Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự-2015-12-Ăn gì để không chết?


Ăn gì để không chết?
Văn Quang – Viết từ Sài Gòn
Trong bài tuần trước tôi đã tường thuật với bạn đọc về 16 ông bộ trưởng trả lời trước phiên họp Quốc Hội VN về nhiều vấn đề rất “nóng” hiện nay, nhưng hầu hết các vị này chỉ trả lời loanh quanh, vòng vo, tránh né khiến người dân thất vọng. Tôi cũng đã đề cập đến vấn đề liên quan thiết thực đến cuộc sống của người dân mà hình ảnh được chính ông Đại biểu Quốc Hội nêu ra rất tiêu biểu là “con đường đến nghĩa địa của người dân Việt rất ngắn.”
Rau quả đều được phun chất kích thích tăng trưởng và diệt sâu bọ, thậm chí là cả rau quả chính vụ thì cũng phun.


Quả thật trong thời gian gần đây vấn đề thực phẩm độc hại lan tràn trên khắp mọi lãnh vực, những kẻ làm hàng gian hàng giả ngày càng nhiều. Có thể nói từ Nam chí Bắc, bất cứ thứ thực phẩm nào cũng có chất độc. Người dân ngày càng lo sợ cho cuộc sống thường ngày của gia đình mình. Người ta hoang mang hỏi nhau không biết ăn gì để không chết. Từ đó, chúng ta hãy tìm hiểu những chất độc đó là gì và đi tìm nguyên nhân tại sao chất độc cứ ngày một lan rộng. Trước hết, mời bạn đọc nghe ý kiến của người dân:
Đố ai tìm thấy ở chợ thứ gì không độc
- Chị Nguyễn Hải My (Ba Đình, Hà Nội) chia sẻ lên trang cá nhân facebook của mình: “Chưa bao giờ chúng ta lại lo lắng cho vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm như hiện nay, nhất là sau hàng loạt các thông tin về thịt có chất cấm, rau quả tồn dư thuốc bảo vệ thực vật. Trong khi đó, lượng người bị ung thư tăng lên theo vùn vụt khiến người tiêu dùng như tôi cảm thấy hết sức lo ngại cho sức khoẻ của bản thân và gia đình mình.”

- Còn chị Dương Vũ (Hà Đông, Hà Nội) thì chia sẻ: “Thấy xung quanh mình ung thư ngày càng nhiều mà nhiều nguyên nhân là do cả đồ ăn thức uống không bảo đảm. Chính sự ham lợi của dân buôn đã giết chết đồng bào mình, tôi đố ai tìm ra được ở chợ thứ gì là không hoá chất? Trong khi chính phủ bất lực, chúng ta phải bảo vệ lấy mình thôi, tự trồng rau sạch, học hỏi kinh nghiệm mua thực phẩm sạch và nên mua ở các cửa hàng thực phẩm sạch và có uy tín”.

- Nhiều ý kiến trên trang báo đồng tình cho rằng: “Cần phải có những giải quyết một cách căn bản nhất. Chúng tôi, những người dân thường, người nội trợ không đủ thẩm quyền và khả năng để phán xét hay ngăn chặn các hành vi buôn bán vô lương tâm này. Vậy trách nhiệm thuộc về cơ quan chức năng. Chúng tôi làm việc nhiều hơn 8 tiếng mỗi ngày và đóng thuế cho Nhà nước nên Nhà nước phải nhanh chóng có biện pháp bảo vệ người dân chúng tôi.”

Đó là đòi hỏi chính đáng của dân. Không thể bắt bỏ tù họ được. Cơ quan chức năng là ai? Chính là nhà nước VN phải nhanh chóng giải quyết vần đề sinh tử này, không thể chần chừ được nữa. Những dân chết nhiều lắm rồi, nhất là chết vì bệnh ung thư. Thứ bệnh đến nay hầu như bất trị đang hoành hành âm thầm mà dữ dội khiến biết bao gia đính táng gia bại sản vì nuôi con bệnh và rồi bất lực nhìn người thân ra đi.
Giật mình vì những con số người chết vì ung thư do thực phẩm độc hại
Ông Trần Trọng Bình, Phó Cục Trưởng C49 (Bộ Công An) đưa ra cho biết: Năm 2014 đã có đến 150,000-200,000 người mắc bệnh ung thư, 82,000 người chết vì bệnh ung thư, trong đó 75-95% trường hợp mắc do yếu tố môi trường và an toàn thực phẩm. Ông còn cho biết thêm: Đây là một trong những nguyên nhân gây tử vong cao nhất ở Việt Nam, gấp 9 lần so với số người chết do tai nạn giao thông cùng năm 2014.

Còn ông Bộ trưởng Cao Đức Phát đã nói đúng về sự bất lực của bộ máy quản lý vì Bộ Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn (NN&PTNT) không đủ sức kiểm tra, giám sát hàng triệu gia đình sản xuất nông lâm thủy sản. Và cũng không thể chỉ đạo hàng chục triệu gia đình mua gì, ăn gì, uống gì để tránh khỏi bị độc hại. Hiện mỗi tỉnh chỉ có khoảng 10 người làm công tác quản lý chất lượng, và dù có tăng biên chế lên 10 lần, thậm chí 100 lần thì cũng không thể giải quyết được vấn đề, chưa nói đến ngân sách eo hẹp.

Nói gọn gàng hơn là ông Bộ trưởng thú nhận bất lực trước những người sản xuất thực phẩm độc hại.

Một lý do khác khi mà đạo đức băng hoại, con người muốn sống lương thiện cũng không được, muốn làm ăn đàng hoàng thì chết đói. Bởi một luống rau phun thuốc độc hại sẽ tăng trưởng rất nhanh, nếu trồng đàng hoàng phải sáu tháng mới có rau bán, phun thuốc vào chỉ ba tháng là bán được, và rau lại to nên có lời gấp hai lần loại rau sạch. Thế nên người ta phải cạnh tranh để sinh tồn. Nhiều nhà trồng rau sạch để ăn, rau phun hóa chất để bán. Hầu như bây giờ cái lối sống ích kỷ, bỏ quên lương tâm đang là “trào lưu” hay “triết lý sinh tồn” của mọi con buôn VN.

Đó chính là kiểu làm chúng ta giết lẫn nhau, chưa kể mấy chú ba Tàu hiểm ác, đưa hàng hóa và thuốc độc hại vào bán la liệt với giá rẻ tại các chợ, nhất là chợ Kim Biên chất độc nào cũng có, được gọi là “Chợ Tử Thần.” Bởi chủ trương của Bắc Kinh là dùng người Việt giết người Việt. Không thể kiểm kê hết những loại hóa chất trong thực phẩm của Trung Quốc đưa vào VN, ngày càng nhiều. Thậm chí đưa cả tấn đỉa sấy khô vào VN. Có cả một kho chứa hàng lậu lớn do một người tên Thắng cầm đầu ngay tại Quảng Ninh.

Hãy nhìn vào hai món ăn thường thấy trong bữa ăn của người Việt với những “sát thủ thầm lặng.”
Tôm cá bơm hóa chất, hàn then
Để tránh ăn những loại thịt tăng trọng được nuôi bằng chất độc, hiện nay nhiều bà nội trợ chuyển hướng sang ăn tôm cá. Song tôm cá hiện nay cũng được bơm hóa chất và thuốc kháng sinh.

Theo các chuyên gia cho biết, các chất được bơm vào tôm thường là tạp chất dạng lỏng như bột rau câu, tinh bột,… chúng khiến sản phẩm tiền ẩn nhiều nguy cơ gây hại cho sức khỏe. Người ăn phải tôm chứa hóa chất sẽ có nguy cơ ngộ độc, mắc các bệnh nguy hiểm như tả, tiêu chảy, thương hàn, rối loạn tiêu hóa…

Ngoài ra, nguồn nước dùng để pha tạp chất để bơm vào tôm thường không phải nước sạch, chủ yếu là nước từ kênh, ruộng… Khi bơm dịch vào tôm, các vi khuẩn cũng được đưa vào cơ thể, người ăn phải dễ bị mắc bệnh.

Không chỉ có tôm bị bơm tạp chất, trên thị trường còn xuất hiện tôm ngâm giữ trong hàn the, ure… làm tăng khả năng người tiêu dùng bị ngộ độc cấp tính.
Rau quả phun kích thích và thuốc trừ sâu
Rau quả là loại thực phẩm không thể thiếu trong mỗi bữa ăn của gia đình và nó đem lại nhiều vitamin và các dưỡng chất. Tuy nhiên nếu ăn phải các loại rau chứa chất kích thích và thuốc bảo vệ thực vật thì rất nguy hiểm.

Hiện nay trên thị trường đa phần rau quả đều được phun chất kích thích tăng trưởng và diệt sâu bọ, thậm chí là cả rau quả chính vụ thì cũng phun.

Chỉ cần nhìn thế thôi bạn đọc đã biết trong bữa ăn của người dân VN bây giờ gặp nguy hiểm như thế nào. Đừng đổ cho “số trời” đã định con đường đến nghĩa địa ngắn mà thật ra ta giết ta thôi. Đây là một thí dụ cụ thể
Cá ở dưới hồ nhiễm chất độc da cam bán ra thị trường
Theo kết quả điều tra được công bố của cơ quan chức năng, ở sân bay Biên Hòa ngoài đất bị nhiễm độc, nhiều ao hồ và vùng phụ cận cũng bị nhiễm chất độc da cam/dioxin cao nhất thế giới. Chất dioxin có thể thâm nhập vào động vật thủy sinh và nhiều chuỗi thực phẩm khác. Các loài cá nuôi, thực phẩm có nguồn gốc sinh sản từ khu vực này đều bị ô nhiễm nặng…

Chính vì vậy, cơ quan chức năng đã dựng bảng cảnh báo ở đây là: “Nguy hiểm: Hồ nhiễm chất độc da cam/dioxin, ăn bất cứ loại thực phẩm nào được nuôi trồng tại hồ này đều gây nguy hiểm cho sức khỏe của bạn.”

Phía bên trong bức tường rào bảo vệ sân bay Biên Hòa (được xây dựng kiên cố cao hơn 2 m) ở khu phố 6, phường Trung Dũng là một hồ nước rộng cả ngàn mét vuông, có rất nhiều cá rô phi sinh sống. Đây là nơi nhiều người vào đánh bắt cá trộm rồi bán ra thị trường.

Chỉ sau ba giờ theo dõi, môt người dân đã đếm được có khoảng 20 người cả nam lẫn nữ vượt tường rào vào sân bay với lỉnh kỉnh lưới chài. Cứ mỗi 30 phút thì từng bao cá được chuyển ngược ra ngoài cũng bằng con đường cây sung ấy. Hễ bao cá nào vừa được đưa xuống đất tức thì có ngay một chiếc xe máy trờ tới “bốc hàng” lao vút đi. Sự việc diễn ra nhanh chóng và thuần thục.
Đi tìm nguyên nhân
Người dân Việt đang bị bao vây tứ phía từ chính chúng ta đến anh Ba Tàu đểu cáng, còn một nguyên nhân thứ ba nguy khốn hơn. Ngoài sự bất lực của cớ quan chức năng còn có một số ông cán bộ thú y tiếp tay cho việc sử dụng chất cấm.

Việc sử dụng chất cấm trong chăn nuôi là vấn đề nóng, ngày càng trở nên trầm trọng. Tại Hà Nam, đoàn kiểm tra của Bộ NN-PTNT còn phát hiện người dân đã trộn vào thức ăn chăn nuôi chất gọi là “mỳ chính” không rõ nguồn gốc.

Tại Hội nghị kiểm soát chất cấm trong chăn nuôi các tỉnh phía Bắc sáng 10/11 vừa qua, ông Nguyễn Xuân Dương, Phó Cục trưởng Cục Chăn nuôi (Bộ NN-PTNT) cho hay, ngay ngày hôm trước có tới hơn 500 lô hàng xuất khẩu bị trả về, trong đó có 10% (50 lô hàng) tồn dư kháng sinh, chất cấm.
80% người bán thuốc thú y là cán bộ
Thừa nhận chuyện trên, ông Hoàng Thanh Vân, Cục trưởng Cục Chăn Nuôi, nói thêm, thời gian gần đây, càng kiểm tra càng phát hiện tình trạng tỷ lệ sử dụng chất cấm cao.

Vừa rồi, Thanh tra Bộ phối hợp với các địa phương đi kiểm tra thấy tỷ lệ nhiễm chất cấm ở lò mổ cao nhất, ông Vân nhận định. Cán bộ thú y cơ sở đang tiếp tay cho người dân sử dụng chất cấm trong chăn nuôi, bởi 80% người bán thuốc thú y hiện nay là cán bộ.

Con số khiến người dân thất kinh. Chỉ cần 30% ông cán bộ Thú Y bán thuốc sử dụng chất cấm dân cũng đủ chết rồi, tới 80% thì quả thật không thể nào tin nổi. Có thể không phải ông nào cũng tiếp tay bán chất cấm, nhưng những ông đó cũng chẳng đời nào tố giác “bạn đồng liêu, đồng nghiệp” của mình.
Cũng như chỉ ở một cửa khẩu có 44 cán bộ hải quan ăn hối lộ và chính cán bộ hải quan cũng buôn lậu. Báo chí đã từng nêu rõ: - Nguyên đội trưởng hải quan cùng vợ buôn lậu xăng dầu.- Cả loạt cán bộ thuế tạ An Giang, hải quan tiếp tay buôn lậu - Cán bộ hải quan tiếp tay buôn lậu siêu xe - Hàng loạt cán bộ hải quan hầu tòa vì buôn lậu gỗ!

Nói trắng ra cán bộ ngành nào cũng có tay buôn lậu hoặc làm cò. Can bộ tiếp tay với tham nhũng luôn là vấn đề khiến người dân phẫn nộ nhất. Như vậy người dân Việt còn mong gì ngóc đầu lên được.
Cho nên người dân bảo nhau: “Trong khi Chính phủ bất lực, chúng ta phải bảo vệ lấy mình thôi” và đòi hỏi: “Chúng tôi làm việc nhiều hơn 8 tiếng mỗi ngày và đóng thuế cho Nhà nước nên Nhà nước phải nhanh chóng có biện pháp bảo vệ người dân chúng tôi”.

Chẳng biết những ông được gọi là cơ quan chức năng VN có nghe thấy tiếng nói này không? Các ông sẽ làm gì để người dân khỏi hoang mang “ăn gì để không chết”?
Văn Quang (5 tháng 12, 2015)
Continue Reading... Nhãn:


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự-2015-12-Con đường đến nghĩa địa của người dân VN rất gần


Con đường đến nghĩa địa của người dân VN rất gần
Văn Quang


 
 
Lần đầu tiên tất cả các thành viên chính phủ đăng đàn trả lời chất vấn.
 
Nhiều đại biểu bật cười khi nghe Bộ Trưởng Hoàng Tuấn Anh trả lời chất vấn.
  
Trong tháng 11 này, 16 ông Bộ Trưởng trong chính phủ VN được mời ra trả lời trước phiên họp Quốc Hội đã làm dư luận đặc biệt chú ý. Tất cả được truyền hình trực tiếp cho người dân theo dõi. Tất nhiên chỉ có một số người nhàn rỗi hoặc những nhà trí thức muốn nhìn vào thực trạng những vấn để “nóng” nhất của xã hội hiện nay mới dành thì giờ ngồi trước màn hình ti vi. Còn những người dân lao động không những phải vật lộn với miếng cơm manh áo hàng ngày mà thật ra họ chẳng còn muốn chú ý gì đến những cuộc họp, những câu trả lời, những lời hứa trên các bàn hội nghị bởi đời sống của họ chẳng thay đổi gì và đôi khi họ cũng không đủ tầm hiểu biết qua những lời phát biểu đầy… văn hoa hoặc khôn khéo tránh né của các ngài có thẩm quyền.
Có chăng chỉ còn là dư luận qua các báo và ngày nay qua các trang facebook của các cá nhân hay của một nhóm nào đó.

Nhưng người dân còn tin vào báo chí VN nữa không lại là vấn đề khác. Hầu như mở bất kỳ tờ báo chính thức nào ở VN, độc giả cũng chỉ thấy đều giống nhau y chang. Cả đến lối viết, cách diễn tả cũng giống nhau cứ như chép từ một “bài mẫu” cho học sinh theo đó mà “cóp.” Khó tìm được một tờ báo nào có phong cách độc đáo của riêng mình. Nếu có chỉ là vài bài điều tra phóng sự về “cuộc đời, ái tình, sự nghiệp” của mấy cô ca sĩ, người mẫu trong làng Showbiz hoặc những vụ cướp của giết người rùng rợn, ghen tuông, đâm chém của những cặp vợ chồng ngoại tình… Rồi báo nọ lại sao y nguyên văn của báo kia. Cho nên chỉ cần xem một tờ báo là biết hết.

Cũng nhờ cuộc họp này, bị các ông Đại biểu quốc hội (ĐBQH) chất vấn, truy hỏi nên bây giờ người dân mới biết. Chính phủ đã bỏ ra hàng ngàn tỉ để nuôi báo chí.


                                     Bộ Trưởng Hoàng Tuấn Anh trong phần trả lời chất vấn.
VN có bao nhiêu tờ báo ăn lương nhà nước
Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son cho biết, có nhiều cơ quan báo chí do nhà nước thành lập, được bao cấp tài chính, dẫn đến gánh nặng về ngân sách. “Nhiều báo nhà nước cấp tiền in báo rồi lại mua báo đó. Báo được chuyển đến cho các cơ quan, đơn vị để đọc, song có đọc hay không thì chúng ta chưa biết. Có đại biểu phản ánh, tờ báo được phát nhưng không đọc.” Bây giờ người dân mới được biết con số “báo nhà nước đông vui” như thế này. Trong khi báo chí nước ngoài đều là của tư nhân.

Đại biểu Trần Du Lịch cho rằng, để báo chí phát triển được thì cần “cắt bớt” nguồn ngân sách đối với báo chí. Hiện có trên 800 cơ quan báo chí, nhưng chỉ trên 200 tự chủ, còn gần 500 cơ quan nhà nước nuôi. Ông nói: “Báo chí phát triển cần bớt chuyện nhà nước nuôi. Nên tính toán lại, quy hoạch quan trọng nhất là nhà nước hạn chế tối đa việc cấp ngân sách, nuôi quá nhiều, tỉnh nào cũng có báo, nhiều địa phương trợ cấp đầu vào rồi lại bắt các nơi mua báo.”

Phó chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa giáo dục thanh thiếu niên nhi đồng Lê Như Tiến cho rằng: “Có loại hình ngân sách bao cấp hoàn toàn, thậm chí bao cấp cả trụ sở, phương tiện đi lại; tự chủ một phần; tự chủ hoàn toàn, có lãi nộp ngân sách. Nhưng số lượng cơ quan báo chí được bao cấp chiếm đa số.” Và “chiếc bánh ngân sách nhỏ mà có nhiều đối tượng cần ưu tiên đầu tư hơn như đồng bào nghèo, vùng xa, miền núi.”
Có bao nhiêu ông nhà báo
Cũng trong cuộc họp này, chủ tịch Hội nhà báo Việt Nam, ông Thuận Hữu thông tin, báo chí phát triển rất nhanh chóng, mỗi năm thêm 1,000 nhà báo, trong nhiệm kỳ vừa qua Hội nhà báo kết nạp hơn 5,000 hội viên. Vậy tổng cộng nhiều năm qua trở lại đây, ở VN hiện nay có tất cả đến vài trăm ngàn nhà báo chứ không ít!
Nói thẳng ra có tới 500 tờ báo hoàn toàn ăn lương nhà nước và được “phụ cấp” cả trụ sở, xe cộ và những thứ khác. Như thế báo chí trở thành một thứ cơ quan nhà nước và người làm báo trở thành công chức rồi. Công chức phải thi hành mệnh lệnh của nhà nước, “ăn cơm chúa múa tối ngày,” đó là nhiệm vụ “thiêng liêng” của quyền tự do tư tưởng, tự do ngôn luận sao? Mỗi năm có thêm một ngàn ông được cấp thẻ nhà báo, trong nhiệm kỳ của ông chủ tịch hội nhà báo đương nhiệm có tới năm ngàn ông được công nhận là nhà báo. Như thế đồng nghĩa với việc có thêm 5,000 ông công chức. Không biết trong số đó có bao nhiêu ông nhà báo đáp lại được nguyện vọng chính đáng của người dân thấp cổ bé miệng? Khi là công chức rồi họ có được quyền nói tiếng nói tự do của lương tâm nghề nghiệp không?

Cứ đọc vài tờ báo VN trên mạng internet là bạn đọc nước ngoài có thể giải đáp được câu hỏi này.

         Có đến 75-95% trường hợp mắc bệnh ung thư ở VN là do yếu tố môi trường và an toàn thực phẩm
Các ông Bộ Trưởng đã trả lời như thế nào trước Quốc Hội
Trở lại với cuộc “truy vấn” các ông Bộ Trưởng của các ông Dân biểu Quốc Hội. Có quá nhiều vấn đề rất nóng được các ông ĐBQH mang ra chất vấn 16 ông Bộ Trưởng trong kỳ họp vừa qua. Người dân ngồi nghe đôi khi cảm thấy sốt ruột, đôi khi cảm thấy thích thú vì sự “truy hỏi” gắt gao. Đôi khi lại mắm môi suy nghĩ chẳng hiểu ông Bộ Trưởng trả lời cái gì. Hỏi một đằng, trả lời một nẻo, chạy vòng vo đến nỗi ông Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng nhiều lần nhắc nhở các bộ trưởng đi vào đúng trọng tâm câu hỏi.

Đôi khi người dân lại cũng phải cười theo mấy ông ĐBQH. Thí dụ như trong câu hỏi Bộ trưởng Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch Hoàng Tuấn Anh phần trả lời chất vấn chiều 17/11 vừa qua là một điển hình.
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng hỏi: “Bao giờ du lịch Việt Nam bằng Thái Lan, Malaysia, Singapore?”
Bộ trưởng dõng dạc: “Tôi bỏ ngỏ cho nhiệm kỳ tiếp theo trả lời việc này, tôi không dám trả lời.” Hội trường rộ lên tiếng cười. Nhưng chưa hết, ông Hoàng Tuấn Anh còn “chọc cười” mấy lần nữa.

Lan man về các thế mạnh của du lịch Việt Nam, Bộ trưởng nói, khi Việt Nam tổ chức IPU 132, có một vị phó tổng thống đã đến Bộ Văn Hóa - Thể Thao và Du Lịch tìm gặp cho được Bộ trưởng để hỏi về kinh nghiệm, bài học mô hình phát triển làng văn hóa du lịch các dân tộc Việt Nam thế nào. Các đại biểu lại cười.

Chuyển sang thế mạnh khác, Bộ trưởng nhấn mạnh, ẩm thực Việt phong phú, dồi dào. Ông diễn tả: “Đi các hội chợ quốc tế, món phở và nem rán của chúng ta cũng nổi tiếng. Ngay như nón lá của chúng ta tại hội chợ triển lãm Milan ở Ý, nón lá là sản phẩm xếp thứ 4, hấp dẫn.” Quốc hội lại cười vang trước sự hào hứng của ông Bộ trưởng.

Hội trường Quốc Hội vui nhộn thật!
Chỉ có hai vấn đề đáng nói
Đó chỉ là vài chi tiết sống trong cuộc chất vấn được các báo gọi là “chưa từng có” tại VN. Nhưng nhìn chung toàn thể Quốc Hội đã thực hiện phiên chất vấn với sự tham gia giải trình của đầy đủ thành viên Chính Phủ. Kết thúc có 16 bộ trưởng, trưởng ngành, 3 phó thủ tướng, Chánh án, Viện trưởng viện kiểm sát trực tiếp trả lời những vấn đề thuộc trách nhiệm điều hành của mình.

Có quá nhiều vấn đề rất “nóng” được mang ra chất vấn. Nhiều vấn đề như thái độ của VN trước hiểm họa Biển Đông, chuyện thay đổi về chương trình học lịch sử, đã và đang được rất nhiều độc giả từ trong nước đến nước ngoài đang bàn tán xôn xao. Tôi không thể tường thuật hết ở đây. Chỉ xin tóm tắt hai vấn đề liên quan thiết thực đến đời sống của người dân hiện nay.

Đó là chuyện tham nhũng, lãng phí ngân sách. Vấn đề an toàn thực phẩm cho người dân để không phải “ăn gì cũng chết.” Những vấn đề này hầu như kỳ nào mấy ông ĐBQH cũng nêu ra, chẳng có gì mới. Cái mới là các ông Bộ Trưởng trả lời như thế nào để diệt được hết tham nhũng và làm thế nào ngăn chặn được hàng loạt thực phẩm độc hại đang giết ngấm ngầm người dân.

Hiện tượng tham nhũng được đại biểu Nguyễn Anh Sơn nêu bật dưới hình ảnh so sánh "dân vật lộn từng đồng, cán bộ giàu lên nhanh chóng.” Đại biểu Lê Như Tiến cũng miêu tả "quan chức nhà nước thường tăng tốc tham nhũng, cả về tần suất và cường độ vào thời điểm hoàng hôn nhiệm kỳ.” Tức là gần hết nhiệm kỳ, quan chức mạnh tay làm chuyến tàu vét, bổ nhiệm thăng chức tùm lum, cái gì cũng đút túi, ăn của dân không chừa thứ gì.

Nói về thực phẩm bẩn, nhiễm chất độc hại, đại biểu Trần Ngọc Vinh nói: "Có lẽ chưa bao giờ con đường từ dạ dày đến nghĩa địa lại ngắn như bây giờ.”

Trong tuần sau tôi sẽ tường thuật chi tiết hơn về hai vấn đề này và đi tìm nguyên nhân tại sao những tệ nạn này vẫn cứ ngày một tăng hơn chứ không giảm.


                  Thịt được tăng trọng lượng ở VN chính là sát thủ hàng ngày của sức khỏe con người.
Thất vọng vì phiên chất vấn này
Sau phiên họp, tờ báo mạng VnExpress ngày 19-11-2015 giật hàng tít lớn: “Phiên chất vấn chưa từng có không như kỳ vọng.” Đó là cách viết của báo chí VN. Phải nói thẳng ra là người dân thất vọng vì phiên chất vấn này. Hầu hết các ông ấy chỉ nói loanh quanh, chưa đưa ra được một giải pháp nào cụ thể để diệt tham nhũng trái lại tham nhũng ngày càng tàn tệ hơn. Và cũng chưa có biện pháp nào hữu hiệu để ngăn chặn thực phẩm độc hại. Cho nên ông ĐB Vinh mới ví “con đường đến nghĩa trang của người dân Việt quá ngắn.”

Nhưng con đường đến bệnh viện vì đủ thứ bệnh của người Việt còn ngắn hơn, nhất là bệnh ung thư. Đến bệnh viện là nỗi ám ảnh lớn nhất đối với người Việt hiện nay từ dân trung lưu đến người nông dân. Đến bệnh viện mà không có tiền thì cứ nằm đầu hè chờ chết, còn đưa bảo hiểm ra thì được chữa toàn thuốc rẻ tiền, thuốc nội, bệnh viện đã chật cứng vẫn cứ cố nhét thêm, dù nằm chung hai, ba người một giường, nằm luôn dưới gầm giường hay nằm ngoài hè.

Người dân chưa được nghe, chưa được thấy một hy vọng nào từ những câu trả lời của các ông Bộ Trưởng ngăn chặn thực phẩm độc hại đang âm thầm giết hại người dân.
Các ông Đại biểu dân nhận xét thế nào?
Nói với báo chí bên hành lang Quốc Hội, đại biểu Nguyễn Sỹ Cương cho biết đợt chất vấn này sẽ "đòi nợ" Bộ trưởng Tài nguyên Môi trường về vụ bôi trơn sổ đỏ. "Tôi đã nói thẳng rồi, Bộ trưởng còn nợ mà không trả. Bộ trưởng đã làm văn bản gửi Hà Nội và thanh tra có kết luận gửi cơ quan điều tra cả năm nay rồi mà không thấy tung tích đâu nữa, chứng cứ thì rõ ràng nhưng không làm gì.”

Nói cho rõ là ông Bộ Trưởng chẳng làm gì sau khi trả lời chất vấn, xong rồi là thôi, quên nó đi. Đồng thời, ông sẽ tiếp tục chất vấn Bộ trưởng Nông nghiệp về vấn đề phân bón giả. Trong các phiên thảo luận kinh tế xã hội vừa qua, ông đã đưa vấn đề này ra và nhận được nhiều phản hồi từ cử tri cả nước. Nhân dân cho biết không chỉ tình trạng phân bón giả mà còn giống cây trồng, vật nuôi. Cái gì cũng có thể làm giả khiến người nông dân cực khổ vô cùng.

Ông Cương nói: "Đó là chưa kể nạn lừa đảo tràn về nông thôn như bán hàng đa cấp, góp quỹ từ thiện… Ai sẽ là người bảo vệ cho người nông dân, vừa yếu thế vừa nghèo khổ, đã dẫm chân xuống bùn rồi còn bị vùi xuống bùn đen.”

Nói tóm lại các ngài Bộ Trưởng chưa làm gì để người dân tin tưởng vào ngày mai sẽ có cuộc sống khá hơn. Tương lai vẫn cứ “vùi xuống bùn đen.” Con đường ra nghĩa địa của người nông dân VN quả thật ngắn. Nhưng chết không lo bằng sống khổ sở, lay lắt, lại còn bị bọn quan lại bòn rút, chèn ép thì sống khổ hơn chết.
Văn Quang (27-11-2015)
Continue Reading... Nhãn:


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự-2015-12-Trộm cắp từ sân bay đến thành phố


Trộm cắp từ sân bay đến thành phố
Văn Quang - Viết từ Sài Gòn

Có hai nguyên nhân “đáng sợ” nhất của thời đại kinh tế suy thoái và đạo đức băng hoại cùng bọn quan lại tham nhũng, đó là nạn mại dâm và trộm cướp hoành hành ở khắp nơi. Kỳ trước tôi đã tường thuật với bạn đọc về tệ nạn mại dâm ở TP Sài Gòn. Kỳ này tôi tường thuật về nạn trộm cắp ngay tại Sân bay Tân Sơn Nhất và giữa Sài Gòn.

Đã hơn một lần tôi kể với bạn đọc về những điều trái tai gai mắt ở sân bay Tân Sơn Nhất, một sân bay lớn nhất nước và lưu ý du khách nào đến Sài Gòn cũng phải đề phòng tệ nạn này. Nhất là chuyện tham nhũng, chuyện vòi tiền của các “quan chức” làm việc trực tiếp với khách. Thế nhưng vở kịch nhơ bẩn đó vẫn cứ diễn ra hàng ngày, hàng giờ trước mắt thiên hạ, rồi đến chuyện ăn cắp hành lý của khách đi máy bay.

Cho đến nay cũng chẳng thay đổi được gì. Cho nên sân bay này, năm nay vẫn được “vinh dự” xếp vào loại Tệ Nhất Châu Á.
Sân bay Tân Sơn Nhất đã được nâng cấp cuối năm 2014 song vẫn bị xếp hạng tệ nhất châu Á.
Khi đến sân bay TSN phải cẩn thận giữ tài sản có giá trị
Theo bảng xếp hạng năm 2015 của trang web The Guide to Sleeping in Airports, Tân Sơn Nhất được xếp hạng đứng thứ tư trong danh sách sân bay tệ nhất châu Á. Năm 2014, sân bay này cũng bị liệt vào danh sách tệ nhất do trang web trên bình chọn. Tức là hai năm liền đều tệ như nhau.

Ngoài ra, hành khách còn phàn nàn tín hiệu wifi kém, phòng vệ sinh bẩn và hạn chế lựa chọn trong các nhà hàng.

Lời khuyên được trang web đưa ra là “Nếu ghé qua Tân Sơn Nhất, hành khách nên cẩn thận giữ tài sản có giá trị và cầm một số tiền nhỏ trên tay.”

Người VN nào chẳng xấu hổ khi đọc bản tin này được loan truyền khắp thế giới.
Thật ra đã nhiều lần từ ông Bộ Trưởng Bộ Giao Thông Vận Tải họp các quan chức đầu ngành tại sân bay để “dằn mặt” và điều chỉnh tình trạng này. Quan nào cũng nhận một tí khuyết điểm, xin cấp tốc chấn chỉnh ngay.

Lần này cũng vậy, khi nhận được bản tin đáng xấu hổ kia, Giám đốc Cảng Hàng Không Quốc Tế Tân Sơn Nhất Đặng Tuấn Tú thừa nhận một số đánh giá của website về chất lượng phục vụ ở sân bay này là đúng, chẳng hạn như chất lượng wifi, đặc biệt là ở ga quốc tế. Ông hứa: "Chúng tôi sẽ chọn nhà cung cấp khác và chắc chắn từ đây đến cuối năm vấn đề này sẽ được khắc phục."
8 năm nữa mới khắc phục được
Ngoài ra, Giám đốc Cảng Hàng Không Quốc Tế Tân Sơn Nhất cũng thừa nhận một số dịch vụ tại sân bay còn chưa tốt như: dịch vụ taxi vẫn còn lộn xộn; bãi giữ xe máy nhiều lúc phải ngưng nhận; thái độ của nhân viên sân bay, nhân viên các hãng chưa đúng mực.

Ông Tú cũng cho biết thêm, từ đầu năm đến nay sân bay Tân Sơn Nhấtđã đón hơn 21.7 triệu lượt hành khách. Dự tính đến cuối năm, số lượt khách đạt 26 triệu lượt, vượt quá quy hoạch của nhà ga. Với tốc độ tăng trưởng này, chỉ hai năm nữa Tân Sơn Nhất sẽ đón trên 30 triệu lượt khách. Ông nói:

"Sẽ phải tiếp tục chịu đựng cảnh quá tải này ít nhất tám năm nữa trước khi sân bay Long Thành đưa vào sử dụng. Với điều kiện như thế này, chúng tôi cố gắng duy trì chất lượng dịch vụ ở mức có thể đáp ứng nhu cầu. Ưu tiên hàng đầu là bảo đảm an ninh an toàn, dành những tiện ích cộng cộng theo tiêu chí cho phép."

Về nạn tham nhũng, phiền hà hành khách để kiếm tiền cũng vậy. Mười năm trước đã đặt ra và các quan cũng hứa khắc phục. Nhưng mọi chuyện vẫn êm ru bà rù, bởi tệ nạn này có cả một đường dây từ dưới lên trên, ai “khắc phục” ai đây?! Lại cái bài ca muôn thuở ở đâu cũng gặp “chúng tôi sẽ cho điều tra và xử lý nghiêm, không dung túng cho tiếu cực.”

Một băng cướp “nhí” vừa bị bắt


Vậy xin hỏi các quan ở sân bay Tân Sơn Nhất từ bao năm nay, các ông đã điều tra được những vụ tham nhũng và nhũng nhiễu khách hàng nào? Chẳng thấy các ông báo cáo cho nhân dân được biết.
Ngay trong thành phố tình trạng trộm cướp càng trầm trọng
Cũng đã hơn một lần tôi tường thuật những vu “Cướp Sài Gòn.” Nhưng cho đến nay tình trạng cướp giật trở nên tinh vi và liều lĩnh hơn. Thậm chí tiền của cất trong két sắt cũng bị kẻ trộm phá két lấy hết. Nhất là các vụ trộm cướp ngày nay lại có những đứa trẻ mới 12, 13 tuổi và có cả những ông bà già sáu bảy chục tuổi cũng dàn cảnh để ăn cướp. Tình hình quả thật đáng báo động đỏ khiến người dân khiếp sợ. Ở đâu cũng mất an ninh. Tính mạng và tài sản có thể mất bất cứ lúc nào.
Băng cướp 10-15 tuổi sẵn sàng đâm, chém du khách ở trung tâm Sài Gòn
Nhóm cướp quy tụ gần chục người, có tuổi đời chỉ từ 10 đến 15 tuổi, gồm: H.H.L (14 tuổi), P.N.T (13 tuổi), N.H.T (12 tuổi), N.C.T, V.T.K, L.V.T.H (đều 15 tuổi). Ngoài ra, còn có các tên “nhí” khác đã bỏ trốn và đang bị công an truy lùng.

Trong băng cướp nhí này, tỏ ra “số má, lì lợm” nhất đám là N.H.T. Nghi can này nói với phóng viên khi đang bị giữ ở trụ sở công an rằng “có sức chơi thì có sức chịu chứ sợ gì”!

Nhóm cướp này bị Công an Q.1 bắt quả tang vào rạng sáng 27-10 khi vừa dùng dao tấn công một cặp tình nhân đang ngồi hóng mát ở khu vực bờ kè kênh Tàu Hủ trên đại lộ Võ Văn Kiệt, P. Nguyễn Thái Bình, Q. 1 để cướp một điện thoại di động và 2 triệu đồng. Công an Q. 1 cho biết thêm:

Đây cũng là nhóm cướp đã chém trọng thương một du khách người Đức, anh Sepastian Gretz tại bờ kè kênh Tàu Hủ, P. Nguyễn Thái Bình, Q.1, cướp 600.000 đồng, một ĐTDĐ và một ống kính máy ảnh vào rạng 19/10. May mà công an điều tra ra, trả lại tiền tài vật dụng cho du khách.
Ra tay tàn bạo, không hề sợ hãi
Công an cho biết thêm chi tiết rợn người: Anh Sepastian Gretz bị nhóm cướp đâm chém gần chục nhát chưa kể phải chịu thêm nhiều cú đập chí mạng bằng gậy và gạch ở đầu.

Anh này sau đó được người dân và công an chuyển vào bệnh viện cấp cứu kịp thời, hiện đã xuất viện.
Kẻ ra tay tàn bạo nhất trong vụ này cũng chính là N.H.T. mới 12 tuổi khai nhận chính mình là kẻ trực tiếp dùng dao kề vào cổ của nam du khách, sau đó đâm nạn nhân gần chục nhát trước khi đồng bọn bồi thêm những khúc cây, cục gạch vào đầu cho đến khi anh Sepastian Gretz bất tỉnh mới buông tay.

Khi cả nhóm bị bắt vào buồng giam, chúng không hề sợ hãi. Buổi ngày 28/10 phóng viên báo Thanh Niên ghé trụ sở công an P. Nguyễn Thái Bình - nơi đang giữ các nghi can trong băng cướp nhí. Anh kể: Tại đây, chúng tôi nhìn thấy có sáu thiếu niên, trong đó có một bé gái hơn 10 tuổi liên quan đến sự việc cũng bị giữ để lấy lời khai.

Cả sáu em, đứa nằm dưới nền nhà, đứa ngồi tựa lưng vào tường trong căn phòng chừng 10 mét vuông đã được chốt chặt bởi một ổ khoá. Trông mặt mày các em hốc hác nhưng tất cả đều vui vẻ, cười nói chuyện trò rôm rả. Cả băng vô tư cười nói huyên thuyên và chẳng màng để ý đến mọi thứ xung quanh hay có chút biểu hiện gì bày tỏ sự ăn năn, sợ sệt về tội lỗi mà chính mình gây ra cách đó vài giờ.

Cả sáu em cho biết tất cả đều đã nghỉ học, trong đó có hai em học đến lớp 5, một em học lớp 4, một em học lớp 3 và số còn lại chưa một lần được đến trường. Các em cho biết trước khi đi cướp, cả chúng lang bạt khắp nơi và làm đủ mọi việc để kiếm sống nhưng không có được nhiều tiền lại vất vả nên quy tụ bạn bè thành lập băng nhóm chuyển sang “nghề cướp.”
Vợ chồng già 70 tuổi dàn cảnh ăn vạ chàng trai đi xe SH
Một bạn đọc kể lại câu chuyện hi hữu giữa thành phố:
Những chiêu lừa ngoạn mục mà tôi gặp ở thành phố này không hiếm, nhưng có những điều nếu không chứng kiến, có lẽ bạn sẽ chẳng bao giờ tin là nó có thật. Câu chuyện tôi kể ra đây có lẽ sẽ khiến các bạn lắc đầu ngao ngán vì không ngờ, bất kể tuổi tác nào người ta cũng đều có những thủ đoạn lừa đảo khác nhau.

Hôm ấy, khoảng 7 giờ tối tôi mới đi làm về. Trên đoạn đường Nguyễn Hữu Thọ (đoạn siêu thị Lotte, Quận 7), trời hơi mưa lất phất, người cũng thưa thớt hơn, tôi đã chứng kiến một cảnh tượng khiến tôi thật sự cảm thấy xấu hổ, xấu hổ thay cho họ - những con người đáng lẽ ra phải được người khác tôn trọng về bề dày tuổi tác.

Đi phía trước tôi là một anh chàng chạy chiếc xe SH khá sành điệu, bảnh trai. Không như những cậu thanh niên choai choai phóng nhanh, rú ga, nẹt pô âm ĩ, anh ta đi rất từ tốn và luôn đi sát vào trong lề đường.

Đi cách anh chàng kia không xa là một đôi vợ chồng già chạy chiếc xe honda Dream. Nhìn qua, tôi nghĩ họ khoảng tầm chưa tới 70 tuổi, họ đi rất nhanh và luôn cố vượt mặt tôi để leo đến gần vị trí chiếc xe SH kia.
Thủ đoạn ăn vạ bất ngờ
Thế rồi, cứ thế cụ ông lao lên phía trên. Ông quay lại dặn cụ bà rằng: "Ôm cho chặt.” Vừa dứt lời, cụ ông tông vào đuôi chiếc SH kia, loạng choạng, họ ngã nhào xuống đất. Ngay lập tức, cụ bà la lối om sòm, cụ ông hét toáng lên: "Ối bà con ơi, tôi bị xe tông gần chết rồi.”

Chứng kiến cảnh ấy, tôi biết ngay là dàn cảnh anh vạ. Rõ ràng, cú va chạm kia, người đi xe SH không hề có lỗi, anh ta đi trước rất từ tốn, hai vợ chồng cụ ông kia cố tình đâm vào đuôi xe của anh ta.

Khi họ vừa ngã xuống, một người đàn ông đi chiếc Sirius vượt lên, dừng xe lại túm cổ áo anh chàng đi xe SH kia định đánh và bắt anh ta đền tiền vì gây tai nạn. Anh chàng kia không kịp nói gì đã bị anh ta chặn họng, cụ ông cụ bà kia thì cứ rên la như thể nặng lắm. Thấy vậy, anh chàng kia đành phải đưa cho cặp vợ chồng già kia một số tiền, tôi không biết bao nhiêu, tuy nhiên, tôi vừa lên tiếng định nói thì ngay lập tức đằng sau có kẻ đánh mạnh vào xe tôi và nói: "Đi đi, giang hồ đấy, lo chuyện bao đồng nó đánh cho.” Tên túm cổ anh SH kia chỉ vào mặt tôi và dằn mặt, đồng thời mấy kẻ khác cố đẩy tôi đi thật nhanh.

Thật không ngờ, một cặp vợ chồng đã vào cái tuổi gần 70 lại có thể nghĩ ra những kiểu ăn vạ, đòi tiền trắng trợn một cách đáng xấu hổ như vậy. Đúng là cuộc sống này thật khó lường, chuyện lừa đảo nào cũng có thể xảy ra và có lẽ ra đường bây giờ trở thành nỗi ám ảnh với nhiều người chúng ta.
Những cảnh ăn cắp vặt
Tôi chỉ tường thuật vài chuyện lớn, còn ăn cắp, ăn cướp vặt diễn ra hàng ngày hàng giờ trên tất cả các các đường phố, dù là phố đông người. Chẳng thiếu gì những cô gái đang phóng xe gắn máy bị bọn cướp bám theo xà vào cướp dây chuyền, cướp điện thoại, cướp bất cứ thứ gì đeo trên xe.

Ngay ở cổng bệnh viện giữa quận 5, một bà cũng bị 10 tên dàn cảnh cướp mất chiếc dây chuyền bạch kim, trị giá khoảng 5 triệu đồng. Còn ở ngay giữa TP Hà Nội, bạn hãy nhìn bất kỳ cái gì để trước cửa cũng phải khóa chặt, ngay cả tấm sắt nhỏ dùng làm lối dẫn xe máy lên hiên cũng phải khóa, tấm bảng hiệu của nhà nước cũng được khóa cẩn thận.

Bạn đã thấy tình hình an ninh ở VN ngày nay như thế nào.
Hết thuốc chữa!

Văn Quang (20-11-2015)
Continue Reading... Nhãn:


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự - 2015-12 - Sài Gòn có lập khu đèn đỏ không?


Sài Gòn có lập khu đèn đỏ không?
Văn Quang – Viết từ Sài Gòn

Quả thật đây là một đề tài “nhạy cảm” và tế nhị bởi nó đụng chạm đến thuần phong mỹ tục và tình hình thực tế. Đó là hai mặt trái ngược nhau trong một vần đề. Cho nên khi đề nghị này vừa được tung ra, lập tức trong hai tuần lễ vừa qua đã có rất nhiều cuộc tranh luận khá gay gắt từ người dân đen đến các quan chức, các học giả và ngay cả mấy ông đại biểu Quốc Hội.
Những gái mạn dâm trong đường dây này hơn một nửa là nữ sinh viên.


Thật ra, tệ nạn mại dâm thời nào cũng có, thời xa xưa cũng có “lầu xanh” chứ không phải không có. Thời sau nữa có Bình Khang, Vườn Lài… Nhưng trong những năm tháng gần đây, tệ nạn này trở nên tràn lan, nhức nhối và nó “biến tướng” thành muôn hình vạn trạng khiến nhà chức trách địa phương ngày càng bối rối, không biết làm cách nào làm diệt trừ hoặc giảm bớt, ngược lại nó cứ mỗi ngày một lan rộng.

Không cần đi tìm lý do, ai cũng biết khi nền kinh tế trì trệ, kiếm không ra việc làm, giáo dục cùng đạo đức rủ nhau băng hoại thì tệ nạn tất yếu là phải phát sinh. Người ta dù có muốn cũng khó mà sống lương thiện trong cái xã hội rối tung như mớ bòng bong này. Luật pháp cũng lại lơ mơ nên chặt đầu này nó mọc đầu kia, chặt mãi cũng không hết. Nếu thời trước kia, các cô gái bán dâm, dù là dân lao động hay nghệ sĩ, hoa khôi, hoa hậu khi bị bắt cũng bị đưa vào “Trại Cải Huấn” hoặc có thời gian còn gọi là “Trại Phục Hồi Nhân Phẩm.”
Trong đó mọi người đều được đối xử như nhau, làm việc cho quen và học bất cứ thứ nghề nghiệp nào của Trại đã đặt ra. Và, nhất là dưới cái nhìn của xã hội, họ đều là thứ đáng khinh như nhau. Thế nên tệ nạn có phần giảm đi nhiều. Còn bây giờ các cô gái bán dâm hay người mẫu, hoa khôi hoa hậu bị bắt cũng chỉ nộp phạt rồi lại cho về, phần lớn đều tiếp tục con đường cũ. Nhận thấy những hình phạt ngày nay không còn tác dụng gì nữa nên mới đây Thành Phố Sài Gòn lại đưa ra đền nghị lập “khu đèn đỏ.”
Lập khu đèn đỏ ở đâu
Theo thống kê chính thức, TP Sài Gòn hiện có hơn 36,000 cơ sở kinh doanh các loại hình “dịch vụ nhạy cảm" như vũ trường, quán bar, massage, karaoke… nằm rải rác trên nhiều con đường, con hẻm của 24 quận huyện. Việc kiểm tra, quản lý vì thế gặp nhiều khó khăn. Tất nhiên còn rất nhiều địa điểm hoạt động mại dâm trá hình khác nữa, có thể gấp hai ba lần thống kê. Bởi họ hoạt động ngầm, không đóng thuế, không bảng hiệu, làm sao kiểm tra và thống kê được. Thí dụ một số cô gái vừa bán xổ số vừa bán “của trời cho,” ở Sài Gòn gọi loại này “xổ số xổ liền,” họ thường lảng vảng ở khắp các hàng quán, đôi khi đến tận nhà mời chào. Nhất là những cô gái đứng đường ở khắp các vỉa hè những con đường vắng, nhìn họ bệ rạc và đáng thương dưới ánh sáng chập choạng vào những đêm lạnh. Đó chính là những “đối tượng” đáng được gom thu vào một khu hơn hết.
Lê Thị Yến Duy, Hoa khôi duyên dáng thời trang Bến Tre 2010.

Bàn về công tác phòng chống tệ nạn xã hội, do Bộ Lao Động - Thương Binh và Xã Hội (LĐTB&XH) vừa tổ chức, ông Lê Minh Quý - phó Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TP Sài Gòn - cho rằng nên thí điểm gom các cơ sở kinh doanh dịch vụ “nhạy cảm” vào một khu vực để dễ quản lý hơn. Việc thí điểm sẽ tổ chức ở một số địa phương trọng điểm như TP Sài Gòn, Hà Nội, Hải Phòng, Nam Định…

Ông Lê Minh Quý lập luận: “Những lao động trong ngành nghề này sẽ được giám sát, đảm bảo quyền lợi, tránh bị bạo hành và nhất là được pháp luật bảo vệ. Ngoài ra họ sẽ được chăm sóc sức khỏe thường xuyên, được phổ biến kiến thức để tránh các bệnh truyền nhiễm, nhất là HIV/AIDS.”

Ông Quý cho biết: “Qua các lần kiểm tra cũng như báo cáo từ các đơn vị, nhiều cơ sở kinh doanh “nhạy cảm” như quán bar, cơ sở massage, karaoke, cắt tóc trá hình… Nhân viên thường không ký hợp đồng, không trả lương họ chỉ nhận được tiền “bo” của khách. Mại dâm ở TP Sài Gòn và nhiều địa phương khác đã tồn tại lâu đời. Quận, huyện thậm chí xã, phường nào cũng có nên việc xóa bỏ là không thể vì nhiều người xem đó là cái nghề để sinh nhai. Mình không thể chống mãi được vì dẹp chỗ này chỗ khác lại mọc lên nên phải thay đổi cách thức để dễ quản lý.”
Đồng ý nhưng… không hợp thuần phong mỹ tục VN
Tại hội nghị, nhiều đại biểu đồng tình với đề nghị của TP Sài Gòn nhưng vẫn tỏ ra e ngại khi việc gom các dịch vụ kinh doanh “nhạy cảm” vào một chỗ không khác gì thừa nhận “phố đèn đỏ.” Bởi Việt Nam hiện chưa có luật phòng chống mại dâm mà mới chỉ có pháp lệnh nên rất khó thực hiện. Có đại biểu cho rằng nhiều nước trên thế giới cho phép hoạt động mại dâm nhưng ở Việt Nam có truyền thống, văn hóa khác nên không thể làm như nước ngoài.
                          Lê Thị Diệu Hiền bị tạm giữ để điều tra hành vi môi giới mại dâm' 
Công khai phố nhạy cảm để cán bộ không mon men
Trước việc Cục Phòng chống tệ nạn TP. Sài Gòn đề nghị thí điểm “phố nhạy cảm,” nói chuyện với báo chí bên hành lang QH sáng 26-10, ĐB Trương Trọng Nghĩa (TP. Sài Gòn) cho biết, ông ủng hộ chủ trương vì vừa hạn chế được các tệ nạn xã hội, bảo vệ được phụ nữ và vừa bảo vệ thuần phong mỹ tục.
Theo ông Nghĩa đề nghị: “Việt Nam đã chấp nhận nhà nước pháp quyền, chấp nhận hội nhập, chấp nhận đất nước văn minh lên thì phải chấp nhận có khu phố riêng để quản lý các hoạt động nhạy cảm. Nhiều nước trên thế giới đã làm, ngay như Cuba cũng đã áp dụng.”

Ông Nghĩa cho rằng, khi gom lại để quản lý sẽ có rất nhiều người không dám lui tới các con phố này, đặc biệt là các cán bộ công chức.
Can bộ lách rất giỏi vá chỉ muốn đi tàu ngầm
Đồng quan điểm, ĐB Lê Như Tiến, Phó chủ nhiệm UB Văn hóa, giáo dục, thanh thiếu niên và nhi đồng của QH nói: “Nếu cán bộ công chức "mon men" đi vào khu đó, có nghĩa là có vấn đề. Chúng ta cũng quản lý được cán bộ công chức đi xe biển xanh qua đó nhưng cái dở là người ta sẽ lách luật rất nhiều, thay biển xe....”

Còn bà đại biểu QH Bùi Thị An (Hà Nội) nhấn mạnh: “Việc công khai theo tôi có cái lợi nữa là những người đến sẽ giảm đi thay vì cứ “dấm dúi” như bây giờ.”

Tuy nhiên bà An cho rằng, khi thực hiện chắc chắn sẽ vấp phải những rào cản về mặt tâm lý của chính những người trong cuộc cũng như dư luận xã hội bởi nước ta chưa công nhận mại dâm là một nghề. Tâm lý của người có nhu cầu cũng không muốn công khai, chỉ muốn đi “tàu ngầm.”
Nhìn lại chuyện mua bán dâm thời gian qua
Những cô gái bán dâm vì hoàn cảnh nghèo khổ, quá cùng quẫn phải chọn con đường này đáng thương nhưng không đáng trách bằng các cô gái không túng thiếu, họ chỉ thích chơi sang, hàng hiệu, xe “luých.” Cả người làm nghề lẫn công chúng đều cho rằng lý do mà các người đẹp buộc phải phục dịch các đại gia là bởi thói quen tiêu xài bạt mạng, thích ăn ngon mặc đẹp nhưng lại lười làm việc. Bán dâm là con đường ngắn nhất để những người đẹp này thỏa mãn dục vọng của mình.

Một vụ bán dâm rất… nổi tiếng vào năm 2013 đã làm dư luận dậy sóng. Đường dây bán dâm nghìn đô của Mỹ Xuân cũng khiến dư luận bàn tán. Hoa hậu Nam Mekong 2009 cùng 3 tú ông, tú bà khác cầm đầu đường dây bán dâm “khủng” quy tụ nhiều gái gọi cao cấp gồm hotgirl, hoa khôi, người mẫu, ca sĩ… có tiếng tăm trong giới showbiz.

Ngoài Mỹ Xuân, những cái tên đình đám bị bóc trần trong phi vụ này phải kể đến hoa khôi Duyên dáng thời trang 2010 Yến Duy, ca sĩ Khang Nhã Thy, người mẫu Jenny P., H.H.Y - thí sinh tại cuộc thi Người đẹp tỏa sáng 2013, á khôi Miss Shinning Beauty 2012 Thiên Kim. Người mẫu Thiên Kim có thân hình nóng bỏng, nổi tiếng vì thường khoe dáng trong những show quảng cáo cho nhiều sản phẩm các công ty, doanh nghiệp. Ngoài ra, giới chơi môtô phân khối lớn ở TP Sài Gòn đều biết đến cô hoa khôi kiêm người mẫu và diễn viên điện ảnh bốc lửa bên những chiếc xe mô tô “khủng.”

Giá mỗi lần đi khách của những người đẹp này thường vào khoảng 2000-2500 USD/lượt (khoảng 44-55 triệu đồng). Đặc biệt có những trường hợp lên đến 6.500 USD (khoảng 140 triệu đồng VN) hoặc thậm chí hàng chục ngàn USD nếu đó là trong chuyến “sex tour” dài ngày.

Bẵng đi một thời gian, những năm gần đây lại thấy “lai rai” những vụ người mẫu, hoa khôi, nữ sinh bán dâm. Và gần đây nhất, một vụ vừa được khám phá khiến dư luận lại nổi sóng trong tuần đầu tháng 11 này.
Vụ mới nhất: người mẫu Hải Yến bán dâm giá $1,000
Ngày 2-11-2015 vừa qua, Công an TP. Sài Gòn đã hoàn thành kết luận điều tra, chuyển VKSND cùng cấp đề nghị truy tố 5 nghi can về hành vi Môi giới mại dâm. Xin tóm tắt vụ này:
Đây là 5 nghi can trong đường dây người mẫu bán dâm 1.000 USD. Cụ thể, danh tính các đối tượng là: Lê Bảo Lộc (50 tuổi, đạo diễn, Q.5, TP. Sài Gòn), Nguyễn Thị Hải Yến (25 tuổi, diễn viên, người mẫu, Tiền Giang), Lê Thị Bảo Trân (27 tuổi, làm nghề tiếp thị), Đặng Thị Ánh Đào (24 tuổi) và Nguyễn Thị Diệu Hiền (23 tuổi, cùng là người mẫu tự do).

Từ lời khai của các đối tượng này, cơ quan điều tra đã bắt tú ông Lê Bảo Lộc - người cầm đầu đường dây và nhận hoa hồng 200 USD sau mỗi lần môi giới người mẫu.
Năm 2013, người mẫu Hải Yến được Lộc giới thiệu đi bán dâm và sau đó cô này trở thành người môi giới. Bảo Trân, Diệu Hiền cũng theo con đường này.
Chân dài nào cũng có thể mua được
Đáng buồn hơn là chân dài Đoàn Ngọc Minh (25 tuổi, ngụ ơ6 phường 7, quận 5, TP. Sài Gòn) - có một danh sách dài các cô gái sẵn sàng phục vụ các đại gia tới bến, giá thấp nhất của đường dây này từ $1,000 USD, cao nhất $20,000 USD. Trong đó rất nhiều gái bán dâm từng tham gia hoạt động trong giới showbiz, thậm chí là những người đã đoạt giải tại các cuộc thi sắc đẹp.

Theo lãnh đạo cục cảnh sát hình sự, trước khi bị bắt, các trinh sát từng phát hiện Minh tuyên bố trong giới ăn chơi rằng: “Đều có thể mua bất cứ chân dài nào, chỉ có điều với giá bao nhiêu...”
Điều đáng buồn nữa là một số sinh viên, nữ sinh cũng lao vào nghề bán dâm.
Cử nhân cầm đầu đường dây gái gọi sinh viên quy mô lớn
Theo báo Người Lao Động, Nguyễn Thị Hoài Tốt nghiệp ĐH song không đi làm mà "chuyển nghề,” đứng ra tổ chức đường dây gái gọi quy mô lớn, trong đó quá nửa là sinh viên các trường Đại học, Cao đẳng tại TP Vinh.

Trước đó, khi kiểm tra khách sạn Paraha ở phường Hà Huy Tập (TP Vinh), Công an TP Vinh đã bắt giữ quả tang 2 đôi nam nữ đang có hành vi mua bán dâm. 1 trong 2 cô gái bán dâm khai là sinh viên, được đưa đi bán dâm theo chỉ đạo của 1 người phụ nữ tên Nguyễn Thị Hoài. Đường dây gái gọi của có khoảng 20 cô gái trẻ (trong đó hơn một nửa là sinh viên các trường đại học, cao đẳng trên địa bàn TP Vinh).
Phạt như gãi ghẻ
Các cô gái bị bắt quả tang bán dâm cũng bị xử phạt hành chính theo Nghị định 167/2013. Cụ thể, người có hành vi bán dâm sẽ bị phạt cảnh cáo hoặc phạt tiền từ 100.000 đồng đến 300.000 đồng; nếu bán dâm cho nhiều người cùng một lúc, mức phạt từ 300.000 đồng đến 500.000 đồng. Với người mua dâm, mức phạt từ 500.000 đồng tới 5.000.000 đồng...

Á khôi, hoa hậu bán dâm 7.000 USD cũng chỉ bị phạt 500.000 đồng. Nhiều người cho rằng phạt như thế cũng như “gãi ghẻ” mà thôi. Phạt cũng như không nếu không muốn nói là khuyến khích các cô này cứ tiếp tục “hành nghề.”

Riêng tôi cho rằng ở VN khó mà lập được “khu đèn đỏ,” mặc dù thực tế là rất cần, nhưng hầu hết các vị quan chức đều thích nói chuyện đạo đức, dù là đạo đức giả, hơn là hành động. Cần phải học lại cách làm từ trước năm 1975, không lập “khu đèn đỏ” mà nên lập lại Trại Huấn Nghiệp cho các cô gái chẳng may sa chân vào con đường mại dâm. Hoặc nếu cần thì đưa các cô gài chân dài, người mẫu, ca sĩ thích đua đòi bị bắt đều được đưa vào Trại Phục Hồi Nhân Phẩm. Có như thế các cô mới sợ, may ra bớt được tệ nạn này ở khắp các Thành phố lớn nhỏ.

Và có một điều nữa là hầu hết đường dây mại dâm cao cấp trước đây bị triệt phá, hình ảnh danh tính của các cô giá bán dâm được khai thác rầm rộ trên các trang báo khiến họ và cả gia đình mang nỗi nhục lâu dài Nhưng còn các đại gia mua dâm chẳng bao giờ được công bố. Tại sao lại có sự phân biệt như vậy? Phải chăng hầu hết đó là các đại gia, nhiều tiền lắm của, quen biết hầu hết các quan lớn nên được giấu kín tên tuổi. Dư luận đòi hỏi sự công bằng trong pháp luật cũng như đời thường của mỗi người.
Văn Quang (13-11-2015)
Continue Reading... Nhãn:


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự-Xe quan và ngân sách nhà nước đang cạn kiệt-2015-11


Xe quan và ngân sách nhà nước đang cạn kiệt

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn

Ngân sách Nhà nước hiện còn vỏn vẹn 45,000 tỷ đồng. "45.000 tỷ này không biết phải làm gì, chưa nói đến việc phải trả nợ và nếu trả nợ xong thì gần như không có tiền để làm gì nữa..." Ngoài ra một số đại biểu Quốc Hội tính thêm nợ của các doanh nghiệp nhà nước, nợ bảo hiểm, nợ ngân hàng thương mại, nợ đọng xây dựng cơ bản. Tính ra vượt trần cho phép.

Ba xe biển xanh của tỉnh Tuyên Quang 22C – 38xx, 22A - 000.xx và 22C - 28xx tại khu vực Đền Thiên Trường (ở VN, xe mang biển xanh số trắng là xe công).
Chính vì thế nên nhiều cuộc họp lớn từ Quốc Hội đến các Bộ đang tìm cách “tháo gỡ” những khó khăn đó bằng cách tiết kiệm tất cả các khoản chi tiêu lãng phí. Đã có hẳn một nghi định về việc xử phạt những quan chức lãng phí. Việc xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực quản lý, sử dụng tài sản nhà nước; thực hành tiết kiệm, chống lãng phí; dự trữ quốc gia; kho bạc nhà nước, có hiệu lực thi hành từ ngày 1/8/2015:
“Cán bộ sử dụng quỹ có nguồn gốc từ ngân sách nhà nước sai mục đích bị phạt tiền từ 20 - 30 triệu đồng; dùng điện thoại, xăng xe, văn phòng phẩm, chi phí tiếp khách… quá tiêu chuẩn, bị phạt đến 2 triệu đồng….” Tôi sẽ phân tích về nghị định này trong phần sau.
Ở phần này, chỉ bàn đến chuyện các cơ quan đang rầm rộ bàn tán về việc mua sắm xe công hay nói trắng ra là mua xe hơi để phục vụ các quan ở các cấp “lãnh đạo”.

Xe công dẫn đầu lễ cưới
“Gần một tỷ đôla tài sản Nhà nước là xe công,” thông tin trên được ông Trần Đức Thắng – Cục trưởng Cục Quản Lý Công Sản (Bộ Tài Chính) đưa ra tại cuộc họp báo chiều 23/10 vừa qua. Theo đó, “cả nước hiện có gần 40,000 xe ôtô công, chưa bao gồm xe tại các đơn vị vũ trang, doanh nghiệp Nhà nước.” Nếu bao gồm cả những xe công chi phí theo ngân quỹ nhà nước, tức là tiền của nhân dân, số tiền đó không biết sẽ là bao nhiêu. Phải gấp nhiều lần số xe công dành đưa đón các quan.
Cục Quản Lý Công Sản tính toán chi phí sử dụng một xe công trung bình khoảng 320 triệu đồng mỗi năm (bao gồm cả chi phí trả lương lái xe, chi phí hao mòn, sửa chữa, xăng dầu…). Như vậy, ước tính mỗi năm, chi phí để nuôi xe công có thể ngốn 12,800 tỷ đồng. Cục trưởng Trần ĐứcThắng cho rằng mức chi như vậy trong cảnh ngân sách còn khó khăn là chưa phù hợp.

Hai chiếc xe công của Vĩnh Phúc và Nam Định tại Đền Bảo Lộc, xã Mỹ Phúc

Bên cạnh đó, Cục Quản Lý Công Sản cũng nêu ra nhiều vấn đề trong hoạt động mua sắm xe công hiện nay. Một trong số đó là quy định về thời gian, số km sử dụng chưa phù hợp với thực tế; việc sử dụng xe sai đối tượng, xe đưa đón từ nơi ở đến nơi làm việc với các chức danh không đủ tiêu chuẩn vẫn diễn ra.
Để khắc phục tình trạng này, Bộ Tài Chính đã nghiên cứu và trình thủ tướng ban hành Quyết Định số 32 với nhiều quy định khắt khe và hợp lý hơn để quản lý việc mua sắm, sử dụng xe công hiện nay.
Chi phí trung bình cho một ô tô công hiện nay vào khoảng 310 triệu đồng. Cách đây chưa lâu, đại biểu Quốc Hội đoàn TP Sài Gòn, TS Trần Du Lịch, tính toán, lương trả cho một thứ trưởng hết hơn chục triệu đồng/tháng, nhưng chi phí cho chiếc xe công mà vị này đi gấp ba lần.
9 năm, chỉ một quan chức tự nguyện trả lại xe công
Còn nhớ, cụm từ xe công lần đầu được rộ lên là vào cuối năm 2006. Khi đó, vị quan chức đầu tiên và gần như duy nhất tự nguyện trả xe ô tô công cho nhà nước là ông Trần Quốc Thuận, Phó Chủ Nhiệm Văn Phòng Quốc Hội (nay đã nghỉ hưu). Ông Thuận đã không sử dụng chiếc xe Toyota Camry 2.4 mà cơ quan giao, thay vào đó ông nhận mỗi tháng 4.5 triệu đồng theo khoán. Trong gần ba năm trả lại xe ô tô, vị Phó Chủ nhiệm chỉ chi dùng hết 1.5 triệu đồng/tháng tiền phương tiện do ông chọn sử dụng các loại hình đưa đón đơn giản, như lúc thì taxi, khi lại xe ôm… Tính chung, ông Thuận đã tiết kiệm cho ngân sách nhà nước hàng trăm triệu đồng.
Còn hàng ngàn vị sử dụng xe công nhưng không đời nào chịu trả lại dù có thể nhận khoảng 5 triệu đồng một tháng dành cho công việc di chuyển. Số tiền này cũng bằng tiền lương của một anh công nhân làm quần quật suốt ngày tại các xí nghiệp.
Nói chuyện với báo chí, ông Trần Đức Thắng nhấn mạnh, “Chỉ có chức Tổng cục trưởng trở lên mới được có xe đưa đón.” Các chức danh này, với đoạn đường khi đi công tác, sẽ thực hiện khoán kinh phí theo hình thức tự nguyện. Ngoài ra, với các chức danh có hệ số phụ cấp lãnh đạo từ 0.7 đến 1.25 chỉ được bố trí xe đi công tác mà không được đưa đón. Ông Trần Đức Thắng khẳng định, “Điều đó có nghĩa các giám đốc Sở và tương đương sẽ không có xe hơi đưa đón từ nơi ở đến nơi làm việc và ngược lại.”
Nhưng thực tế thì khác hẳn, có khi chỉ là trưởng phòng một Bộ hay một Cục cũng có xe công đưa đón. TS Lê Đăng Doanh cho rằng “ngay cả các quốc gia giàu có như Thuỵ Điển, Thuỵ Sĩ cũng không có chế độ xe công đưa đón như Việt Nam. Trong khi đó, tại Việt Nam, ngay chủ tịch liên minh hợp tác xã của tỉnh hay ông giám đốc sở cũng có xe công đưa đón riêng. Số lượng xe công hiện tại của Việt Nam quá lớn và bị lạm dụng nhiều. Đã đến lúc cần xem xét lại toàn bộ chính sách, không chỉ xe công mà còn các chính sách khác.”
Những sự lạm dụng này lâu nay đã trở thành thói quen. Sự lãng phí cứ như đương nhiên được công nhận.
Những ví dụ như thế, chắc còn rất nhiều, kể sẽ không hết. Cứ vậy thì chi tiêu công sẽ không bao giờ có thể giảm cũng là điều đương nhiên. Nếu nợ công năm 2011 mới có 55.4%; năm 2014 lên 60.3%; năm 2015 có thể tăng 61.3% thì dự trù năm 2016 sẽ là 63.2%. Con số "tăng trưởng" nợ công tới 6.9% sau 5 năm quả là đáng sợ.
Nợ công là thứ nợ không thể ăn quỵt được. Nếu không trả thì chẳng còn nước nào trên thế giới cho anh vay nữa. Vì thế phải trả đến bao giờ hết mới thôi. Các quan tiêu cho sướng bây giờ, mai sau con cháu sẽ phải trả, các bậc cha anh đắc tội với con cháu.
Nhưng các cuộc thảo luận và quyết định mới có được thi hành không lại là điều phải xem lại. Đã tới lúc phải quyết liệt gấp trăm lần cũ khi chỉ đạo triệt để tiết kiệm chi tiêu công. Hãy bớt xây dựng trụ sở khi chưa thật cần thiết, bớt đi những tượng đài, nhà lưu niệm trong khi dân chưa đủ no ấm... Cần mạnh tay giảm bớt tổ chức các hội nghị, lễ hội, hội thảo, mừng công mừng ngày thành lập với đầy những lẵng hoa chúc mừng, với bạt ngàn hoa tươi cài áo ngực... Kiên quyết giảm bớt những chuyến đi công tác nước ngoài theo lối hiếu hỷ, "đáp lễ" nhau “để vui vẻ cả"...
Và trên hết, cần tinh giản đội ngũ nhân sự hành chính sự nghiệp thật mạnh tay, chuyển sang công việc khác, có thể làm ra sản phẩm cho xã hội...
Chỉ có vậy, chúng ta mới có cơ hội “thoát hiểm” trước câu chuyện nợ công đang mỗi ngày nhích dần lên, tuy chưa vượt ngưỡng báo động, nhưng cũng rất... đáng báo động.
Nghị định này sẽ được áp dụng từ ngày 1/8/2015.
Thông tin vừa đăng tải đã nhận được nhiều sự quan tâm của dư luận.
- Facebook Thỏ Ngọc: “Xin cho em được phạt! Em đi một vòng châu Âu hết vài ba trăm triệu, ăn chơi cho sướng. Xong về các bác phạt em 2 triệu em cũng cam lòng.”
- Đặc biệt bạn Mai Anh đã có lời bình luận khá xác đáng: “Có thước đo nào cho sự lãng phí không mà xử phạt?
“Thực tình mà nói, dư luận bức xúc lên tiếng một việc gì là việc ấy có vấn đề. Bởi ai cũng hiểu, khi mà nhiều quy định ra đời nhưng thực hiện không triệt để thì nó chẳng có tác dụng gì ngoài việc khắc sâu sự nhàm chán, bào mòn dần niềm tin của người dân.
“Cứ nhìn vào thực tế thì thấy, việc cấm hút thuốc lá nơi công cộng, yêu cầu cán bộ phải ứng xử lịch thiệp với dân, cấm thả rông và chửi bậy… Nói là sẽ xử phạt thật nghiêm minh. Nhưng thử xem ngân sách Nhà nước đã thu được bao nhiêu tiền từ những xử phạt ấy? Hay là chẳng phạt được ai để rồi lại phải bỏ quy định cấm và vòng vèo đi tìm nguyên nhân mà tìm mãi, tìm hoài không thấy? Có lẽ chỉ có người dân đen là đau đầu nhất vì cứ quay như chong chóng trước cái vòng luẩn quẩn giữa cấm và không cấm, phạt và … thôi xử phạt.
“Ôi sao mà sợ những Nghị định, quy định, điều luật nó rơi tõm vào dĩ vãng đến thế!”
Vâng, thưa bạn đọc, những cái nghị định cứ xoay như chong chóng, người dân chẳng biết đâu mà lần. Người ta hết tin vào những quyết định, nghị định như thế này rồi. Nhiều khi chỉ bàn tán rất hăng, đủ kiểu “phương án,” nhưng rồi chẳng bao giờ thực hiện được. Mong rằng tiết kiệm và trừng phạt lãng phí không chỉ là khẩu hiệu nhất thời và chỉ là sự “đối phó” với dư luận đang phẫn nộ vì cái sự lãng phí xe công hàng ngàn tỉ trong khi ngân sách nhà nước còn quá ít nếu trả nợ xong thì hết tiền, không còn làm được việc gì nữa.
Nghe thật đau lòng, người dân còn mong gì vào sự trợ giúp của nhà nước. Anh nào có thân thì tự lo, hồn ai nấy giữ. Anh giàu cứ giàu, anh nghèo cứ nghèo mạt rệp luôn.
Văn Quang (6-11-2015)

Xe công, gánh nặng ngân sách và sự lãng phí đã được nói đi nói lại từ cả chục năm nay từ Quốc Hội đến nhiều diễn đàn khác. Chuyện xe công, xe quan lại bỗng trở nên nóng hổi trong vài tuần lễ vừa qua. Có lẽ vì ảnh hưởng của ngân sách nhà nước VN đang “lâm nguy” vì tất cả chỉ còn 45,000 tỉ đồng VN (gần $2 tỉ Mỹ kim). Bộ trưởng Kế hoạch Đầu tư Bùi Quang Vinh nhận xét: "Tuy Chính phủ báo cáo thu ngân sách 2016 sẽ tăng cao hơn dự toán 2015 gần 60,750 tỷ đồng nhưng ngân sách năm tới vẫn rất căng thẳng. Số dự kiến tăng thu nghe thì rất vui nhưng bản chất số tuyệt đối sẽ hụt so với 2015..."

40,000 xe công tiêu tốn của dân 13,000 tỷ đồng ($573 triệu) mỗi năm
Gần đây, biểu hiện mua sắm, sử dụng lãng phí xe công bắt đầu tái xuất. Bộ Tài Chính đã trình chính phủ đề án khoán chi và xem xét lại việc mua sắm xe công, theo đó mỗi năm sẽ tiết kiệm cả ngàn tỷ đồng cho ngân sách.

Sự lạm dụng xe công như được công nhận
Nhưng cảnh chướng tai gai mắt nhất là người dân thường thấy các quan ông và quan bà cùng các công thư tiểu thư ngồi chễm chệ trên các loại xe công đi lễ chùa, đi “thư giãn” những danh lam thắng cảnh một các rất hồn nhiên,chẳng có anh cảnh sát nào dám lăm le xét giấy tờ. Có khi còn phải lăng xăng làm công việc dẫn đường.
Nhìn lại nghị định Phạt cán bộ tiếp khách lãng phí
Nghị định 58/2015/NĐ-CP mới về xử phạt vi phạm trong thực hành tiết kiệm, sử dụng ngân sách. Theo đó, các hành vi sử dụng lãng phí điện, nước, xăng, văn phòng phẩm; tiếp khách, đi công tác nước ngoài bằng tiền ngân sách vượt tiêu chuẩn sẽ bị phạt từ 1 - 2 triệu đồng. Bên cạnh đó, sử dụng quỹ có nguồn gốc từ ngân sách nhà nước lãng phí có thể cũng bị phạt tiền từ 20 triệu đến 30 triệu đồng.
Continue Reading... Nhãn:


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự-Chỉ tại vợ tôi nó làm đấy-2015-11


Chỉ tại vợ tôi nó làm đấy

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn
Nhưng có chuyện quái đản nhất là khi quan to mắc lỗi, không đổ cho ai được thì quay sang đổ cho vợ. Chuyện xây nhà to đùng trái phép, không thể đổ cho đàn anh cấp trên bảo tôi làm thế, cũng thể nại cớ rằng tại thằng em cấp dưới nó xây nhà cho tôi. Vậy đổ cho vợ là tiện nhất. Đó là chuyện mới toanh vừa xảy ra tại giữa thủ đô Hà Nội và là chuyện của quan Phó giám đốc Sở Giao thông Vận tải của cả thành phố.


Tòa nhà to đùng xây dựng trái phép của ông Nguyễn Hoàng Linh - PGĐ Sở GTVT Hà Nội
Ngày 23/10, bà Nguyễn Thị Minh Tâm (Phó Chủ tịch UBND phường Hàng Mã, Quận Hoàn Kiếm) trả lời báo chí: Theo như quy định, phố Lý Nam Đế chỉ có thể xây nhà tối đa 6 tầng và một tum (tối đa 7 tầng). Tòa nhà này xây dựng chắc chắn là vượt quá giấy phép nên mới cao như thế.
Cũng theo bà Tâm, không có chuyện phường Hàng Mã làm ngơ để chủ nhà tự ý xây dựng vượt quá chiều cao cho phép. Bà Tâm nói thêm, “Tuy nhiên, có thể chúng tôi chưa giám sát chặt chẽ nên mới xảy ra sai phạm.”
Cũng theo Phó chủ tịch phường Hàng Mã, mới đây phường đã đến kiểm tra, lập biên bản vi phạm, yêu cầu chủ đầu tư chấm dứt thi công
Sự việc đã được báo cáo lên quận Hoàn Kiếm, nhưng đến thời điểm này chưa có quyết định, thời gian xử lý cụ thể. Phường Hàng Mã đã đề nghị quận Hoàn Kiếm xử lý theo hình thức tháo dỡ và xử phạt hành chính theo đúng quy định hiện hành.
Nói về các biện pháp xử lý công trình sai phạm này, bà Nguyễn Thị Minh Tâm cho biết, “Trường hợp này khá nhạy cảm dù sai phạm là rõ ràng. Bởi anh Nguyễn Hoàng Linh là một lãnh đạo của thành phố. Phường chỉ có chức năng giám sát, bởi đây là công trình được cấp phép xây dựng.”

Theo Bộ trưởng Đinh La Thăng, “Có người nói xin một lốt xe vào bến xe Mỹ Đình mất 500 - 600 triệu đồng.” Trong ảnh là Bến Xe Mỹ Đình – Hà Nội.
Nhưng là việc của một ông thuộc loại “lãnh đạo thành phố” xây nhà to đùng thì cho là “nhạy cảm.” Chữ với nghĩa bây giờ “lọa” thật, muốn nói thế nào thì nói, muốn hiểu thế nào thì hiểu. Ở đây là chuyện “nhạy cảm” giữa Bà Phó chủ tịch Phường mí ông Phó Giám Đốc Sở Giao Thông- Vận Tải TP Hà Nội có nghĩa là Bà Phó Chủ Tịch “chạy mặt” quan to, không dám “vuốt râu hùm” bèn đá quả bóng lên cho quận Hoàn Kiếm.
Thế là Phường chỉ “nhạy cảm” với quan to chứ chẳng bao giờ chịu “nhạy cảm” với dân. Cứ tưởng luật pháp là công bằng, đối với quan cũng như dân, anh nào làm sai cũng sẽ bị trừng phạt như nhau. Đừng nghĩ như thế mà lầm. Luật pháp đối với quan khác, với dân khác. Ở VN thì phải nhớ câu này.
“Tôi ủy quyền hết cho vợ, tôi không liên quan. Công trình này vợ tôi và mấy đứa em góp tiền lại để xây dựng.”
Ông Linh giãi bày thêm, ông chỉ là người đứng tên trong sổ đỏ sở hữu khu đất này. Tuy nhiên, việc xây dựng như thế nào thì ông ủy quyền hết cho vợ và người nhà, việc ông đứng tên sổ đỏ không có nghĩa lí gì, bởi đây là đất ông bà để lại.

Ông Nguyễn Hoàng Linh - Phó giám đốc Sở GTVT Hà Nội
Đúng là hết đường chối quanh, ông quay ra đổ tội cho bà vợ. Tội nghiệp bà vợ quan to, bỗng dưng đưa đầu ra chịu báng. Nhưng chịu đựng để chồng giữ được cái chức Phó Giám Đốc Sở Giao Thông Vận Tải của cả thành phố thì cũng đáng tiền lắm rồi.
Chỉ có điều đáng nói là ông Phó Giám Đốc nhát đòn quá. Có sự việc như thế mà cũng lôi vợ ra chịu đòn. Thà ông cứ nhận lỗi quách đi, rồi cùng lắm là phạt hành chánh rồi dỡ mấy cái tầng sai phép ra, căn nhà của ông cũng còn quá lớn. Tại sao thân nam nhi bây giờ lại nhu nhược đến như thế. Bởi làm quan càng to thì sự bảo vệ càng cẩn thận lắm mới được, hở ra là có thằng nó rình, nó cướp chỗ của mình ngay.
Hóa ra bảo vệ cái chức cái quyền còn to hơn cả lòng tự trọng của mình và gia đình mình. Bà vợ sẽ nghĩ sao nhỉ? Rồi đến một lúc nào đó, có sai phạm nào khác, ông cũng có thể đổ lỗi cho cả những đứa con. Ôi, cái thời này sao loạn cả tâm hồn đến trái tim như vậy? Gọi là thời đại gì đây nhỉ?
Ngay sau đó ông Vũ Văn Viện, Giám ĐỐC SỞ GTVT Hà Nội lên tiếng, một số báo đăng ý kiến của Bộ trưởng trong cuộc họp giải quyết các kiến nghị của Hiệp Hội Vận Tải Ô Tô Việt Nam ngày 15/100 có nội dung: Có người nói với tôi, xin một lốt xe vào Bến xe Mỹ Đình mất đến 500 - 600 triệu đồng. Văn thư viết:
“Sở GTVT Hà Nội kính đề nghị đồng chí Bộ Trưởng Bộ GTVT cung cấp thông tin cụ thể về nội dung trên để Sở kiểm tra, xác minh, báo cáo UBND TP Hà Nội và Bộ GTVT xử lý nghiêm theo đúng quy định, nhằm tiếp tục đổi mới công tác quản lý vì sự hài lòng hơn của người dân và doanh nghiệp.”
Như thế có nghĩa là ông Giám Đốc Sở GTVT “truy” ông Bộ Trưởng phải đưa ra bằng chứng mới đáng tin và xử lý được. Chẳng khác nào yêu cầu ông sếp lớn của mình phải cử nhân viên của bộ ra đứng ở bến xe để bắt quả tang người nào đã “chạy” và anh nào đã nhận tiền này.
Đúng là một quy trình “lộn tùng phèo” giữa cấp trên và cấp dưới. Sau đó ông Giám đốc sở GTVT còn nêu ra hàng chục lý do về cái sự “chạy chọt” này là không hề có, đó chỉ là là việc chuyển nhượng giữa các nhà xe, không phải tiêu cực trong công tác quản lý nhà nước. Nói vòng vo làm chi, cứ nói thẳng ra là ông Bộ trưởng nói... tầm bậy!
Do đó, Bộ GTVT cần sử dụng ngay luật lệ đã được Luật Tổ Chức Chính Phủ và Nghị Định 36/2012 (quy định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn và cơ cấu tổ chức của Bộ, cơ quan ngang Bộ) cho phép. Theo đó, Bộ có quyền giải quyết tố cáo, đề nghị của tổ chức, cá nhân có liên quan và có quyền kiểm tra, thanh tra việc thực hiện pháp luật của Ủy ban nhân dân TP Hà Nội, Sở GTVT Hà Nội, Ban quản lý Bến xe Mỹ Đình. Các quyền hạn này được thực hiện theo pháp luật về giải quyết tố cáo và thanh tra.
Ngoài ra, Ủy Ban Nhân Dân TP Hà Nội, với tư cách là cơ quan chỉ đạo trực tiếp hoạt động của Sở GTVT Hà Nội, sau khi nghe tin về vụ việc cần có những biện pháp cấp bách nhằm xác định rõ đúng sai và trả lời cho mối nghi ngờ của công luận. Việc xử lý của Ủy Ban Nhân Dân TP Hà Nội có thể còn hiệu quả hơn Bộ GTVT, vì ngoài quyền hạn giải quyết khiếu nại, tố cáo, thanh tra, cơ quan này còn có thể đình chỉ chức vụ, cách chức những công chức tham nhũng nếu có.
Thật ra trái với mối lo ngại lâu nay rằng chính quyền cấp trên thường bao che cho sai phạm của cấp dưới bằng điệp khúc “không biết, không nghe, không thấy,” nhưng ở vụ này Bộ trưởng Bộ GTVT đã tiếp nhận thông tin từ dư luận và bày tỏ thái độ thẳng thắn khi phê bình cái khuyết tật muôn thuở của nền hành chính, “các ông chỉ thích “xin - cho”.” Đây là một kiểu tham nhũng.
Dựa trên các chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ chức Minh bạch Thế giới, có chuyên gia đánh giá rằng “2/3 công việc ở Việt Nam bị tham nhũng cản trở, phá hoại.” Còn theo khảo sát về Chỉ số Hiệu quả quản trị và Hành chính công (PAPI), tham nhũng vặt diễn ra khắp nơi. Chỉ tính riêng trong lĩnh vực thuế, khảo sát về mức độ hài lòng của doanh nghiệp năm 2014 của Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam VCCI (công bố 11/8/2015) cho thấy, có tới 50% doanh nghiệp gặp phiền hà và 32% phải “bôi trơn” khi làm thủ tục thuế.
Cách đây vài hôm, trả lời phỏng vấn báo chí, Giáo sư, TSKH Phan Xuân Sơn, Học viện Chính trị Quốc gia, Ủy viên hội đồng lý luận Trung ương, đánh giá, “Lực lượng cản trở chống tham nhũng hiện tại cũng rất mạnh. Tham nhũng luôn gắn liền chặt chẽ với nạn quan liêu. Hệ thống này cấu kết với nhau từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, che chắn, đối phó, cản trở mạnh mẽ những nỗ lực phòng chống tham nhũng.”
Sau vụ này dư luận ầm ỹ của người dân rộ lên khắp các trang báo. Tôi chỉ nêu 2 lời bình luận của người dân:
- Bạn Hero lên tiếng: “Chuyện ở Việt Nam: Cấp trên chỉ đạo thì cấp dưới chất vấn ngược lại. Cấp trên truy cứu trách nhiệm thì... cấp dưới trả lời theo kiểu... luồn lách. Thế là xong... có gì đâu? Chỉ như là gặp nhau cuối tuần ấy mà.”
- Bạn Hiệp viết: “Chỉ là ông quan nhỏ giám đốc sở GTVT Hà Nội còn dám lộng ngôn thách thức cấp trên với ông Bộ Trưởng GTVT, thì có lẽ ông quan giám đốc sở GTVT Hà Nội đã thách thức cả với hệ thống quản lý nhà nước và cả hệ thống chính trị. Em xin gục đầu chịu thua.”
Không lẽ cả nước chịu thua cái kiểu cấp dưới hạch sách cấp trên. Ông Đinh La Thăng vốn có tiếng là cương quyết, thẳng thắn, dám “trảm tướng” ngay tại trận tiền. Vụ này liệu ông sẽ làm gì để trả lời ông Giám đốc sở GTVT dưới quyền mình?
Văn Quang (30-10-2015)
Chuyện này chắc chỉ xảy ra ở Việt Nam của chúng tôi được thôi. Cứ là quan, khi phạm lỗi thường đổ quàng đổ xiên cho hết người này đến người kia, không là “chỉ thị của cấp trên mập mờ chưa hiểu rõ” thì cũng là “tại cái thằng cấp dưới nó làm vậy.” Và rồi mọi chuyện lại hứa văng mạng “chúng tôi sẽ cho điều tra và xử lý thích đáng tùy theo tội danh.” Chả biết bao giờ “xử lý” và xử kiểu nào. Thế là hết!
Căn nhà to đùng xây trái phép
Cho đến cuối tháng 10 vừa qua, ngôi nhà đã xây xong phần thô và đang thời kỳ hoàn thiện. Tòa nhà này được thiết kế và thi công 1 tầng hầm, 1 tầng lửng, 7 tầng và 1 tum (tổng cộng 10 tầng).
Thế nào là nhạy cảm
Việc xây dựng trái phép nếu là của một anh dân đen nào đó thì chắc chắn không phải là chuyện “nhạy cảm” nữa. Tòa nhà vừa ló lên sai phép là lực lượng của Phường ấp đến ngay lập tức. Nào là Dân phòng với xe cộ súng ống, nào là Công An Phường, nào là Quản lý thị trường lao đến bủa vây. Căn nhà xây thêm sẽ bị tháo dỡ ngay, không một phút chậm trễ. Và nếu là việc không to tát lắm thì có thể “điều đình” rồi tính sau.
Hết đường đổ thì đổ cho vợ
Liên quan đến sự việc này, chiều 22/10, nói chuyện với phóng viên báo chí, ông Nguyễn Hoàng Linh - Phó Giám Đốc Sở Giao Thông Vận Tải TP Hà Nội - cho rằng cá nhân mình không liên quan đến việc xây dựng ngôi nhà này. Ông Linh nói:

Cấp dưới yêu cầu ông Bộ Trưởng chứng minh
Cũng lại chuyện ở Sở Giao Thông Vận Tải Hà Nội. Tại cuộc họp giải quyết các đề nghị của Hiệp Hội Vận Tải Ô Tô Việt Nam ngày 15/10/2015, Bộ Trưởng GTVT Đinh La Thăng tiết lộ thông tin về việc “có người nói xin một lốt xe (slot - lượt xuất bến - TG) vào bến xe Mỹ Đình mất 500 - 600 triệu đồng.”
Một tệ nạn trên bảo dưới không nghe
Nếu vụ việc cứ tiếp diễn theo kiểu “đưa đẩy thông tin” giữa các cơ quan quản lý, người dân sẽ thất vọng khi không thấy một sự “xử lý” quyết liệt, nghiêm khắc theo pháp luật. Thiết nghĩ bộ máy hành chính ở VN vốn không hiếm trường hợp “trên bảo dưới không nghe.” Nếu cấp trên không có biện pháp mạnh mẽ, quyết liệt thì cũng như “rung cây dọa khỉ” mà thôi. Trong trường hợp này, nếu Bộ chỉ tiết lộ thông tin rồi nhắc nhở, để cho Sở kiểm tra nội bộ thì vụ việc có thể không được giải quyết rốt ráo và “chìm xuồng.”
Ông Bộ Trưởng sẽ làm gì?
Tham nhũng là quốc nạn đang diễn ra ngày càng trầm trọng trong xã hội, đến nỗi người dân nhiều chán quá đành “vô cảm” với tham nhũng và coi như phải “sống chung với lũ.”
Continue Reading... Nhãn:


Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự-Tại sao cử tri ngủ gục, đại biểu ngủ gật-2015-11


Tại sao cử tri ngủ gục, đại biểu ngủ gật

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn
Hai cử tri phát biểu là ông Lê Hưởng (phường Mỹ An, quận Ngũ Hành Sơn). Ông Hưởng có hai ý, một là phản đối qui định cử tri chỉ được phát biểu trong thời gian 5 phút. Ông Hưởng nói, “Cử tri chúng tôi đến đây không phải là để đi thi. Chỉ có đi thi thì mới giới hạn thời gian như vậy.” Ý thứ hai của cử tri Lê Hưởng là về Luật Biểu Tình và ông Hưởng cho rằng Quốc Hội đang nợ nhân dân luật này.

Cử tri đang say sưa ngủ
Người thứ hai là cử tri Phạm Cường (phường Hòa Quý) chất vấn và yêu cầu giải quyết về vấn đề đất đai, bố trí tái định cư, giải quyết thủ tục hành chính.
Và cuộc tiếp xúc chỉ có ngần ấy bởi sau đó, chẳng có ai đứng lên phát biểu cả dù đã được mời gọi nhiều lần.
Ông Huỳnh Nghĩa (Trưởng Đoàn ĐBQH TP Đà Nẵng) than thở việc chỉ có hai cử tri chất vấn khiến ông và đoàn rất buồn, thấy phí vì đã dành toàn bộ thời gian cho cuộc tiếp xúc này. Ông Nghĩa còn băn khoăn vì không có một cử tri nào đóng góp vào nội dung các dự luật, nghị quyết, góp ý cho Quốc Hội sẽ thông qua lần này chứng tỏ là cử tri chưa quan tâm tới các vấn đề thời sự của đất nước. Trong khi đó các ngài ở Quốc Hội đều rất “khẩn trương” và “đầy nhiệt huyết” thảo luận về nhiều vấn đề quan trọng của đất nước, nhất là Hội Nghị 12 Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng khóa 14.
1. Thứ nhất là xu hướng “đại biểu kiêm nhiệm, cử tri chuyên nghiệp”
Lần nào tiếp xúc cũng lại mấy gương mặt cử tri “chuyên nghiệp” quá quen thuộc. Trong khi đó, người được mời thì không muốn đến hoặc đến chả nói năng gì, thậm chí “ngủ gục” như phản ánh của bài báo. Trong khi đó có biết bao nhiêu cử tri khác rất khao khát được tiếp xúc với đại biểu Quốc Hội thì tiếc thay, lại không được mời.
Riêng tôi sống ở VN mấy chục năm nay từ thành thị tới thôn quê, tuy chẳng khát khao gì được mời nhưng thực ra cả xóm tôi, chưa ai được mời bao giờ. Chẳng biết các ông đại biểu dân này mời những ai. Thích thì mời, không thích thì thôi.
2. Thứ hai là có thể do cách điều hành của đoàn đại biểu Đà Nẵng chưa hấp dẫn, chưa thuyết phục khiến cử tri… buồn ngủ. Và hầu hết là những cuộc tiếp xúc cũng nhạt nhẽo như vậy. Có gì đâu mà hấp dẫn.
3. Còn một nguyên nhân thứ ba hoàn toàn có thể xảy ra, đó là đại diện cử tri không muốn phát biểu nữa vì những góp ý chưa được lắng nghe, tôn trọng và nếu vậy, đây là điều cực kỳ nguy hiểm.
Cách đây hai năm (9/2013), trong phiên thảo luận về công tác phòng chống tham nhũng tại UB Thường Vụ Quốc Hội, ông Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng đã thốt lên đầy băn khoăn. “Người dân nào mà không muốn đấu tranh phòng, chống tham nhũng, hay vấn đề là người ta chán rồi? Người ta đấu tranh mãi, góp ý mãi, đưa lên báo mãi nhưng không có tác dụng gì….”
Không chán sao được khi những đơn thư tố cáo của người dân gửi đi luôn rơi vào sự biệt vô tăm tích. Thậm chí không nhận được dù chỉ là dòng hồi âm có 5 chữ: “Chúng tôi đã nhận được.”
4. Lý do thứ tư là quan trọng nhất. Người dân chán ngán khi có những lá đơn gửi đi tố cáo lại quay về với chính người bị tố cáo để rồi người tố cáo nơm nớp sống trong tâm trạng sợ bị trả thù của người có quyền, có chức?

Trong khi Quốc Hội đang thảo luận về Dự Án Luật Bầu Cử, hai vị thản nhiên ngủ gật
Không chán sao được khi những vụ án trật tự xã hội càng điều tra thì đối tượng liên quan càng nhiều, sự việc càng to ra trong khi đó với vụ án tham nhũng thì ngược lại, càng làm thì càng thu hẹp, vụ việc càng “teo” lại.
Không chán sao được khi tham nhũng thì lại xử hành chính, như lo ngại của Chủ Tịch Hội Đồng Dân Tộc Ksor Phước? Ông nói, “Người dân mất lòng tin vì có án tham nhũng được chỉ đạo làm xẹp xuống….”
Không chán sao được khi có địa phương, gần 90% bị cáo tham nhũng được xử án treo mà theo ông Nguyễn Mạnh Cường, Ủy Viên Thường Trực Ủy Ban Tư Pháp cho biết có tỉnh (như Ninh Bình) hai năm xử được chín bị cáo về tội tham nhũng thì tám người được hưởng án treo. Còn hơn thế nữa, gần đây nhất như chuyện ở Khánh Hòa.
Thậm chí dư luận phẫn nộ cho rằng mức kỷ luật trên chỉ mang tính hình thức, kỷ luật một tí “gọi là” cho có rồi chìm xuồng luôn. Nếu tính ra có đến hàng loạt sai phạm của hai vị này, như: “xà xẻo” quỹ lương hơn 1.6 tỉ đồng, không đóng bảo hiểm cho hơn 400 người lao động; “phỗng tay trên” đến 457 triệu đồng tiền sữa bồi dưỡng độc hại của công nhân vệ sinh…
Ăn bẩn đến cả tiền của những người lao động suốt ngày nắng cũng như mưa phải còng lưng quét dọn đường phố, lao xuống móc cống rãnh, họ phải làm bất cứ thứ công việc nặng nhọc hôi hám, trong khi các vị quan trên ngồi mát ăn bát vàng. Như thế mà chỉ bị khiển trách rồi lại ung dung ăn trên ngồi trước đám công nhân nghèo khổ quanh năm. Người ăn bẩn đã vô lương tâm, còn người xử cũng vô tri vô giác nốt. Đáng lẽ phải loại ra khỏi hàng ngũ công chức và bỏ tù những tên này mới đúng.


Cử tri nằm ngủ ngon lành tại Nhà hát Trưng Vương. (Lê Phi)
Chuyện “ăn chặn” như hai ông Thuận, Khoa không phải là ít. Báo chí từng phanh phui vụ 12 con dê cấp cho những hộ nghèo ở xã Thành Yên, huyện Thạch Thành, tỉnhThanh Hóa “đi lạc” vào trang trại của ông Đỗ Minh Quý, Bí thư Huyện ủy. Cũng tại tỉnh này, trong năm 2014, năm cán bộ xã Xuân Cẩm, huyện Thường Xuân bị khởi tố vì cắt xén 102 triệu đồng tiền nhà nước hỗ trợ gia đình nghèo, xóa nhà tạm bợ.
Những hành vi lạm quyền để trục lợi diễn ra ở nhiều nơi, trong nhiều năm đều bị dư luận phản ứng. Tiền tài và hiện vật thể hiện bằng các con số vô tri, vô giác nhưng con người thì không thể vô cảm, vô tâm. Hành vi ăn chặn tiền của người nghèo, người lao động khốn khó là không thể tha thứ.
Vậy các ngài đại biểu dân đã làm gì trước những kiểu ăn bẩn và xử phạt như thế này? Làm sao cử tri có thể tin tưởng ở các vị được. Người ta có ngủ cũng phải thôi.
Một thí dụ cụ thế thứ hai cũng “quái đản” không kém:
- Lấy tiền ngân sách để... đi đám giỗ, thăm vợ lãnh đạo, mua bóp da cá sấu
Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Bạc Liêu vừa có báo cáo về sử dụng tài chính huyện Hồng Dân. Do chi vô tội vạ, ngân sách huyện này thâm hụt 2.1 tỷ đồng bởi cái tật chi tiền vô tội vạ.
Số tiền thâm hụt quỹ được xác định 2.1 tỷ đồng là số tiền mà Nhà nước không thể quyết toán bởi dùng để mua thịt thà đi đám giỗ nhà sui gia sếp, mua bóp (ví) cá sấu, mua card điện thoại, đưa sếp bỏ túi khi đi du lịch…
Trong số cán bộ trên có hai vị đương chức là ông Lê Thanh Hùng, Phó Chủ tịch HĐND tỉnh nguyên Bí thư huyện ủy và ông Lê Quốc Việt, Trưởng ban Nội chính Tỉnh ủy nguyên Phó Bí thư huyện ủy Hồng Dân.
Theo kết luận kiểm tra, hai khoản chi liên quan đến hai cán bộ này, nhà nước không chấp nhận nên phải hoàn tiền trên cho ngân sách.

Do đó, Ủy ban kiểm tra đề nghị nhiều cán bộ nguyên là bí thư, Phó Bí thư, Chủ tịch huyện trả lại số tiền hàng chục triệu đồng; có vị số tiền bị đề nghị thu hồi hàng trăm triệu đồng.
Các vị này bèn cái xóa rằng “Cứ tưởng tấm lòng của anh em, ai ngờ là tiền... ngân sách”! Nhưng cuối cùng, khi bị phanh phui cả hai vị đều phải nhả ra. Ông Việt cho biết, ông phải trả lại 63 triệu đồng; ông Hùng trả lại hơn 200 triệu đồng.
Đúng là ở xã ở huyện chuyện kỳ quái nào cũng có thể xảy ra. Các vị chức sắc ăn đủ kiểu, ăn bẩn, ăn chặn, ăn văng mạng, nói chung là “ăn đểu” và rồi xử cũng xử chày xử cối, chỉ chết anh dân đen.
Thế mà các vị này thường được các ông dân biểu, mỗi khi về làng về xã, gặp mặt cử tri đều được mời đi họp, vậy thì chẳng ai “phát biểu cái cóc khô gì” là đúng rồi.
Anh nông dân dù có quan tâm cũng chẳng ai thèm nghe. Có đề nghị cũng như nước đổ lá khoai thôi. Làm sao để tiếng nói của dân lọt đến Quốc hội được, đó là bài toán không khó, nhưng “khó vì lòng người ngại núi e sông”. Lạng quạng cái đơn lại về đến ông chủ tịch hay bí thư xã là ăn đòn nát xương. Ngại núi e sông chính là ở đó đấy.
Đặc biệt ở lĩnh vực mầm non, hơn 14,000 cán bộ, giáo viên bậc học này đang mong chờ Hội Đồng Nhân Dân (HĐND) sẽ thông qua quyết sách lớn nhằm cải thiện đời sống. Phát biểu trong buổi khai mạc, ông Mai Văn Ninh - Bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ tịch HĐND tỉnh - yêu cầu: “Các đại biểu, kể cả đại biểu mời cần chuẩn bị ý kiến phát biểu. Không được ngủ gà gật tại nghị trường.”
Như thế chứng tỏ rằng đã từng có rất nhiều ông đại biểu dân ngủ gật nên ngài chủ tịch HĐND mới phải chặn đầu như thế. Chẳng biết ở Quốc Hội có cụ nghị nào ngủ gật không mà người ta lại “ác mồm ác miệng” gọi là “ông nghị gật.” Không phải đâu, các cụ ạ. Nghị gật là những cụ nghị chẳng có ý kiến ý cò gì bao giờ, chỉ biết giơ tay đồng ý và gật đầu trước mọi cuộc biểu quyết. Thậm chí có vị còn nhờ bạn “đồng liêu” nhấn nút giùm, dù vị kia có phản đối hay đồng ý, ông ấy cũng vậy thôi. Chẳng trách dân gian ta có câu khôi hài: “Ai sao tôi vậy, ai làm bậy, tôi làm bậy theo.” Quả là mỉa mai và chí lý.
Văn Quang (23-10-2015)

Trong cuộc tiếp xúc của Đoàn Đại Biểu Quốc Hội (ĐBQH) TP Đà Nẵng với cử tri quận Ngũ Hành Sơn trước Kỳ họp thứ 10, Quốc Hội khóa XIII vào chiều ngày 1/10 vừa qua, báo Pháp luật TP Sài Gòn cho biết: “Cử tri ngủ gục, chỉ hai người phát biểu.”

Tại sao cử tri lại ngủ gật?
Có 4 lý do chính:

Ăn bẩn chỉ bị khiển trách
Cụ thể là ông Lương Khánh Thuận (nguyên giám đốc), Nguyễn Đăng Khoa (nguyên phó giám đốc Công Ty Môi Trường Đô Thị Nha Trang) “ăn bẩn” bị UBND tỉnh Khánh Hòa ra quyết định khiển trách và cảnh cáo khiến nhiều người bất bình.

Những kiểu chi tiêu ngân sách kỳ quái
Đây là những kiểu chi lạ lùng nhất trong lịch sử thu chi ngân sách ở địa phương. Chi cho ông Việt, ông Hùng gồm: chi “hỗ trợ Bí thư đi Cần Thơ khám mắt số tiền 4 triệu đồng”; chi “giải quyết vụ tai nạn xe, đi đám nhà chú Bảy Hùng hết 12.7 triệu đồng”; chi “mua cây cảnh cho chú Sáu Nhẫn là 2 triệu đồng”; chi “Hỗ trợ cho Thường trực huyện ủy nâng nền nhà là 13 triệu đồng”; chi “Thường trực huyện ủy đi thăm bệnh vợ chú Bảy Hùng là 2 triệu đồng”; chi “ông Đ.N.S, lãnh đạo tỉnh đi Trung Quốc hết 5 triệu đồng”; chi “mua đồ tiếp khách nhà chú Bảy Hùng 5.8 triệu đồng”; chi “mua máy xay cá cho chú Út Nhỏ là 3.5 triệu đồng”; chi “Út Đ. bỏ túi 2 triệu đồng”; chi “nhà báo C.T. 3 triệu đồng”; chi “mua đồ đi đám nhà sui Út Nhỏ là 3 triệu đồng”; chi khám bệnh, chi hỗ trợ quỹ người nghèo xã NQA, chi bia nhà Út Đông…
Đại biểu cũng ngủ gật
Sáng 14.12, HĐND tỉnh Thanh Hóa khóa XVI nhiệm kỳ 2011-2016 đã khai mạc kỳ họp thứ ba. Tại kỳ họp này, các đại biểu sẽ bàn thảo nhiều vấn đề quan trọng liên quan đến lĩnh vực đầu tư xây dựng cơ bản, hành chính, giáo dục...
Continue Reading... Nhãn:


 

Random Posts

Category

  • ( 8 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 18 )
  • ( 8 )
  • ( 50 )
  • ( 40 )
  • ( 7 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 6 )
  • ( 1 )
  • ( 51 )
  • ( 1 )
  • ( 11 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 154 )
  • ( 3 )
  • ( 7 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 7 )
  • ( 3 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 28 )
  • ( 160 )
  • ( 4 )
  • ( 17 )
  • ( 1 )
  • Lẫm cẫm Sài Gòn thiên hạ sự ( 101 )
  • ( 2 )
  • ( 5 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 6 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 28 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 57 )
  • ( 2 )
  • ( 6 )
  • ( 2 )
  • ( 81 )
  • ( 2 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 29 )
  • ( 2 )
  • ( 27 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 21 )
  • ( 1 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 118 )
  • ( 16 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 19 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 3 )
  • ( 30 )
  • ( 248 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 125 )
  • ( 586 )
  • ( 1534 )
  • ( 30 )
  • ( 5 )
  • ( 7 )
  • ( 1 )
  • ( 224 )
  • ( 11 )
  • ( 1 )
  • ( 33 )
  • ( 6 )
  • ( 6 )
  • ( 16 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 8 )
  • ( 222 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 35 )
  • ( 5 )
  • ( 21 )

Recent Comments

About Template

Return to top of page Copyright © 2010 | Flash News Converted into Blogger Template by HackTutors