sôi nổi về chuyện này. Một bà đại biểu dân mà bị bắt và tạm giam là chuyện lớn khiến người dân bàn tán xôn xao.
Trong khi chờ đợi những tin tức chi tiết chính thức, mời bạn đọc nhìn qua về con đường nào đã đưa dẫn bà Nga tới đỉnh danh vọng và đỉnh giàu sang. Thật ra chuyện này không lạ với rất nhiều người VN qua các biến động của thời cuộc và có quá nhiều kẽ hở của luật pháp tạo ra quá nhiều cơ hội cho những người biết sử dụng hoặc lợi dụng nó. Ở bài này, tôi không nói về các vị có chức tước, có quyền hành dù chỉ là nhỏ nhoi cũng có thể lợi dụng để trục lợi.
Bà Nga phát biểu trong phiên thảo luận tại Hội Trường Quốc Hội.


Cụ thể như trường hợp các ông trưởng thôn cũng có thể “ăn bò, ăn heo, ăn dê” của dân dễ như ăn cháo.
Mới đây, tỉnh Khánh Hòa đã rót tiền hỗ trợ giống cây trồng, vật nuôi cho các gia đình dân miền núi nhằm tạo việc làm và nâng cao đời sống cho người dân. Tuy nhiên, hầu hết số tiền hỗ trợ này chảy vào túi các quan xã... Các ông này thuê người đứng tên ký, nhận bò giúp để thản nhiên đưa bò hỗ trợ cho dân về chuồng nhà mình. Ở hai xã Khánh Trung và Cầu Bà thì hợp đồng ghi cấp lợn nái giống Yorkshire (48kg/con) nhưng thực tế dân chỉ được nhận lợn con. Tại xã Giang Ly, số bò này được nâng khống thêm bốn con bằng cách cấp “bò ảo” cho các gia đình dân có tên mà chẳng có bò, tiền chênh lệch khoảng 40 triệu được một số cán bộ xã chủ chốt chia nhau.
Hoặc ở Huyện Thạch Thành (Thanh Hóa) 12 con dê hỗ trợ người nghèo bỗng dưng “đi lạc” vào trang trại của Bí thư Huyện ủy, sáu tháng sau mới được phát hiện.
Những thủ đoạn ăn cắp vặt như thế xảy ra khắp nơi. Nói gì đến các quan ở những địa vị cao hơn không thèm ăn cắp vặt, ăn miếng lớn mà không cần phải làm gì. Những chuyện như thế xuất hiện thường xuyên trên báo chí. Ở đây, tôi chỉ nói đến những người dân biết cách kiếm tiền qua những cơ hội ấy trong một xã hội xáo trộn, kinh doanh loạn xạ. Trường hợp của bà Nga cũng không ngoại lệ. Hãy liếc qua tiểu sử sơ lược của bà.

Từ đâu đi lên, nhờ cái gì?

Bà Châu Thị Thu Nga sinh năm 1965 tại Thừa Thiên Huế, với trình độ chuyên môn là Tiến Sĩ Quản Trị Kinh Doanh. Tôi không biết rõ bà học và đậu tiến sĩ ở đâu năm nào. Bà bước những bước rất vững chắc từ Phường Xã lên chứ không như những ông bà khác nhảy cái xoạch lên địa vị cao ngất ngưởng, có khi người dân chẳng hiểu ông bà đó từ đâu nhảy ra.
Bà Nga đã từng là đại biểu Hội Đồng Nhân Dân phường trong thời gian 2004-2011, bà tiếp tục tham gia đại biểu dân cử ở cấp quận. Rồi cứ cái đà thăng tiến ấy, năm 2011, bà trúng cử đại biểu Quốc Hội khóa XIII (sẽ kết thúc vào năm 2016).
Bà Châu Thị Thu Nga còn nhiều chức vụ khác nữa, bà cũng là đại biểu Hội Đồng Nhân Dân (HĐND) TP Hà Nội. Bên cạnh đó, bà Nga còn là thành viên tổ chuyên gia liên ngành thuộc Ban Chỉ Đạo Trung Ương về chính sách nhà và thị trường bất động sản; Ủy viên thường vụ Ban chấp hành Hiệp hội bất động sản VN; Ủy viên Tổ chức Nghị sĩ hữu nghị VN - CHLB Đức; Phó chủ tịch Hội bảo trợ người tàn tật và trẻ mồ côi TP Hà Nội. Các ông bà làm lớn thường được mời giữ nhiều chức vụ cho các cơ quan này... thêm phần long trọng, cũng là lẽ thường.
Người mua nhà biểu tình đòi quyền lợi.

Sự nghiệp chính trị và thương mại cùng tiến song hành

Con đường chính trị của bà cũng song hành với đà mở rộng của Housing Group. Bây giờ hãy tạm kể là bà không lợi dụng chức vụ uy tín của một vị đại biểu dân nhưng dù bà có muốn hay không, các doanh nghiệp, các công ty lớn nhỏ, các mối giao dịch tư nhân cũng nhìn vào đó để đặt thêm niềm tin của mình trong các thương vụ mua bán. Nhờ vậy sự nghiệp kinh doanh của bà thuận lợi hơn.
Doanh nghiệp của bà Nga liên tục công bố việc đầu tư vào hàng chục dự án, từ loại dành cho người có thu nhập trung bình đến cao cấp, văn phòng cho thuê, biệt thự nhà vườn, nhà liền kề, penthouse... Hãy kể vài dịch vụ lớn như chung cư B5 - Cầu Diễn, Thượng Đình Plaza, Khu nhà ở kinh doanh Phú Thượng - Tây Hồ, khu nhà ở 25 Vũ Ngọc Phan, Trung Tâm Dịch Vụ Hỗn Hợp phường Phương Mai, Trung Tâm Thương Mại Vật Liệu Xây Dựng Housing Group, Trung tâm chiếu phim và dịch vụ văn hóa thể thao (Quốc Oai)... Bằng ấy thứ cũng đủ làm người dân nhìn mỏi cổ và xếp vào loại đại phú gia rồi.
Nhiều dự án do Housing Group làm chủ đầu tư hoặc góp vốn thì hầu hết vẫn là bãi đất trống sau gần chục năm khởi công.

Cơn sốt giá nhà đất đưa bà lên như diều gặp gió

Thời kỳ 2006-2010 bà được cho là phất lên nhanh nhờ sốt giá đất đai. Thật ra vào thời kỳ này có vô số những ông bà đang túng thiếu méo mặt bèn nhảy vào buôn bán nhà đất phất lên cực kỳ nhanh chóng. Ở VN chưa có ngành nghề nào ở VN làm giàu nhanh và “khủng” bằng nghề này. Đang đi xe đạp, xe máy cũ, nhảy lên xe hơi vài tỉ, biệt thự hàng tá, nhà đất mênh mông chứ chẳng phải riêng mình bà Nga. Nhưng bà kinh doanh bạo hơn, phô trương thanh thế rất hùng dũng.
Với ba xí nghiệp ban đầu, Housing Group phát triển hệ thống thành năm công ty thành viên hầu hết hoạt động trong lĩnh vực đầu tư, kinh doanh nội thất gồm Công ty tránh nhiệm hữu hạn (TNHH) nội thất Housing, Công ty cổ phần Đầu Tư Xây Dựng Công Nghiệp Đô Thị, Công Ty Xây Lắp Housing, Công Ty Truyền Thông Housing, Công Ty Đầu Tư Xây Dựng Bất Động Sản Á Châu. Ngoài ra, tập đoàn còn có sàn giao dịch bất động sản cùng một số chi nhánh tại các tỉnh thành và phát triển theo hướng đa ngành, mở rộng xuất khẩu sang nhiều thị trường quốc tế.
Ngoài Hà Nội, công ty của bà Nga còn đầu tư các dự án tại các tỉnh, thành như trung tâm thương mại dịch vụ văn phòng kết hợp nhà ở - Housing Garden (Đồng Văn, Hà Nam), Khách Sạn Sing Hotel, Quất Lâm (Giao Thủy, Nam Định)...
Tuy nhiên, không ai học được chữ ngờ. Nếu buôn bán nhà đất vọt lên như hỏa tiễn thì ít năm sau nó rớt xuống cũng như máy bay phản lực gãy cánh . Một phần bởi sự phát triển lu bù, loạn xạ của chính những ông bà chủ khiến cung vượt cầu quá xa, kết luận là chính họ gánh chịu hậu quả. Nhà đất xuống giá, ứ đọng triền miên. Càng làm ăn lớn càng chết nhanh, chết mạnh. Có khi chết cũng không được. Nhiều đại gia nhà đất trở thành những con nợ và từ nợ nần chuyển sang lừa đảo, gian lận. Bà Nga rơi vào hoàn cảnh ấy.


Cú lừa đảo khổng lồ diễn ra như thế nào


Dự án chung cư B5 Cầu Diễn do Housing Group liên danh với Công ty TNHH MTV Xuất Nhập Khẩu và Đầu Tư Xây Dựng Phát Triển Hà Nội thực hiện, bắt đầu được các sàn rao bán từ giữa năm 2008 theo hình thức hợp đồng góp vốn có tính lãi suất. Với đơn giá từ 11-16 triệu đồng mỗi m2, công ty của bà Nga đã thu của mỗi khách hàng mức tối thiểu vào khoảng 400 triệu đồng (khoảng 30% giá trị căn nhà). Khách hàng ghi tên mua nhà tại trụ sở Housing Group (Thạch Thất) hoặc thông qua các đơn vị môi giới.
Tạm kể một nạn nhân trong số hàng ngàn nạn nhân. Anh Mạnh góp vốn mua căn nhà tại đây từ năm 2011 với giá 15 triệu đồng mỗi mét vuông. Ngoài khoản tiền 600 triệu đồng (30%) đặt mua căn nhà, anh còn nộp 100 triệu đồng cho đơn vị môi giới. Hợp đồng góp vốn được ký vào tháng 8/2011, ghi rõ thời gian khởi công dự án là năm 2010, hoàn thành vào quý IV/2015. Theo văn bản này, sau 12 tháng anh Mạnh không có nhu cầu góp vốn hoặc mua bán nhà ở phía Housing sẽ thanh toán đầy đủ cả gốc và lãi.

Dự án trong mơ đắp chiếu dài dài

Đến đầu năm 2012, anh Mạnh đi kiểm tra thấy dự án vẫn “đắp chiếu” nên cùng nhiều nhà đầu tư khác gửi đơn rút vốn. Sau bốn lần gửi đơn, đến tháng 9/2013, anh mới nhận được đơn phúc đáp của công ty, cho biết chỉ hoàn vốn nếu dự án dừng thực hiện hoặc có văn bản của cơ quan chức năng yêu cầu dừng thi công.
Cũng từ năm 2012, như anh Mạnh, nhiều người đã lên công ty, gọi điện thoại, thậm chí đến tận nhà riêng để gặp bà Nga nhưng không được. Anh Mạnh phân trần, "Đa số người mua nhà đều phải đi vay mượn. Đến nay nhà chưa có mà tiền không đòi được nên cuộc sống các gia đình bị đảo lộn, anh em lục đục.” Hy vọng của khách hàng này hoàn toàn sụp đổ hoàn toàn khi tối 7/1 vừa qua bà Nga bị bắt.
Anh Tuấn, một khách hàng mua nhà cho biết thêm, “Không dưới chục lần, chúng tôi đến trụ sở Housing Group để gặp bà Nga nhưng chẳng bà ấy luôn tìm cách trốn tránh. Đến nay bà ấy bị bắt thì coi như hy vọng đòi tiền hoặc đòi nhà đều càng mờ mịt." Sau khi nghe tin bà Nga bị bắt, anh Tuấn gọi điện thoại cho những khách hàng khác để cùng nhau tìm cách giải quyết nhưng ai nấy đều chán nản.
Khách hàng này cho hay, "Lần cuối cùng chúng tôi gặp được bà Nga thì bà này thừa nhận không còn tiền để thực hiện tiếp dự án hoặc thanh toán cho nhà đầu tư. Giờ bà ấy bị bắt, tôi càng thấy không còn hy vọng."
Theo kết quả thanh tra về hoạt động kinh doanh của Housing Group công bố vào tháng 10 vừa qua, số tiền thu được tại dự án B5 Cầu Diễn là 377 tỷ đồng. Tuy nhiên, công ty mới sử dụng một phần nhỏ để đầu tư vào đây. Bên cạnh đó, cơ quan thanh tra cũng cho biết, Housing cũng như đơn vị liên danh đều không đủ năng lực tài chính để thực hiện dự án.

Công ty Housing Group của bà Châu Thị Thu Nga bán hàng trăm căn nhà trên giấy tại dự án B5 Cầu Diễn.

Bị cáo có thể bị tù nhưng dân có đòi lại được gì đâu

Theo luật sư Phạm Thanh Bình, trường hợp bà Nga bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản tại dự án B5 Cầu Diễn, những người mua nhà được xác định là bị hại trong vụ án hình sự này.
Điều 28 Bộ luật Tố tụng hình sự quy định vấn đề dân sự trong vụ án hình sự được tiến hành cùng với việc giải quyết vụ án hình sự. Những người bị hại có quyền “đề nghị mức bồi thường và các biện pháp bảo đảm bồi thường.”
Tuy nhiên, việc người bị hại trong vụ án sẽ được bồi thường bao nhiêu lại phụ thuộc vào số tiền hoặc tài sản do Cơ quan điều tra thu hồi được trong khi điều tra. Nhiều vụ án tương tự, khả năng để các nạn nhân lấy lại tiền là rất khó khăn. Còn tiền đâu mà đền. Còn ít đất ít nhà bỏ hoang, dù có bán rẻ cũng chẳng ai dám mua. Chưa biết vụ án này sẽ đi tới đâu và liệu có thêm quan chức nào ở các cơ quan địa phương nhúng tay vào góp sức cho bà đại biểu dân hay không. Việc xét xử sẽ ra sao còn đang ở phía trước.
Một luồng dư luận khác cũng lại được hâm nóng. Đó là chuyện lúng túng trước những sai phạm của của các đại gia và đại quan, không dám xử đúng luật.

Nhà của quan cứ ngang nhiên xây không phép

Đã một tháng trôi qua từ vụ các biệt phủ xây không phép trên núi cấm Hải Vân bị báo chí phanh phui, dư luận đang theo dõi TP Đà Nẵng sẽ xử lý thế nào. Vụ này tôi cũng đã đưa tin và cũng chờ kết quả “xử lý” của các cơ quan chức năng.
Dư luận được trấn an khi những người có trách nhiệm tuyên bố sẽ làm “đến nơi đến chốn” nếu các “biệt phủ” này có dấu hiệu sai phạm. Để có đầy đủ chứng cứ, nhiều đoàn kiểm tra liên ngành đã được lập để đi xác minh.
Cuối cùng con số mà báo chí lấy được từ chính lực lượng thanh tra Sở Tài Nguyên - Môi Trường Đà Nẵng là có không dưới 20 căn nhà rường, biệt thự được xây dựng kiên cố trong năm năm qua, trong khi các gia chủ không hề có một mẫu giấy cấp phép “lận lưng.” Như vậy là sai phạm quá rõ ràng, thậm chí là sai phạm nghiêm trọng.
Trong suốt năm năm qua, cũng đã có những biên bản xử phạt, yêu cầu tháo dỡ những biệt phủ xây trái phép trên đất rừng. Thế nhưng những biên bản ấy chỉ dừng lại ở chỗ phát hiện chứ không hề đi đến quyết định cuối cùng: dẹp bỏ việc xây trái phép.
Chỉ trên một tờ báo, đã có 254 ý kiến phản hồi của bạn đọc về chuyện “Đà Nẵng bó tay với biệt thự trái phép,” tất nhiên không ai có thể chấp nhận chuyện luật pháp nhẹ tay với người này nhưng mạnh tay với người khác.
Dư luận vô cùng kinh ngạc trước việc một biệt thự xây dựng trái phép công khai và liên tục suốt thời gian dài giữa thanh thiên bạch nhật ngay chân núi Hải Vân thuộc phường Hòa Hiệp Bắc, quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng.
Kinh ngạc trước hết bởi mức độ “hoành tráng” về quy mô của ngôi biệt thự. Chính xác phải gọi đó là “một khu nhà” bởi bao gồm những “ba căn nhà gỗ của đồng bào dân tộc thiểu số và 4-5 căn nhà khác” (theo mô tả của ông Nguyễn Xuân Hoài, đội trưởng đội quy tắc đô thị quận Liên Chiểu).
Kinh ngạc tiếp theo là tuy quy mô hoành tráng xa hoa như vậy nhưng lại được... xây lụi, tức xây dựng không phép trên đất không được phép xây dựng nhà ở. Và kinh ngạc nữa là khu nhà kín cổng cao tường như biệt phủ ấy có vẻ như “vô chủ,” bởi lẽ theo những cá nhân có trách nhiệm “gác cổng” xây dựng ở địa phương thì tuy công trường xây dựng ồ ạt hối hả với hàng chục công nhân như vậy song nhiều lần đến gọi cổng nhưng không ai tiếp, gọi điện thoại nhưng chủ nhân không tiếp, chỉ có... mấy con chó becgiê chạy ra “nghênh tiếp” mà thôi (?!).
Thật sự khu “biệt phủ” đó không phải vô chủ: chủ nhân của nó là gia đình ông Phan Như Thạch, thiếu tướng, giám đốc Công An tỉnh Quảng Nam (đã có quyết định nghỉ, chờ chế độ hưu trí).
Sự xuất hiện thông tin chủ nhân ngôi “biệt phủ” khiến dư luận đi từ kinh ngạc sang bất bình. Họ đặt ngay câu hỏi có phải vì chủ nhân khu biệt phủ ấy là “sếp to” nên việc xây dựng trái phép mới diễn ra một cách công khai và liên tục như vậy? Nếu chủ nhân là người dân thấp cổ bé họng liệu có dám và có “được” xây dựng trái phép như vậy không?
Hỏi và có ngay câu trả lời: hoàn toàn không. Bởi cách khu biệt phủ của tướng Thạch chừng 500m là cái chòi của người dân (ông Nguyễn Như Tiến và bà Lê Thị Hay) vừa được dựng lên để làm quán đã bị cưỡng chế tháo dỡ ngay lập tức với cùng lý do là xây dựng trái phép.

Kiểm tra rồi nhưng... chưa có hướng xử lý

Chiều 12-12, ông Võ Văn Thương, chánh văn phòng UBND TP Đà Nẵng, cùng lãnh đạo UBND quận Liên Chiểu đã đi kiểm tra thực tế tại khu vực mà gia đình thiếu tướng Phan Như Thạch xây dựng biệt thự trái phép dưới chân núi Hải Vân (thuộc P.Hòa Hiệp Bắc, quận Liên Chiểu). Tuy nhiên khi đến hiện trường kiểm tra, đoàn cán bộ không xuống xe mà chỉ ngồi trên xe hơi rồi chạy ngang qua sát ngôi biệt thự. Quan to thời nay đi “thăm dân cho biết sự tình” thường thích ngồi trên xe hơi cho “oách” chăng?
Ông Võ Văn Thương cho phóng viên báo chí biết, “Do trời mưa nên tôi chỉ đi ngang kiểm tra vậy thôi. Sau khi báo đăng chúng tôi cũng lên hiện trường đi ngang qua kiểm tra như vậy. Khi nào UBND quận Liên Chiểu có báo cáo rồi tính sau. Bây giờ UBND quận Liên Chiểu chưa có báo cáo cụ thể, đầy đủ nên chưa có hướng xử lý như thế nào. Lúc nào UBND quận Liên Chiểu có báo cáo thì TP sẽ có ý kiến chỉ đạo cụ thể. Bây giờ phải kiểm tra tính pháp lý đất đai nên chưa trả lời được đâu.”

Tại sao phải xin ý kiến?

Trong cuộc họp tìm hướng xử lý diễn ra sáng 12-1, ông Nguyễn Ngọc Tuấn - phó chủ tịch UBND TP Đà Nẵng - cho rằng “đang báo cáo xin ý kiến của Thường trực Thành ủy”. Vậy là trái bóng trách nhiệm lại một lần nữa được “đá lên” qua chân các vị lãnh đạo cao hơn.
Người dân ngạc nhiên đặt câu hỏi: “Xin ý kiến gì nữa” khi mọi sai phạm đã quá rõ ràng, chính chủ nhân của các “biệt phủ” này cũng đã đánh tiếng thừa nhận họ “sai phạm”, “làm nhà khi chưa được cấp thẩm quyền cho phép.”
Vậy thì cứ theo luật mà thực thi, chứ sao lại phải loay hoay “xin ý kiến”. Sự thiếu quyết liệt này để rồi có lặp lại vết “xe đổ” của những năm trước đó, tức là phát hiện nhưng không xử lý?
Nên nhớ những nhà dân từng bị chính quyền tháo dỡ vì xây trái phép trên núi cấm Hải Vân những năm trước đó, bây giờ các ông ăn nói thế nào với họ đây?
Đừng để người dân tự hỏi, nếu rơi vào trường hợp của họ, liệu vấn đề xử lý có phải đẩy lên tới cấp thành phố? Và vì sao vi phạm rành rành ra thế mà không thể xử ngay, cứ phải xin ý kiến cấp này, cấp khác...!?
Chẳng lẽ cùng một lỗi vi phạm nhưng lại có những cách xử khác nhau?
Mới có tin UBND TP Đà Nẵng, vừa mới có chỉ đạo “hướng xử lý” biệt thự “lụi” của thiếu tướng Phan Như Thạch (nguyên Phó Giám Đốc Công An tỉnh Quảng Nam) và quần thể biệt thự xây dựng lấn đất rừng của một người tên Quang tại khu vực rừng Nam Hải Vân.
- Bạn Nguyễn tấn Thi nêu ý kiến:
Việt Nam không có luật à? Cứ chiếu theo luật mà xử khi người dân xâytrái phép cần gì phải xin ý kiến?
- Bạn Lê Văn Đăng lại nêu ra ý kiến phân biệt giữa “dân đen” và “dân đỏ”:
Xây dựng không phép, trái phép và không đúng quy hoạch thì ra thông báo tự tháo gỡ, nếu không tự tháo gỡ thì cứ đưa máy xúc đến mà cưỡng chế, đó là nguyên tắc làm việc công bằng, không có ngoại lệ! Tại sao hành xửvới dân “đen” (dân thường) thì có xin ý kiến ai đâu, tại sao với dân “đỏ” (quan chức) lại phải xin ý kiến cấp này cấp nọ, làm như vậy là không công bằng.
- Bạn Hiền viết gọn lỏn: “Chán! Không muốn bình luận nữa!”
Chán thật. Tôi cũng vậy, bình luận thêm là thừa.
Văn Quang (23-1-2015)
Continue Reading... Nhãn:


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự - Đừng Tưởng VIP là bở - 02-2015


Đừng tưởng VIP là bở
Văn Quang – Viết từ Sài Gòn

Mới nửa tháng đầu năm 2015 mà VN đã xảy ra quá nhiều chuyện “điên cái đầu.” Trong khi người lao động đang lo sốt vó vì Tết nhất đến nơi lo chạy tiền, khất nợ, chật vật mua cái vé xe từ nửa đêm đến sáng vẫn chưa mua được thì tin tức về những vụ lường gạt hàng trăm tỉ nổi lên ầm ầm khiến người dân choáng váng.
Cụ thể như ngày 7 tháng Một, 2015 bà đại biểu quốc hội Châu Thị Thu Nga bị bắt và tạm giam vì có dấu hiệu lường gạt của 790 cá nhân và doanh nghiệp với số tiền khổng lồ lên tới gần 400 tỉ đồng (gần $19 triệu Mỹ kim).
Bệnh viện Đa khoa Thanh Hóa bị phát hiện có 20 cán bộ dùng bằng giả.

Vụ lường gạt này còn “siêu” hơn vụ “siêu lừa” Huyền Nga, còn “quái” hơn cả vụ bầu Kiên, tai tiếng hơn cả vụ nhà đất của ông Trần Văn Truyền, còn liên quan đến nhiều ban ngành khác đang được điều tra. Sự liên quan đến một số các quan khác làm “bệ đỡ” cho bà Nga là đúng bởi một mình bà làm sao lừa nổi 790 người và doanh nghiệp, mà người bị lừa toàn là dân có tiền tỉ chứ đâu phải “dân ngu.” Vụ này điều tra đến nơi đến chốn chắc sẽ lòi ra nhiều tình tiết hấp dẫn. Khi mọi sự rõ ràng tôi sẽ tường thuật cùng bạn đọc.
Một vụ dăng bẫy khác khiến hơn 3,000 nhà đầu tư rót 270 tỷ đồng vào công ty HGI để mua vàng ảo đứng trước nguy cơ mất trắng do phần lớn số tiền trên bị đem đầu tư lĩnh vực khác. Đường dây kinh doanh sàn vàng ảo thông qua công ty Cổ phần Đầu tư tài chính Hà Nội vàng (HGI).
Bên cạnh đó là những quy định mới có hiệu lực hoặc những “đề xuất” mới nhưng là “chuyện trên trời cuộc đời dưới đất,” khó có hy vọng thực hiện được. Thí dụ chuyện các thành phố lớn đang loay hoay với việc hạn chế xe cá nhân, nào thuế, nào phí, nào chỗ để xe, đậu xe… làm những anh có xe hơi, xe máy lo méo mặt.
Rồi chuyện một con gà cõng tới 14 loại phí và lệ phí đã hành hạ mấy bác nông dân nuôi gà từ lâu, nay mới lòi ra.
Chuyện dự tính đổi số điện thoại làm hầu hết các công ty lớn nhỏ lo thót ruột vì phải in lại toàn bộ danh thiếp, bì thư, giấy tờ giao dịch; các hãng taxi phải sơn sửa lại số điện thoại ở mọi loại xe.
Chưa hết, cú đứt cáp quang lần thứ ba kể từ năm 2014 đến nay đang làm đường truyền internet của VN đi quốc tế chạy như rùa bò, có khi không truy cập được. Mỗi lần tôi muốn vào internet liên lạc với bạn bè, con cháu đều phải chịu khó dậy từ 4-5g sáng mới vào được, trong khi tiền trả dịch vụ vẫn cứ đóng đều đều. Chung quy là anh thuê bao vẫn thiệt đủ đường. Đại khái là những thứ “bình mới rượu cũ” vẫn cứ xảy ra, mỗi ngày một trầm trọng hơn mà thôi.
Nhưng tôi đã hứa với bạn đọc là số này sẽ tiếp tục bàn những vấn đề về y tế, về các bệnh viện (BV) ở VN nên kỳ này xin tiếp tục, kẻo quý cụ lại cho là tôi hứa lèo. Bây giờ xin kể tiếp những chuyện “kỳ cục” đó.

Bệnh viện 4-5 sao cũng hống hách

Trong bài trước, tôi đã viết, “Có những câu chuyện khiến ngay cả người vai vế trong xã hội cũng phát khóc khi phải chịu đựng lối ứng xử hống hách của một số bác sĩ tại bệnh viện của giới nhà giàu. Không ít bệnh viện gắn sao được xây to, trang bị hiện đại, nhưng cung cách ứng xử vẫn hống hách, coi thường bệnh nhân.” Nhưng vì bài báo có hạn nên tôi chưa thể nói rõ chi tiết này.
Chắc bạn thừa biết ở đâu cũng có những loại BV hạng sang dành cho giới nhà giàu mà người ta quen gọi là Bệnh Viện VIP. Cụ thể như ở VN có BV Việt Pháp. Các quý ông quý bà, quý công tử, quý cô nương trước khi bước vào đó thì cứ sắp sẵn một mớ đô-la ra đi (khoảng vài trăm triệu tiền VN, chứ mấy). Chẳng thú thật thì các bạn cũng biết, tôi chưa dám bước chân vào đó bao giờ, chỉ nghe nói là sang lắm, lịch sự lắm, các BS giỏi lắm… vào đó cứ như “cha thiên hạ.” Thế nhưng “nói vậy mà không phải vậy.” Đã có nhiều đại gia la làng vì mấy cái bệnh viện VIP này. Đây là một chứng minh cụ thể nhất.

Chuyện ông nhạc sĩ Thanh Tùng suýt chết vì VIP

Hầu như một số các vị nghệ sĩ “lớn” ở VN có tiếng tăm đều giàu và quen biết nhiều vị “tai to mặt lớn,” cho nên nhạc sĩ Thanh Tùng có giàu cũng không là chuyện lạ. Ông Thanh Tùng có vài bản nhạc trữ tình được gọi là nổi bật trong giới ca nhạc ở VN như “Lối Cũ Ta Về,” “Lời Tỏ Tình Của Mùa Xuân,” “Một Mình”...
Ông Thanh Tùng chỉ bị sốt nhẹ cũng được gia đình đưa vào Bệnh Viện Quốc Tế Việt Pháp (Hà Nội) khám. Sau khi xét nghiệm, chụp chiếu phim, gia đình được thông báo sức khỏe ông không đáng ngại, nhưng nên ở lại bệnh viện theo dõi thêm.
Bệnh viện Việt-Pháp Hà Nội rất "hoành tráng" nhưng chữa bệnh thì còn phải xét lại

Với thẻ thành viên ưu tiên (VIP), nhạc sĩ Thanh Tùng được nằm phòng riêng, có y tá chăm sóc, người nhà không cần ở lại. Đã nằm BV VIP lại có thẻ VIP là thứ “VIP gộc,” tất nhiên được chăm sóc như “của hiếm quý” thì sướng là cái chắc, phải không các cụ?
Nhưng sáng hôm sau, anh Nguyễn Thanh Thông - con trai nhạc sĩ Thanh Tùng tới BV thăm, bất ngờ được thông báo bố đang nguy kịch phải chuyển đến Khoa Chăm Sóc Tích Cực và thở máy. Sau đây là lời kể của anh Nguyễn Thanh Thông với phóng viên báo chí:
“Khi đó, bác sĩ Nguyễn Ngọc Thọ, Trưởng Khoa Chăm Sóc Tích Cực, nói bố tôi tình trạng rất xấu, khó qua khỏi, gia đình về chuẩn bị lo hậu sự là vừa. Tôi không hiểu bố mình bị làm sao nữa, mới hôm trước nhập viện, bác sĩ bảo không có gì đáng ngại. Sau một đêm đã phải thở máy.”
Khi anh Thông hỏi bệnh tình thì được bác sĩ Thọ liệt kê đủ các lý do: Gãy xương, đột quỵ, viêm phổi nặng… Anh Thọ băn khoăn, “Nếu viêm phổi thì phải phát hiện ra ngay hôm đưa vào, sao sau một đêm đã nguy kịch?”
Gia đình nhạc sĩ Thanh Tùng khẳng định không tiếc tiền để ông được sử dụng liệu pháp chữa trị tốt nhất, thậm chí đưa ra nước ngoài nếu bác sĩ hướng dẫn.
Khi nhận tin “về lo hậu sự đi,” anh Thông bàng hoàng, gọi ngay các anh chị từ trong Nam, từ nước ngoài về tề tựu bên bố. Anh kể tiếp:
“Tôi xin gặp bác sĩ nhưng phải chờ gần hết buổi sáng vẫn không được ai tiếp. Lo lắng, tôi gõ cửa gặp bác sĩ Thọ một lần nữa hỏi, nhưng vị này không đưa ra được biện pháp chữa trị xác đáng và chỉ nhăm nhe giữ bệnh nhân ở lại thở máy từ một tuần tới một tháng để theo dõi.”

Thái độ kỳ lạ của bác sĩ BV VIP

Trước tình cảnh này, con trai nhạc sỹ Thanh Tùng quyết định xin chuyển bố sang Bệnh Viện Bạch Mai cạnh đó với hy vọng “còn nước, còn tát.” Tuy nhiên, bác sĩ Thọ không đồng ý, dẫn tới hai bên xảy ra to tiếng. Theo anh Thông, lúc gia đình đang bối rối, bác sĩ Thọ đáng ra phải có thái độ đúng mực để gia đình yên tâm. Đổi lại, bác sĩ Thọ to tiếng thách thức. Anh Thông kể lại:
“Ông ấy cởi kính, đập tay xuống bàn, rút máy ghi âm rồi tuyên bố: Anh nói đi, tôi sẽ ghi lại hết. Lúc đó, tôi chỉ muốn khóc vì bất lực. Chả lẽ muốn cứu bố mà cũng không được sao. Tôi đã tin tưởng đây là bệnh viện tư quốc tế nên không tiếc tiền đưa bố tới đây.”
Sau một hồi cãi cọ, van xin, thậm chí nhờ cả những người có vai vế trong xã hội tác động xin chuyển sang BV khác (trong khi bệnh nhân mỗi lúc càng nguy kịch), bác sĩ Thọ miễn cưỡng đồng ý cho gia đình đưa ông Thanh Tùng sang Bệnh Viện Bạch Mai. Tuy nhiên, phía Bệnh Viện Việt Pháp không bố trí bất cứ phương tiện nào hỗ trợ.
Khi ông Thanh Tùng được đưa sang Khoa Cấp cứu (Bệnh Viện Bạch Mai), căn cứ vào kết quả chụp chiếu, bác sĩ kết luận khác hẳn, chỉ có dị vật trong phổi và có thể chữa được. Anh Thông kể tiếp:
“Các bác sĩ nghi dị vật là cháo, nếu đúng vậy thì chỉ có thể xảy ra trong thời gian y tá Bệnh Viện Việt Pháp cho ăn tối hôm trước làm bố tôi bị sặc. Vì khi nhập viện, ông chỉ bị sốt nhẹ, Bệnh Viện Việt Pháp cũng đã làm đủ các xét nghiệm, chụp chiếu, không phát hiện bất thường ở phổi.” Sau hơn một tuần chữa trị tại Bệnh viện Bạch Mai, nhạc sĩ Thanh Tùng khỏe lại, được về nhà.

Muốn giữ bệnh nhân để kiếm tiền?

Bất bình với thái độ và chuyên môn của bác sĩ Bệnh Viện Việt Pháp, ít tuần sau khi nhạc sĩ Thanh Tùng khỏe lại, anh Thông quay lại nói chuyện với ban giám đốc bệnh viện. Phó Tổng giám đốc Võ Văn Bản tiếp chuyện và khẳng định: Bệnh viện luôn có xe để bệnh nhân chuyển viện khi cần và sẵn sàng đáp ứng yêu cầu nếu gia đình muốn. Ông Bản nói, “Không hiểu sao bác sĩ Thọ lại nói như vậy.”
Khi nghe anh Thông thuật lại sự việc, ông Bản tỏ ra bất ngờ trước thái độ bác sĩ Thọ và khẳng định hành vi như vậy là sai; không đúng tôn chỉ làm việc của bệnh viện. Ông này cũng hứa sẽ có biện pháp “xử lý thích đáng.” Lại “bài ca muôn đời” của những vị có trách nhiệm. Thật vậy, tới nay Bệnh viện Việt Pháp vẫn chưa có câu trả lời thỏa đáng cho gia đình ông Thanh Tùng.
Một bác sĩ Khoa Cấp Cứu (Bệnh Viện Bạch Mai) cho biết: Những trường hợp như nhạc sĩ Thanh Tùng không phải hiếm, khoa đã tiếp nhận nhiều trường hợp chuyển từ bệnh viện tư sang cấp cứu. Ông nói, “Bệnh viện tư nhiều khi vì sức ép thu hút bệnh nhân và thu viện phí nên cố giữ bệnh nhân; khi chuyển sang cho chúng tôi bệnh tình đã khá nặng.”
Đến đây bạn đọc đã hiểu thế nào là cách “làm tiền” của BV VIP tại VN.
Nhìn rộng hơn, bạn hãy thử so sánh kiểu níu chân khách để kiếm tiền có khác gì mấy cái tiệm cắt tóc, massage trá hình đâu. Một bên là trí thức “hạng nặng” một bên là “hạng bình dân,” có thế thôi. Ôi cái VIP VN là thế chăng?! Đừng tưởng VIP là “bở.”
Tuy nhiên các ông VIP nằm BV VIP có đau đầu một tí cũng chỉ như kiến cắn so với nỗi khổ triền miên của người bình dân chúng tôi thôi. Ông nhạc sĩ này may mắn và quen biết các vị có thế lực nên được trở về nhà chứ không như người dân bị chết oan. Chuyện đó xảy ra như cơm bữa.
Không ít trường hợp các nạn nhân bị chết oan uổng. Không ít lần người nhà, người thân bao vây bệnh viện, đòi đánh BS và nhân viên BV. Người nhà bệnh nhân đã bị bắt giữ, giam cầm vì vi phạm pháp luật. Đã có hàng ngàn tỷ đồng rót vào xây dựng Bệnh viện, mua máy móc hiện đại... nhưng một số lại là hàng đã phế thải hoặc các BV nước ngoài đã sử dụng lâu ngày khiến bệnh nhân chết oan. Tôi chỉ kể đến một chuyện gần đây nhất.

Mổ nhầm đau dạ dày thành đau ruột thừa?

  Người thân đã mang di ảnh ông Sang xông vào BV đòi gặp bác sĩ giám đốc BV
Vào 15 giờ ngày 12 tháng Một, 2015 vừa qua, bất bình trước cách hành xử của Bệnh Viện TP Vĩnh Long, gia đình ông Sang báo sự việc đến công an. Sau đó khoảng 50 người nhà và thân nhân mang di ảnh đến BV khiếu nại.
Theo bà Trần Ngọc Đáng (chị ruột ông Sang), tối 8-1, ông Sang đau bụng dữ dội nên gia đình đưa vào BV TP Vĩnh Long và các bác sĩ chẩn đoán đau ruột thừa. Ngày 9-1, ông Sang được mổ. Mổ xong, bác sĩ Hùng thông báo ông Sang bị đau dạ dày, nếu gia đình đồng ý cho BV mổ tiếp thì BV mổ, nếu không thì có thể chuyển lên BV Chợ Rẫy. Gia đình đồng ý chuyển ông Sang đến BV khác.
Trưa 10-1, trên đường đi, đến tỉnh Tiền Giang, ông Sang khó thở, vật vã. Lúc này, tài xế vội cho xe cứu thương rẽ vào BV tỉnh Tiền Giang để cấp cứu nhưng đã tử vong. Theo ông Trần Văn Khánh (anh ruột ông Sang), khi chuyển viện cho ông Sang, BV TP Vĩnh Long không chuyển hồ sơ bệnh án đi chung xe cứu thương.
Công an TP Vĩnh Long đã cử nhân viên đến điều tra sự việc. Bà Đáng, chị ông Sang nói, “Sau khi em tôi mất, được khám tử thi, bác sĩ pháp y cho biết ruột thừa em tôi không bị gì, còn dạ dày thì vết khâu bị hở. Như vậy, bác sĩ mổ cho em tôi đã nhầm đau dạ dày thành đau ruột thừa?”
Bác sĩ Đoàn Văn Hùng, giám đốc BV giải thích người mổ cho ông Sang là bác sĩ tên N., có nhiều năm kinh nghiệm và BV đã làm đúng quy trình. Khi mổ ruột thừa, bác sĩ phát hiện bệnh nhân bị đau dạ dày thì phải mổ tiếp chứ BV không nhầm lẫn. Tuy nhiên, ông Hùng cũng nhìn nhận bác sĩ N. đã sai khi không giải thích kỹ cho người thân ông Sang hiểu cũng như đã thiếu sót khi không thăm hỏi, an ủi gia đình.
Cũng theo ông Khánh, ông Sang nhà nghèo, làm nghề phụ hồ, vợ ở nhà chăm con. Việc ông đột ngột ra đi sẽ khiến vợ con rơi vào tình cảnh túng quẫn.
Thật ra cái “kiểu chết made in bệnh viện VN” này có hàng ngàn kiểu và kiểu giải thích của các ông giám đốc BV cũng có hàng trăm lý do để chạy tội. Chỉ khổ cho dân nghèo và đau xót cho nền đạo đức, văn hóa Việt đang xuống dốc thê thảm. Còn vô số những trò gian manh xảo quyệt bóp chết nền y tế. Tôi kể vài nét điển hình quan trọng nhất.

Phát hiện 20 cán bộ ngành y tế dùng bằng chuyên môn giả

Bệnh viện Đa khoa Thanh Hóa bị phát hiện có 20 cán bộ dùng bằng giả
Là ngành nghề liên quan trực tiếp tới sức khỏe và tính mạng con người nhưng một số cán bộ y tế tỉnh Thanh Hóa đã liều lĩnh dùng bằng giả để hành nghề hàng chục năm nay. Các trường hợp cán bộ y tế tỉnh này dùng bằng giả diễn ra từ “cấp cao” tới “cấp thấp” rải rác từ bệnh viện ở tỉnh cho đến huyện, xã.
Trong số các trường hợp bị phát hiện, có chuyên viên đang công tác tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh; Bệnh viện Nội tiết tỉnh; Bệnh viện đa khoa thành phố; Bệnh viện Đa Khoa các huyện Quan Sơn, Ngọc Lặc, Triệu Sơn; Trung tâm y tế dự phòng các huyện Quan Sơn, Triệu Sơn…
Được biết, số nhân viên bị phát hiện dùng bằng giả là 20 người. Bằng chuyên môn giả được sử dụng bao gồm: dược sỹ, y sỹ, điều dưỡng, kỹ thuật viên xét nghiệm.Có những trường hợp dùng bằng giả hàng chục năm nhưng cơ quan chức năng không hề biết. Đó là trường hợp của ông Lê Văn Lệ, Trạm trưởng Trạm Y tế xã Đồng Thắng (huyện Triệu Sơn); bà Ngô Thị Tám, dược sĩ (thuộc Trung tâm y tế huyện Triệu Sơn); ông Lê Xuân Thướng, Bệnh viện Đa khoa huyện Quan Sơn…
Tại Bình Định: cũng có 20 nhân viên y tế học đường thuộc huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định dùng bằng giả đang đối mặt với kỷ luật sa thải.
Thật ra chuyện bằng giả ở hầu hết các cơ quan kể cả hành chánh và chuyên môn xài bằng giả không còn là chuyện lạ. Mới đây, ngày 12 tháng Một, 2015 cảnh sát đã tóm được 13 tên làm bằng giả. Chúng khai nhận nhận từ tháng Hai 2014 đến nay, nhóm đã làm giả khoảng 500 bằng cấp các loại như thạc sĩ, cử nhân và bảng điểm, học bạ… với giá 6-9 triệu đồng/bằng cho nhiều người đặt mua ở nhiều tỉnh, thành từ miền Bắc đến miền Trung, miền Nam. Vậy những tấm bằng đó đang “vẫy vùng” trong các cơ quan nào?
Dân chết oan, dân bị hành đủ kiểu vì những quy định không giống ai của các ông tiến sĩ rởm ngồi bán giấy, án tù oan đầy rẫy đưa xã hội vào con đường bế tắc, trộm cướp, không chỉ ở mấy anh nghiên hút đói rách mà cả những người giàu cũng trộm cắp.
Cụ thể như nhiều nhân viên y tế của Bệnh viện Q. 9, TP. Sài Gón cấu kết nhau rút ruột quỹ bảo hiểm y tế (BHYT) để trục lợi.
Số người “nhúng chàm” tại bệnh viện này tới gần 20 người, trong đó có gần chục bác sĩ, dược sĩ, còn lại là điều dưỡng, nhân viên khác của khoa khám bệnh. Ngoài ra các nhân viên của BV này còn ăn cắp thuộc bảo hiểm y tế chia cho người thân. Sự việc đổ bể, hàng chục nhân viên của Bệnh viện Q.9 thừa nhận không thực hiện đúng quy trình khám chữa bệnh BHYT, có sai phạm lấy thuốc BHYT (mỗi toa thuốc lấy trị giá từ 300,000-450,000 đồng) cho người quen, người thân từ vài tháng đến một năm nay.
 Bằng thạc sĩ giả bán công khai trên mạng

Sửa thuốc quá đát (hết hạn dùng) thành thuốc mới

Thị trường dược phẩm (DP) từ xưa đến nay vốn vẫn được biết đến là miếng bánh vô cùng béo bở. Đây được xem là loại hàng đặc chủng có lợi nhuận siêu khủng và có “luật chơi riêng,” có hệ thống quản lý và phân phối kiểu ma trận. Chính vì lẽ đó, có vô số mánh khóe trong lĩnh vực kinh doanh này từ việc đẩy giá thuốc, sửa lại “đát” (hạn sử dụng) đến thuốc không bảo đảm chất lượng được “khoác áo” thuốc ngoại... Và, người lãnh đủ những chiêu trò nhẫn tâm ấy là người bệnh trong khi các cơ quan quản lý chuyên ngành luôn kêu rằng, họ ở thế bị động?!
Để có được lãi suất cao, những loại thuốc được “chuyên gia” gian lận chọn để “khoác áo” ngoại thường là thuốc bổ, thuốc kháng sinh, tim mạch, huyết áp.... Trên thị trường có những loại dược phẩm ngoại nhập nào đang “hút hàng,” bán chạy thì các “chuyên gia” sẽ tập trung “sản xuất” hàng loạt thành phẩm đó với mẫu mã... y hệt.
Một hộp thuốc cũ hoàn toàn có thể sửa thành đát mới

Đó là những hiểm họa khôn lường mà hầu hết bệnh nhân đều không thể biết, không thể kiểm chứng được. Anh nào chết oan cứ chết, anh nào giàu cứ giàu.
Ngoài ra còn nhiều thứ phòng khám bệnh chui mướn người nước ngoài hoặc tự chữa bệnh không có giấy phép. Loại phòng khám chui nhiều nhất thuộc về loại thẩm mỹ, chữa bệnh kín cho phụ nữ và nhất là các cô gái phá thai.

Chen chúc nạo phá thai từ bệnh viện đến phòng khám thai chui

Mới đây, ngày 18/11, Hội Kế hoạch hóa gia đình Việt Nam công bố, “Việt Nam có tỷ lệ phá thai ở độ tuổi sinh sản cao nhất Đông Nam Á, và là một trong những nước có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới.
Đội ngũ xe ôm kiêm cò mồi dụ dỗ các cô gái đi nạo phá thai chui

Thấy có cô gái trẻ nào lớ ngớ rụt rè tới gần cổng BV Từ Dũ là cánh xe ôm, làm cò mồi biết ngay là cô gái này đi phá thai. Chúng vây lấy và dụ dỗ lôi kéo đưa đi siêu âm, nạo phá thai ở các phòng khám tư nhân, thực chất toàn là phòng khám chui. Thí dụ phòng khám mà tên “cò” quảng cáo là Nhà bảo sanh D.P, phường 12, quận 3. Trên tấm bảng quảng cáo “thương hiệu” ghi rõ: với sự cộng tác của các bác sĩ BV Từ Dũ, BV Nhi Đồng, BV Hòa Hảo, BV Hùng Vương... Môt cô gái cho biết giá nạo phá thai tại đây là, “thai 6 tuần 600,000 đồng, 7 tuần 700,000 đồng, 8 tuần 800,000 đồng và càng để lâu càng nhiều tiền.” Nạo phá thai dễ dàng như uống thuốc cảm vậy thôi. Cho nên nhiều cô gái sa ngã và bất cần tới sự trao thân mà không cần gửi phận rồi đi “giải quyết cái rẹt” là xong, Nhưng có chết ráng chịu bởi chẳng có tí chứng cứ nào.
Nhiều cô gái chưa lập gia đình thập thò cửa phòng nạo phá thai


Chuyện thuốc men, bệnh tật, bệnh viện ở VN là như thế. Tạm thời kết thúc ở đây, kỳ sau xin nói chuyện khác kẻo nhàm tai bạn đọc.

Văn Quang (16-1-2015)
Continue Reading... Nhãn:


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự - Người Nghèo Phải Chết - 02-2015


Người nghèo phải chết
Văn Quang – Viết từ Sài Gòn

Đây là tiêu đề của một người dân, bạn Lê Phương đăng trên báo Người Lao Động ngày 5 tháng Một, 2015 vừa qua. Bài này phát xuất do một số quy định có hiệu lực từ đầu năm nay. Trong đó quy định về cắt giảm việc trả chi phí cho các loại thuốc có chi phí cao với những bệnh nhân có bảo hiểm y tế làm dấy lên một luồng dư luận vô cùng hoang mang lo ngại cho hầu hết những gia đình nghèo.
Quy định này của Bộ Y Tế VN có nhiều chi tiết nhưng có thể tóm tắt vài điểm chính:
Từ ngày 1/1/2015, một số thuốc ung thư mới, chi phí cao sẽ chỉ được quỹ bảo hiểm chi trả 50% thay vì 100% như trước đây, hoặc không được chi trả.
Bộ Y Tế vừa ban hành danh mục thuốc tân dược được Quỹ Bảo Hiểm Y Tế (BHYT) chi trả, gồm 845 hoạt chất, 1,064 thuốc tân dược; giảm cả về số lượng hoạt chất và thuốc được chi trả so với danh mục hiện nay. Danh mục thuốc được BHYT chi trả hiện hành có 900 hoạt chất với 1,143 thuốc.
Ông Phạm Lương Sơn, trưởng ban thực hiện chính sách BHYT, Bảo Hiểm Xã Hội Việt Nam cho biết, danh mục thuốc BHYT lần này có tổng số lượng thuốc ít hơn vì bỏ bớt một số loại.
Số thuốc bị giảm chi từ quỹ gồm 4 loại, giảm từ chi trả 100% chi phí xuống còn 30-50%. Đây đều là các thuốc giá rất cao mà hiệu quả điều trị chưa được chứng minh rõ ràng. Trong số này có thuốc điều trị viêm gan siêu vi C phải giảm chi từ 100% xuống còn 30%. Ước tính nếu dùng thuốc này phải mất 90,000 tỷ đồng mỗi năm để chi cho đủ nhu cầu điều trị của bệnh nhân, trong khi thu quỹ cả năm 2014 mới được khoảng 53,000 tỷ đồng. Sắp tới Bộ Y tế sẽ ban hành tiếp danh mục thuốc Đông y được quỹ bảo hiểm thanh toán.

Tại sao người nghèo phải chết?

Không phải tất cả bệnh nhân đang dùng thuốc mới, giá cao đều có thể đổi sang dùng thuốc thông thường. Vì thế, với không ít người mắc bệnh hiểm nghèo, sự thay đổi này thực sự là một gánh nặng. Bởi nếu không được chữa trị với những loại thuốc thường dùng họ sẽ phải chết. Mời bạn đọc bài “tâm sự” của người dân.
- Bạn Lê Phương viết: “Tôi nhớ một bác già nằm vắt tay lên trán, chép miệng: "Mấy ổng ban hành chính sách như vậy chẳng khác nào ép người nghèo phải chết".
Ba tôi nghỉ hưu đã 6 năm. Chưa kịp an hưởng tuổi già bên con cháu thì ông mắc phải căn bệnh quái ác: ung thư gan. Sau 2 lần phẫu thuật rồi hóa trị, xạ trị bệnh tình vẫn không thuyên giảm.
May mắn thay, gần đây bệnh viện thay đổi phác đồ điều trị và hiệu quả thấy rõ. Ba tôi đã ăn được, ngủ được, da dẻ hồng hào, khối u gom lại còn bằng 1/2 lúc trước.
Nếu không có bảo hiểm y tế chi trả các khoản chi phí điều trị căn bệnh hiểm nghèo này, ba tôi chắc đã theo ông, theo bà.
Tổng Cục Hải quan vừa bắt 1 lô hàng thiết bị y tế quá đát nhập vào Việt Nam. (Báo Tiền Phong)

Ấy vậy mà ngay trong Đêm Giáng sinh an lành, ba tôi nhận được tin sét đánh: Từ ngày 1-1-2015, loại thuốc đang điều trị cho ba tôi nằm trong danh sách 28 loại thuốc mới, đắt tiền sẽ thay đổi phương thức chi trả từ bảo hiểm y tế. Thay vì được thanh toán 100% như trước thì nay chỉ được chi trả tối đa 50%.
Hay tin này, ngay tối đó ba tôi đã không ăn uống rồi không ngủ được. Hôm sau ông bảo mẹ tôi về lấy quyển sổ tiết kiệm đem vào bệnh viện cho ông kiểm tra. Sau gần 40 năm làm việc, cống hiến, ba tôi dành dụm được 500 triệu đồng. Đây là khoản tiền "dưỡng già" như cách ba tôi hay nói vui.
Ông bảo: "Tao với mẹ mày có lương hưu, có bảo hiểm y tế; tụi bây khỏi lo. Tiền tiết kiệm này thì để dành đi du lịch và lo hậu sự". Đó là nói chuyện trước kia, còn từ khi phát hiện bệnh hiểm nghèo, ba tôi không còn lạc quan như trước. Ông luôn miệng nói: "May mà có bảo hiểm y tế, nếu không chắc chỉ còn biết nằm chờ chết chứ tiền đâu mà chữa trị? Bởi vậy người ta mới gọi là bệnh nan y...".
Ấy vậy mà mấy hôm nay niềm hi vọng sống vốn đã mong manh của ba tôi lại càng lay lắt như ngọn đèn trước gió. Ông nói quả quyết: “Nằm bệnh viện tới 31-12 thì về. Trước sau gì cũng chết, tốn kém làm gì?". Ông không chỉ quyết định như vậy mà còn "rủ rê" mấy người bạn chung phòng "về nhà chờ chết". Tôi nhìn hoàn cảnh của những người kia mà không khỏi áy náy trong lòng.
Họ đều là người hưởng lương hưu, là dân nghèo hoặc cận nghèo. Tiền mua thẻ bảo hiểm y tế phải trông chờ nhà nước hỗ trợ, vậy thì lấy đâu để "đồng chi trả" một khoản chi phí cao ngất ngưởng như vậy?
Chợt nhớ mục đích của chính sách bảo hiểm y tế là "người khỏe san sẻ cho người bệnh". Những năm qua, hẳn là số người khỏe lớn hơn người bệnh gấp nhiều lần nên mới có khoản kết dư bảo hiểm y tế 20.000 tỉ. Ấy vậy mà các quan chức bảo hiểm xã hội và bảo hiểm y tế lại lo vỡ quỹ nên không dám chi và còn đổ thừa qua lại.
Biết làm sao được. Chỉ còn mong cho toàn dân khỏe mạnh để những người rủi ro bệnh tật sẽ được cứu sống từ sự chung sức của cộng đồng. Nếu không thì chắc chắn những người nghèo mắc bệnh nan y sẽ phải chết dù y học có phát triển đến đâu!”
Lá thư này đã cho bạn biết rõ tại sao người nghèo phải chết.

Chuyện ở Mỹ và ở VN

Tất nhiên tôi không dại gì đi so sánh nền văn minh nhân loại hay nói gọn hơn là sự chăm sóc người dân giữa Mỹ và VN. Đây chỉ là câu chuyện nhỏ.
Tôi nhớ có lần nói chuyện qua điện thoại với ông bạn ở Virginia, ông hỏi tôi hồi này cuộc sống thế nào. Tôi thành thật trả lời ngay, “Bây giờ tôi già rồi, từ ngày tôi bị CA sờ gáy, chuyện cơm ăn áo mặc hàng ngày đã có ông chủ báo ở Úc cũng là bạn cùng làm báo và là đồng đội từ những ngày xa xưa lo cho từ A đến Z đến khi tôi chết hoặc ông ấy ra đi. Tôi chỉ còn lo mỗi chuyện khi phải vào bệnh viện (BV). Bắt buộc phải có một khoản tiền để sẵn, ở đây vào BV không có tiền chỉ có nước nằm đầu hè chờ chết.”
Ông bạn tôi kể chuyện ở Mỹ, vào BV là “nó” lo cho rất kỹ, có khi còn lo hơn cả điều mình mong muốn. Bởi “nó” tính tiền cho nhà nước Mẽo trả chứ tụi tôi đâu có mất xu nào.
Tôi kể tiếp rằng tôi không mua bảo hiểm, và cũng căn dặn người nhà rất kỹ dù gần chết cũng không đưa tôi vào BV công. Vì có mua bảo hiểm cũng như không, còn gặp nhiều phiền toái. Cụ thể như bà Thụy Vũ, có thẻ bảo hiểm nhưng đến khi về Sài Gòn chữa bệnh không dám đưa thẻ bảo hiểm ra vì thứ nhất phải chờ dài người mới được khám, thứ hai là uống loại thuốc rẻ tiền, còn lâu mới hết bệnh. Đấy là chưa nói đến những chuyện khác như máy móc thuộc loại hàng giả, hàng “đểu”, tay nghề kém nên có nhiều bệnh nhân khám không ra bệnh hoặc đi hai ba bệnh viện đều cho kết quả khác nhau.
Một vấn đề nhức nhối hơn đó là y đức của một số không nhỏ bác sĩ (BS) tại VN. Tôi không nói là tất cả các BS VN đều kém y đức, vẫn còn có những “lương y như từ mẫu” như tôi đã tường thuật trong bài “Buồn Vui Ở Bệnh Viện” ngày 11 tháng 5, 2012, nhưng một số không ít những BS và y tá đã “nhiễm” cái thói quen có phong bì thì săn sóc đến nơi đến chốn, còn không phong bì thì à ơi ví dầu cho xong chuyện. Mời bạn đọc vài “chuyện vặt” sau đây để hiểu rõ những gì đã và đang xảy ra với các BV ở VN.
Tôi chỉ nêu 3 vấn đề chính:

Máy xịn của Mỹ, Nhật trùm mền, xài máy TQ trôi nổi

Sở Y Tế tỉnh Đồng Nai vừa có kết luận các sai phạm trong việc quản lý, sử dụng trang thiết bị y tế (TBYT) và công tác dược đối với BV huyện Xuân Lộc (Đồng Nai). Theo đó có hàng loạt sai phạm tại bệnh viện (BV) này như không dùng máy được Nhà nước trang bị mà sử dụng máy trôi nổi, đã qua sử dụng của Trung Quốc; giao cho người không đủ điều kiện bán thuốc gây nghiện, thả nổi việc quản lý dược...
Theo kết luận, tháng 5-2012, BV Đa khoa Xuân Lộc được trang bị, đưa vào sử dụng máy xét nghiệm 2000i do Nhật sản xuất. Hai tháng trước khi đưa máy vào sử dụng, công ty Nguyễn Tùng (đơn vị cung cấp máy) trúng thầu cung cấp hóa chất xét nghiệm dùng cho máy này. Tuy nhiên, BV chỉ sử dụng máy ba tháng rồi ngưng với lý do đưa ra là BV không có hóa chất.
Với lý do “không có hóa chất” nên không xài máy “nhà nước”, Sở Y tế chỉ rõ: Trước khi máy hoạt động, đơn vị cung cấp máy đã trúng thầu hóa chất sử dụng cho máy. Năm 2013, Công ty Kỹ thuật thiết bị y tế Tân Hồng Bảo trúng thầu hóa chất xét nghiệm, cũng có hóa chất sử dụng cho máy trên. Cuối năm 2013, khoa Dược của BV xuất hóa chất xét nghiệm cho chiếc máy (trị giá gần 52 triệu đồng). Vì vậy BV cho rằng không có hóa chất nên không sử dụng máy là không hợp lý.
Cũng năm 2012, BV được trang bị một máy xét nghiệm tự động XL 640 do Nhật sản xuất và máy hoạt động bình thường. Tuy nhiên, từ khi đưa vào sử dụng đến tháng 10-2014, BV không sử dụng cũng với lý do... không có hóa chất. Trong khi loại hóa chất sử dụng cho máy thì BV vẫn mua!
Tương tự, năm 2007 phòng sinh hóa của BV được cấp một máy xét nghiệm do Mỹ sản xuất nhưng đến năm 2012 thì cho đắp chiếu với lý do chuyển sang sử dụng máy tự động.
Đối với thiết bị hệ thống tán sỏi ngoài cơ thể bị “trùm mền” từ tháng 11-2012 đến nay, máy do Sở Y tế làm chủ dự án cung cấp cho bệnh viện trong khi bệnh viện chưa có phòng bảo đảm đủ điều kiện về an toàn bức xạ nên phải để tạm ở chân cầu thang.
Ngoài ra, bộ phẫu thuật nội soi mũi xoang được bệnh viện mua về từ năm 2007 nhưng sử dụng không hiệu quả vì trước khi mua sắm, bệnh viện chưa có kế hoạch đào tạo, bồi dưỡng kỹ thuật cho viên chức bệnh viện, chưa thực hiện đúng công năng của thiết bị nên hiệu quả phục vụ điều trị chưa cao. Nói thẳng ra là các viên chức này chưa biết cách sử dụng máy nên... nhắm mắt làm liều để kiếm tiền của người bệnh.

Công ty Bio-Rad của Mỹ hối lộ $2.2 triệu USD cho các quan chức chính phủ Việt Nam

Theo hồ sơ của Ủy ban Chứng khoán Mỹ và Bộ Tư pháp nước này, Bio-Rad là nhà cung cấp các thiết bị xét nghiệm và chẩn đoán y tế nổi tiếng tại Mỹ, đã thừa nhận đã hối lộ $7.5 triệu USD cho quan chức y tế các nước Nga, Thái Lan và cả Việt Nam. Số tiền để bôi trơn tại VN được cho là $2.3 triệu USD và đổi lại họ có được doanh số đạt hơn $23 triệu USD.
Hồ sơ điều tra từ năm 2005- 2009, Bio-Rad Văn phòng tại Việt Nam có hàng loạt hợp đồng bán thiết bị với giá mỗi hợp đồng từ $100,000 USD- $200,000 USD và mỗi hợp đồng có được họ phải chi “hoa hồng” khoảng $20,000 USD.
Sự việc bị phát lộ khi giám đốc Bio-Rad Singapore nhận thấy đại diện Văn phòng tại Việt Nam đã đi ngược lại với chuẩn mực đạo đức kinh doanh bị cấm của Bio-Rad nhưng theo tờ BBC, đại diện của Bio-Rad tại Việt Nam cho rằng “nếu không bôi trơn họ sẽ mất trên 80% doanh số”.
Được biết văn phòng Bio-Rad tại Việt Nam đưa số tiền $2.2 triệu USD thông qua một đơn vị trung gian để hối lộ lại cho các quan chức bệnh viện. Vụ việc sẽ làm sáng tỏ khi Bộ Công An vào cuộc.

Nhiều hình thức hối lộ tinh vi trong lĩnh vực y tế

Tài trợ tiền, mời bác sĩ dự hội thảo quốc tế, hoa hồng qua hóa đơn... những cách hối lộ trong lĩnh vực y tế được Phó chủ nhiệm Ủy ban Các vấn đề xã hội Nguyễn Văn Tiên nêu ra trong cuộc phỏng vấn sáng 6/11.
Ông Tiên nói: Năm ngoái, Trung Quốc đã xử phạt một công ty của Mỹ mấy trăm triệu USD vì tội hối lộ mà họ chấp nhận chịu phạt. Còn trường hợp này ở ta (VN), hiện nay phải xác định là họ hoạt động trong lĩnh vực nào: thuốc, hóa chất hay thiết bị y tế... Tôi nghĩ là trong 5 năm hối lộ $2.2 triệu USD, có lẽ còn quá nhỏ.
Thực tế nhiều năm nay, chi hoa hồng cho bác sĩ kê đơn thuốc là chuyện phổ biến. Đây là một vấn đề rất lớn. Ở các nước như Mỹ thì họ kiểm soát ngay từ các công ty, xem danh sách chi hoa hồng, chi cho những ai do đó mới phát hiện được. Ta cũng muốn kiểm soát nhưng rất khó. Tôi mong là qua đợt này, chúng ta sẽ phát hiện được xem ở lĩnh vực nào, dược hay thiết bị y tế.
Họ có thể tài trợ dưới hình thức mời đi nước ngoài tham dự hội thảo, cộng vào là có thể thành mấy triệu đôla. Ví dụ, hãng tài trợ cho mấy trăm bác sĩ đi dự hội thảo, mỗi người vài nghìn đôla cộng lại đã thành một khoản lớn. Hình thức hối lộ rất khó, vấn đề phát hiện ra như thế nào. Nhiều nơi có tình trạng chủ yếu trả hoa hồng qua đơn thuốc rất tinh vi.
Tôi nghĩ là những công bố của cơ quan điều tra ở nước ngoài như vậy sẽ khó với chúng ta. Nhưng đây cũng là một dịp tốt cho Việt Nam tìm cách đưa giá thuốc, giá trang thiết bị y tế về giá thực mà không bị chi phối bởi những khoản hoa hồng rất khó kiểm soát.
Tôi rất muốn Quốc hội ban hành luật Đấu thầu, trong đó có mục riêng cho đấu thầu cung ứng thuốc và thiết bị y tế để kiểm soát. Nhưng cũng rất vất vả vì thực tế này tồn tại ở nhiều nước.
Có hàng mấy chục công ty nước ngoài đầu tư trang thiết bị y tế và bán thuốc ở Việt Nam. Chỗ nào cũng có hoa hồng, vấn đề là làm thế nào để phát hiện được, rất khó.
Ở đây là vấn đề y đức, sự tự giác, quản lý của cơ quan cán bộ, bác sĩ đó.
Ví dụ mời đi hội thảo, ta không phát hiện được. Họ có cơ chế trả hoa hồng rất tinh vi, không qua tài khoản, ngân hàng...
Ngoài ra, Cục Điều tra chống buôn lậu - Tổng Cục Hải quan đã phá đường dây chuyên nhập khẩu thiết bị y tế quá đát của Công ty Kĩ thuật Thiết bị Y tế Bảo Trân (Công ty Bảo Trân, ở số 19, 180/2, đường Trần Duy Hưng, Hà Nội). Theo kết quả giám định ban đầu, toàn bộ số thiết bị y tế nhập khẩu gồm máy soi dạ dày, máy scan phim X Quang và các phụ kiện đi kèm của có xuất xứ từ Nhật Bản, Trung Quốc, Mexico đã bị thải ra do không còn giá trị sử dụng. Hiện cơ quan chức năng tiếp tục điều tra làm rõ vụ việc.

Tốn hàng tỉ USD đi nước ngoài chữa bệnh

Chỉ cần nhìn qua vài sự kiện trên bạn còn thể tin tưởng gì vào những thiết bị y tế để khám chữa bệnh của BV tại VN được không? Vì thế bạn đọc hiểu rõ hơn tại sao tôi căn dặn người nhà có chết cũng không đưa tôi vào BV công. Còn một số lớn các “đại gia, đại quan” cứ mắc bệnh là đi Singapore, đi Mỹ chữa bệnh. Mỗi năm chảy ra nước ngoài hàng tỉ đồng chứ không ít.
Theo thống kê, hiện cả nước VN có khoảng 170 bệnh viện tư nhân với vốn đầu tư hàng chục ngàn tỷ đồng (chưa kể hệ thống bệnh viện công xuống tới cấp huyện). Tuy nhiên, theo Bộ Y tế, hằng năm người Việt vẫn đem hơn 2 tỷ USD ra nước ngoài chữa bệnh
Có những câu chuyện khiến ngay cả người vai vế trong xã hội cũng phát khóc khi phải chịu đựng lối ứng xử hống hách của một số bác sĩ tại bệnh viện của giới nhà giàu. Không ít bệnh viện gắn sao được xây to, trang bị hiện đại, nhưng cung cách ứng xử vẫn hống hách, coi thường bệnh nhân.

Dài cổ chờ mua thuốc ở bệnh viện

Gần xế chiều, các nhà thuốc tại các bệnh viện ở TP Sài Gòn vẫn đông nghịt bệnh nhân chờ đợi. Nhiều người ở tỉnh xa trót hẹn xe đến đón buộc phải dời lại giờ, số khác ngại mất thời gian đã chấp nhận ra ngoài mua.
Nguyên nhân gây quá tải nhà thuốc là do quá tải tải bệnh viện dẫn đến người mua thuốc nhiều. Trong khi đó mỗi bệnh viện chỉ có một nhà thuốc.
Nhà thuốc Bệnh viện Nhân dân Gia Định, dù không phải là ngày đầu tuần, số bệnh nhân đến khám không quá đông, nhưng đến gần 11 giờ vẫn ngập người ngồi đợi.
Khu vực cấp thuốc bảo hiểm y tế, có khoảng 100 người ngồi chờ đến lượt. Khu bán thuốc cạnh đó cũng đông người chờ. Cảnh chờ đợi mua thuốc kéo dài gần đến xế chiều mới vơi dần.
Chờ mệt mỏi, nhiều bệnh nhân bỏ bảo hiểm khám dịch vụ
Người dân xếp hàng dài đợi chờ, mệt mỏi với các thủ tục hành chính rườm rà, nhiều người đành bỏ bảo hiểm sang khám dịch vụ khiến khu dịch vụ của các bệnh viện đông lại càng đông. Gần nửa tháng áp dụng Luật Bảo hiểm y tế (BHYT), tình hình quá tải tại các bệnh viện tuyến trên không những vấn tiếp diễn, mà phía người bệnh còn chật vật hơn khi đi khám chữa bệnh
Đông nhất là Bệnh viện Bạch Mai, người đến khám bệnh bảo hiểm y tế (BHYT) chen nhau chật kín quầy tiếp đón. Bác Trịnh Văn Quân, trú tại quận Hoàng Mai than thở: “Đi bệnh viện thời nay mà như đi xếp hàng thời bao cấp vậy, chờ đợi sốt ruột vẫn chưa đến lượt mình. Càng ngày tôi càng phải chờ đợi lâu hơn”.
Sự đông đúc này khiến nhiều người đành phải bỏ BHYT để khám dịch vụ. Do đó, tại khu khám dịch vụ của các bệnh viện, số bệnh nhân rất đông.
Còn ở TP. Sài Gòn, tại Bệnh viện Thống Nhất và Bệnh viện Chợ Rẫy, 2 đơn vị thí điểm được Bộ Y tế chọn để thục hiện việc nâng cao chất lượng khám chữa bệnh bảo hiểm y tế cũng vẫn có nhiều bệnh nhân phải than phiền vì chờ đợi.
Đến đây bạn đọc lại có thể thông cảm với người dân Việt về nỗi khổ của cái bảo hiểm y tế và nỗi sợ hãi thế nào khi phải vào bệnh viện công ở VN.
Đề tài này còn khá dài, tôi sẽ có dịp tường thuật với bạn đọc vào một kỳ báo sau.
Văn Quang (9 tháng Một, 2015)
Continue Reading... Nhãn:


 

Random Posts

Category

  • ( 8 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 18 )
  • ( 8 )
  • ( 50 )
  • ( 40 )
  • ( 7 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 6 )
  • ( 1 )
  • ( 51 )
  • ( 1 )
  • ( 11 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 154 )
  • ( 3 )
  • ( 7 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 7 )
  • ( 3 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 28 )
  • ( 160 )
  • ( 4 )
  • ( 17 )
  • ( 1 )
  • ( 101 )
  • ( 2 )
  • ( 5 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 6 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 28 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 57 )
  • ( 2 )
  • ( 6 )
  • ( 2 )
  • ( 81 )
  • ( 2 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 29 )
  • ( 2 )
  • ( 27 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 21 )
  • ( 1 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 118 )
  • ( 16 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 19 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 3 )
  • ( 30 )
  • ( 248 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 125 )
  • ( 586 )
  • ( 1534 )
  • ( 30 )
  • ( 5 )
  • ( 7 )
  • ( 1 )
  • ( 224 )
  • ( 11 )
  • ( 1 )
  • ( 33 )
  • ( 6 )
  • ( 6 )
  • ( 16 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 8 )
  • ( 222 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 35 )
  • ( 5 )
  • ( 21 )

Recent Comments

About Template

Return to top of page Copyright © 2010 | Flash News Converted into Blogger Template by HackTutors