Đất Nước Nhìn Từ Phan Rang - Sổ tay thường dân - 2014-07


sổ tay thường dân

Tưởng Năng Tiến

Đất Nước Nhìn Từ Phan Rang


Tôi sinh trưởng ở cao nguyên, nơi hoàn toàn chả có biển rộng hay sông dài gì ráo. Đến tuổi mười lăm, mười sáu, khi những xe gắn máy của Nhật tràn ngập miền Nam, tôi mới có dịp nhìn thấy bãi biển Ninh Chữ – lần đầu – ở Phan Rang.
Từ Đà Lạt xuống Phan Rang, tên gọi nguyên thủy của tỉnh Ninh Thuận bây giờ, phải đổ đèo Dran và Krong Pha. Cả hai đều rất dài, rất “ngoạn mục,” và cũng rất hợp với cái tính khí (“dế mèn phiêu lưu ký”) của những đứa trẻ vừa mới lớn.
Lũ choai choai chúng tôi chỉ phóng Honda chừng vài ba tiếng là đến trung tâm thành phố. Sau khi chia nhau vài ổ bánh mì và mấy ly nước mía, cả đám chạy vù ngay ra biển. Lặn hụp, tắm táp qua loa rồi lại quầy quả quay về – cho kịp bữa cơm chiều!
Phan Rang
Bãi biển Ninh Chữ. Nguồn ảnhnhommua.com
Chúng tôi “đi du lịch” vội vã (như đi ăn cướp) không phải vì thiếu thời gian mà vì tiền túi chỉ vừa đủ đổ săng, cùng với bánh mì với nước mía thôi – ở motel hay khách sạn là chuyện rất xa vời, quá tầm tay với. Bởi vậy nên tôi không nhớ gì nhiều về Phan Rang – ngoài gió cát, núi đá, ánh nắng chói chang (và không khí nóng như rang) ở phố thị này.
Thời gian, tuổi đời, cùng nhiều thành phố xa lạ (với những bãi biển tuyệt vời) ở xứ người khiến cho Phan Rang chìm sâu trong tôi như viên sỏi nhỏ chìm lỉm dưới lòng một dòng sông hối hả. Mấy chục năm sau tôi mới hốt hoảng chợt nhớ đến cố hương, sau khi nghe tin dự án về dự án điện hạt nhân ở Ninh Thuận. Vàcũng từ đây tôi mới biết chuyện về ông Tiềm Điên qua bài viết (“Từ Chủ Trang Trại Điển Hình Phải Trở Về Tay Trắng”) của ký giả Mai Quốc Ấn, trên báo Sài Gòn Tiếp Thị:
Tiềm Điên
Ông Tiềm thẫn thờ bên đống hoang tàn. Ảnh và chú thíchMai Quốc Ấn
Doanh nhân ấy có biệt danh là Tiềm “điên” với tên thật là Nguyễn Văn Tiềm, người dám đi vay hàng trăm triệu đồng vào năm 1998 chặn dòng một con suối ở sông Ông, Ninh Thuận tự mình làm thuỷ điện. Từ sức người, ông biến một vùng cằn cỗi mà chính dân địa phương còn thừa nhận là “chó ăn đá, gà ăn sỏi” thành xưởng sản xuất nước đá, khu du lịch sinh thái theo mô hình trang trại nổi tiếng khắp nơi.
Tuy nhiên, trang trại ấy, phần lớn đã bị quy hoạch, bởi những quyết định lạnh lùng, lấy đất cho một doanh nghiệp khác làm thuỷ điện. Doanh nhân Nguyễn Văn Tiềm đi lên từ chân đất giờ trở về với chân đất. Gặp chúng tôi vào những ngày giữa tháng 6, ông Tiềm cho biết sẽ tiếp tục khiếu nại vì hy vọng sẽ đòi được công bằng theo suy nghĩ của mình. Như bao vụ giải toả khác, chuyện của ông Tiềm cũng để lại cho chúng tôi nhiều suy nghĩ, ngậm ngùi khi mồ hôi nước mắt và tâm huyết của cả đời người bỗng chốc tan tành…
Mặc cho gia đình ông Tiềm khiếu nại, trưng ra những giấy tờ, bằng chứng nhưng chính quyền vẫn nhất quyết cưỡng chế. “Hôm đó họ dẫn theo công an, dân phòng đông lắm, chẳng khác gì vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng. Chỉ khác một điểm tôi đã cố nén để không liều mạng…”
Ông Nguyễn Văn Tiềm, nói nào ngay, cũng không điên lắm – ít nhất thì cũng chưa điên đến độ “liều mạng” như một công dân Việt Nam khác (cũng ở Phan Rang) là ông Phan Ngọc Tuấn. Ông Tuấn không “nén,” cũng chả “nín nhịn” gì sốt cả. Ông ngang nhiên viết trước nhà một hàng chữ lớn: GIA ĐÌNH BỊ PHÂN BIỆT ĐỐI XỬ VÌ LÝ DO CHÍNH KIẾN.
Theo biên tập viên Đỗ Vũ thì “hành trình” để ông Tuấn bước vào vòng lao lý bắt nguồn từ hai nỗi oan sai của gia đình: 
1. Vụ việc vợ ông bị đuổi khỏi công ty vệ sinh môi trường một cách bất hợp pháp. Vợ chồng ông đã đi kêu oan nhiều lần nhưng đều vô vọng. 
2. Vụ án cháu ruột của ông Tuấn bị tai nạn xe cán chết. Nhưng phía gây tai nạn đã thông đồng hối lộ với cơ quan điều tra tỉnh Ninh Thuận nên họ chỉ bồi thường cho gia đình ông hơn 30 triệu đồng. Có kêu oan từ địa phương đến trung ương cũng vô ích. 
Và trên con đường tìm công lý cho gia đình mình ông Tuấn gặp nhiều mảnh đời còn oan khiên, cay đắng hơn gia đình ông hàng trăm lần. Ông đã nhận ra bộ mặt thật của chế độ cầm quyền hiện nay ở Việt Nam.
Ông Tuấn đã tìm mọi cách vạch trần tội ác. Ông đã làm thơ, vè, làm truyền đơn rải từ Bắc chí Nam…Ông Tuấn công khai tên tuổi và địa chỉ, số điện thoại của ông trên các truyền đơn đã rải...
Ở Việt Nam mà ghi rõ tên tuổi, địa chỉ và điện thoại trên những tờ rơi rồi mang đi rải khắp mọi nơithì cuộc đời kể như …rồi. Từ Paris, vào ngày 6 tháng 6 năm 2012, phóng viên Thanh Phương (RFI) đã có bài tường thuật ngắn về vụ án Phan Ngọc Tuấn. Xin ghi lại vài chi tiết chính:
Tòa án Nhân dân tỉnh Ninh Thuận vừa tuyên phạt 5 năm tù giam ông Phan Ngọc Tuấn, ngụ tại Phan Rang, với tội danh « truyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam », một tội danh vẫn thường được sử dụng để bỏ tù các nhà bất đồng chính kiến ở Việt Nam...
Ông Phan Ngọc Tuấn cũng bị buộc tội là đã nhiều lần phát tán nhiều tờ rơi có nội dung “nói xấu lãnh đạo Đảng, lãnh đạo chính quyền địa phương” tại Phan Rang. Cũng theo bản cáo trạng, ông Tuấn còn đã “lôi kéo” con trai là Phan Nguyễn Ngọc Tú tung lên mạng những clip video có nội dung “chống phá Nhà nước”. 
Trong phiên xử, ông Phan Ngọc Tuấn đã không nhận tội và chính vì thái độ bị cho là “ngoan cố” này mà toà đã tuyên phạt bị cáo 5 năm tù giam, cộng thêm 3 năm quản chế sau khi ra tù, trong khi Viện Kiểm sát chỉ đề nghị mức án từ 36 đến 42 tháng tù giam... 
Ông Phan Văn Tuấn, và ông Tiềm Điên (dù điên tới cỡ đó) vẫn không khiến cho dư luận quan tâm và bàng hoàng bằng ông Nguyễn Bắc Việt – Thường Vụ Tỉnh Uỷ và Đại Biểu Quốc Hội ở địa phương này.
nguyen bac viet

Nguồn ảnh: vbsp.org.vn
Wikipedia chỉ ghi ngắn gọn ông là một … chính khách!Trần Trung Đạo cho biết thêm: “Nguyễn Bắc Việt còn khá trẻ, sinh năm 1961, trình độ học vấn thạc sĩ nhưng khi phát biểu lại giống như sinh năm 1930, trình độ học vấn mù chữ.”
Chớ ông Đại Biểu Quốc Hội tỉnh Ninh Thuận “phát biểu” ra sao mà khiến cho ông nhà văn giận dữ (dữ) vậy cà? Sau việc Trung Cộng Quốc ngang nhiên đặt giàn khoan trong vùng biển Việt Nam, ông Nguyễn Bắc Việt đã đăng đàn và “tham gia một số ý kiến” như sau:
Về vấn đề biển Đông, từ sáng tới giờ và những ngày qua trong phát biểu tôi đồng tình với các ý kiến phát biểu ở một vế, đó là vế thể hiện lòng yêu nước. Nhưng còn một vế theo tôi là chúng ta chưa thực sự quan tâm, đó là yêu chế độ và lo cho con tàu Cộng sản và công dân quốc tế.
Thời điểm này chúng ta nên nhớ Di chúc của Bác, Bác để lại cho chúng ta lời di chúc trong đó khi nói về phong trào Cộng sản Bác đã nói là một người suốt đời phục vụ cách mạng, tôi càng tự hào với sự lớn mạng của phong trào cộng sản và công nhân quốc tế bao nhiêu thì tôi càng đau lòng bấy nhiêu vì sự bất hòa hiện nay giữa các đảng anh em. Tôi mong rằng Đảng ta sẽ ra sức hoạt động góp phần đắc lực vào việc khôi phục lại khối đoàn kết giữa các đảng anh em trên nền tảng chủ nghĩa Mác – Lênin và chủ nghĩa quốc tế vô sản có lý có tình... phải biết đau lòng với tình hình hiện nay của phong trào cộng sản, công nhân quốc tế. Hai nước xã hội chủ nghĩa lình xình với nhau như thế này, ai có lợi…
Thiệt là hết thuốc!
Phan Rang không phải là địa phương duy nhất mà những nông dân cần mẫn bị dồn vào cảnh tan gia bại sản, những công dân bất khuất phải chịu cảnh tù đầy, và những kẻ mê muội tối tăm thì trở thành… chính khách. Hiện nay, gần như mọi nơi trên đất Việt đều có những nạn nhân như ông Nguyễn Văn Tiềm, ông Phan Ngọc Tuấn, và loại đại biểu quốc hội như Nguyễn Bắc Việt.
Bởi thế, chúng ta không nên bận tâm lắm đến dã tâm và lòng tham của bởi ông bạn láng giềng phương Bắc. Cho dù nay mai Việt Nam có thể biến thành “một khu tự trị” (như Nội Mông, Tân Cương, Ninh Hạ hay Tây Tạng) chăng nữa thì Trung Cộng cũng chỉ có thể  ra tay trấn lột hay trấn áp người dân một cách tàn tệ  đến như trường hợp của hai ông ông Nguyễn Văn Tiềm hay Phan Ngọc Tuấn là cùng. Bắc Kinh cũng không thể nào tìm ra được những đại biểu nhân dân tăm tối và ngu đần hơn ông Nguyễn Bắc Việt.
Cho đến ngày 18 tháng 4 năm 2014 dư luận mới xôn xao vì chuyện mười sáu người dân ở khu tự trị Tân Cương (kể cả bốn phụ nữ và hai trẻ em) vượt biên và bị bắn chết ở biên giới Việt Nam. Thiên hạ dường như đã quên rằng từ cuối thế kỷ XX đã có hàng triệu người Việt bỏ mạng tại biên giới Việt – Miên, hay vùi thây trong lòng biển Thái, trên đường đào thoát.
Cái tròng Trung Cộng chắc gì đã chặt hơn cái tròng của Việt Cộng mà lo. Hơn nữa, với đạo quân chiếm đóng khác chủng tộc và ngôn ngữ, việc nhận diện kẻ thù – chắc chắn – sẽ dễ dàng hơn. Bọn nhận giặc làm cha cũng đều sẽ phải lộ mặt, và không còn có cơ hội để giả danh cách mạng như hiện tại.
Giặc ngoại xâm dễ đánh hơn bọn nội xâm, hoặc thanh toán luôn cả hai cho nó tiện việc sổ sách. Thì cũng nói đại như vậy cho nó vui thôi chớ Trung Cộng có “tiềm năng” tự huỷ rất cao. Và khi nó tiêu tùng thì Việt Cộng còn biết bám vào đâu để mà tồn tại nữa?
Tưởng Năng Tiến
Continue Reading... Nhãn:


Những điều thú vị và xót xa của World Cup năm nay



Hầu như cả Sài Gòn và có lẽ tất cả những người hâm mộ túc cầu đều quá tiếc nuối, chỉ 8 giây sau cùng Mỹ đã để Bồ Đào Nha gỡ hòa 2-2. Người ta chửi đội Mỹ te tua vì mong đội này thắng chứ không phải vì ghét.
  Hình ảnh rất bẩn: Suarez cắn vào vai Giorgio Chiellini trong trận Uruguay - Ý
Thật ra chuyện thời sự ở VN lúc này chưa có gì đáng nói ngoài vài chuyện nói đi nói lại rồi cũng vẫn thế. Tôi sẽ tường thuật khi có những chuyện mới. Trong tháng sôi động của bóng đá toàn thế giới, chuyện thời sự hàng đầu vẫn chỉ là những chuyện liên quan đến World Cup.
Nói đến chuyện thời sự VN trong thời gian này là phải nói đến Truyền Hình (TH), hầu hết các nhà đều mở các đài TH để xem bóng đá. Đi đâu cũng nghe nói đến “uốc cúp.” Mấy anh lao động chân tay ở các công trường, nhà máy, dân chợ Bàn Cờ cho đến quán xá hạng sang giữa Sài Gòn cũng “uốc cúp” với đầy đủ chuyện vui buồn. Nhất là trong mấy tiệm cắt tóc, các cô chú “phó cạo” nói chuyện World Cup dẻo như kẹo kéo, bình loạn linh tinh từng trận đấu, từng cầu thủ, chuyện gì cũng biết, từ cá cược đến trộm cướp, giết người đến ngoại tình…. Cứ như cả thế giới đều chui vào tiệm cắt tóc!


                 

Người Việt Nam đón xem trận nào
Báo Daily Mail dựng bia mộ cho đội tuyển Anh. Bóng đá là thế! Thắng lên mây xanh, thua xuống bùn đen.
Xe máy của khách cầm cố bắt đầu có mặt trước các tiệm cầm đồ tại Sài Gòn
Đêm xem ngày ngủ đó là “khẩu hiệu” của hầu hết những khán giả bóng đá tại VN. Nhưng dù mệt mỏi cũng không thể bỏ qua những trận then chốt của những “ông lớn” như Brazil, Đức, Pháp, Argentina… Tuy vậy, người VN vẫn đón đợi vài trận có các đội Á Châu như Nhật Bản, Nam Hàn và trận Mỹ - Ghana hoặc Úc - Hòa Lan…. Bởi họ muốn so sánh Nhật và Nam Hàn đội nào chơi hay hơn. Mặc dù họ chẳng có hy vọng gì vào một đội châu Á nào vào đến vòng 16. Nhưng là người châu Á, muốn xem cho biết những ông láng giềng chơi ra sao và tất nhiên ủng hộ “gà nhà.” Tiếc rằng đến nay, sau khi Nam Hàn bị loại, không còn đội Á châu nào có tên ở vòng 16!
Còn người Việt ở nước nào và đã là công dân của nước đó, tất nhiên mong cho đội tuyển của nước đó thắng.
- Xin chứng minh bằng lời tâm sự của ông Hoàng Song Liêm, người đã từng là hội trưởng đội bóng đá Không Quân VNCH, hiện ở Virginia. Ông Hoàng Song Liêm viết, “Là một người Mỹ gốc Việt, tất nhiên tôi đặc biệt quan tâm đến đội banh "nhà" là Đội Tuyển Mỹ và vui buồn với chuyện thắng hay thua của đội bóng này. Rất đông dân Mỹ đã yêu bóng đá, theo tin từ Tổ Chức Bóng Đá Quốc Tế cho biết đã bán được 200,000 vé cho khán giả từ Mỹ đến và các khán giả này đã đi theo đội tuyển Mỹ để ủng hộ, cổ vũ cho đội nhà.”




Và ông nhận định, “Đến hôm nay 25-6, chuyện khôi hài và “bẩn” nhất tại World Cup kỳ này là món “cẩu xực” của danh thủ Suarez đội Uruguay, anh ta đã cắn vào vai hậu vệ tuyển Ý Giorgio Chiellini. Truyền thông quốc tế và khán giả cả thế giới lên án gay gắt vì hành động quái gở này. Đây không phải lần đầu tiên Luis Suarez nổi máu điên cắn đối thủ.
Năm 2010, khi còn khoác áo CLB Ajax, Luis Suarez từng bị cấm 7 trận vì cắn vai Otman Bakkal của CLB PSV Eindhoven. Ba năm sau, Luis Suarez (khi này đã là người của Liverpool) lại bị cấm 10 trận vì cắn hậu vệ Chelsea Branislav Ivanovic. Cú “ăn thịt người” lần thứ ba này chắc chắn đã bị phạt rất nặng. Tin mới nhất cho biết Luis Suarez phải nhận án phạt từ FIFA, cấm mọi hoạt động liên quan đến bóng đá trong 4 tháng, không được thi đấu cho đội tuyển Uruguay 9 trận đồng thời phải nộp phạt 65,000 bảng.”
- Còn những gia đình ở VN có thân nhân ở Mỹ, Úc cũng “dính tí tình cảm,” họ đón xem những trận có hai đội này để cùng chung cảm xúc với người nhà.

                       

Trong trận Mỹ- Ghana, xem hết hiệp 1, Mỹ đang dẫn Ghana 1-0, thằng cháu con bà chị tôi ở Seattle gọi phôn về, nó lo Ghana sẽ gỡ hòa ở hiệp 2. Tôi chắc những người Việt ở Mỹ cũng chung niềm lo ấy. Ai ngờ Ghana có gỡ huề thật, nhưng cuối cùng đội Mỹ lại thắng 2-1. Và trận thứ hai vào sáng 23-6 giữa Mỹ - Bồ Đào Nha, hầu như cả Sài Gòn và có lẽ tất cả những người hâm mộ túc cầu đều quá tiếc nuối, chỉ 8 giây sau cùng Mỹ đã để Bồ gỡ hòa 2-2. Người ta chửi đội Mỹ te tua vì mong đội này thắng chứ không phải vì ghét. Bóng đá hấp dẫn hơn vì những giây hồi hộp cao độ như thế này.
Điều lạ về đội tuyển Mỹ: một nửa là Đức
Còn ông Quỳnh Hương, là chú tôi nhưng cũng chỉ ngang tuổi tôi, hai chú cháu hồi còn học ở tiểu học cho đến trung học đã từng cùng nhau đi đá bóng cho đội học sinh và thiếu niên quê nhà. Sau đó ông là sĩ quan ngành quân y VNCH, nay ông ở Bắc Cali, ông nhận định về “điều lạ” của đội Mỹ: “Nếu để ý kỹ sẽ thấy đội Mỹ năm nay có một nửa là Đức. Không những huấn luyện viên Jurgen Klinsmann là người Đức mà đến 5 cầu thủ cũng Đức luôn. Sự thực thì 5 cầu thủ này lai Đức (German American). Có 2 cầu thủ hậu vệ lai Đức là Timmy Chandler, 24 tuổi, Jermaine Jones, 32 tuổi. Ba cầu thủ nữa là Fabian Johnson, 27 tuổi, cầu thủ ghi bàn đầu tiên cho đội Mỹ, John Brooks, 21 tuổi, và Julian Green, 19 tuổi. Như thế Đức và Mỹ có… mối liên quan khá thân thiết, có thể bắt tay nhau đá hòa để loại Bồ và Ghana.”
Sau khi xem trận Mỹ Đức hôm 26-5, ông cùng một ông tu bíp người Việt ở Mỹ là BS Duy Hãn nhận định, “Khán giả có quyền nghi ngờ vì vụ tai tiếng ở World Cup 1982, đội Đức bị chỉ trích thỏa hiệp với Áo, chỉ thắng Áo 1-0 vừa đủ để loại Algeria và cùng nhau vào vòng 2. Nhưng chú ý xem trận này, thực tế là không có một kết quả hòa toan tính như nhiều người lo ngại khi Đức thắng Mỹ 1-0, cả hai đã cùng nhau bước tiếp vào vòng 16 đội. (BLV Quang Huy của VN cũng đồng ý với nhận định này, anh viết thêm: Bàn thắng của Mueller đã khiến cho FIFA thở phào bởi tránh được nghi án dàn xếp tỷ số giữa Đức và Mỹ).
Trong khi đó ở trận đấu cùng giờ Bồ Đào Nha đã tìm được một bàn thắng an ủi, có thể gọi là “rửa mặt” cho “siêu sao” Ronaldo trong ngày phải nói lời chia tay Brazil dù giành chiến thắng 2-1 trước Ghana...
- Ông Nguyễn Gia Quyết ở Houston nhiệt tình hơn, ông viết, “Những yêu thương, hãnh diện, tự hào chúng tôi dành cho đội bóng Hoa kỳ. Chưa bao giờ không khí bóng đá lại sôi sục như vậy. Có thể nói cả nước đều ủng hộ, buồn vui cùng đội Mỹ. Đội Mỹ đá ở Brazil nhưng tất cả các tiểu bang đều đồng hành cùng đội tuyển, từ Wasington D.C đến Texas, California đều nức lòng sống với những giây phút cuồng nhiệt với đội bóng. Đội Mỹ xứng đáng lọt vào vòng 16 đội với lối chơi đã cho thấy họ là một tập thể gắn kết và chơi bóng với quyết tâm cao. Trong tương lai thật gần, chắc chắn là HLV Klinsman cùng các cộng sự của ông sẽ đưa đội bóng Mỹ lên hàng cường quốc bóng đá.”
Xem ra các cụ người Mỹ gốc Việt cũng còn say mê bóng đá lắm. Hoan hô các cụ, cố lên và hy vọng các cụ không ngã chổng kềnh sau khi xem World Cup 2014.
Ông Hà Nguyên Phổ tức Hà Xuân Du theo chân vua Pelé đưa ra dự đoán.
Dự đoán những trận vòng 16, của Hà Nguyên Phổ
Thêm chú thích
Tôi viết bài này vào ngày 23-6-2014, chỉ còn 3 ngày nữa là hết các trận tranh vòng loại, và bắt đầu từ thứ bảy 28 tháng 6, các trận đấu vòng đấu loại trực tiếp sẽ diễn ra vô cùng quyết liệt và thú vị. Theo tôi, sau 11 ngày tranh bảng: không có một đội nào “trên chân, chắc ăn.” Bây giờ sự cách biệt trong bóng đá thế giới không còn xa nên càng có nhiều bất ngờ. Tôi vẫn thấy Brazil tràn trề hy vọng, nhưng hãy chờ xem những trận ở vòng trong, vòng 16, hay vòng tứ kết.
- Những cầu thủ hy vọng đoạt quả bóng vàng hay vua phá luới :
Messi (Argentina), Neymar (Brazil), Benzema (Pháp), Robben, Van Persie (Hòa Lan), Hazzard (Belgium), Muller ( Đức). Ochoa (thủ môn của Mexico, chưa bị lọt lưới trái nào).
- Hàng thủ hay, chưa bị “phá màng trinh”(chữ của anh Huyền Vũ): Mexico, Nigeria

                                       

- Những chuyện “tào lao” bên lề : Hai anh em Boating ở hai “giới tuyến,” gà cùng một mẹ/một nước, mà cùng đá nhau như điên: anh ở bên Germany, em ở bên Ghana.
- Theo ông “thần đồng có râu,” nhạc sĩ Hoàng Thi Thao thì các cầu thủ chỉ nên đá banh, chứ hát (hát quốc ca) thì vừa dở, vừa sai, vừa faux, mà lại trương gân trương cổ lên mà rống. Theo quảng cáo của xe Hundai thì “9 tháng sau” sẽ có nhiều em bé ra đời, nhất là ở Việt Nam mình, sau trận đấu thì đã 5 giờ sáng rồi, chàng và nàng không biết làm gì, bèn bày ra đánh cờ người.
- Dự đoán cho những trận vòng 16 :
Thứ Bảy 28: Brazil-Chili: 2-1, Colombia-Uruguay: 1-1
Chủ Nhật 29: Hòa Lan-Mexico :1-0
Thứ Hai 30 : Pháp-Nigeria 2-1, Đức-Algeria: 2-0
Thứ Ba 1 tháng 7: Argentina-Thụy Sĩ, 1-0, Belgium-Mỹ: 1-1.
Tôi chỉ mong sao đoán trúng được 50%, hơn ông vua Pelé nhà ta là mừng rồi.
Hà Nguyên Phổ – San Jose, Cali, 23 tháng 6, 2014
Khán giả Truyền hình VN được phục vụ ra sao
Trở lại chuyện ở VN, các đài truyền hình Việt Nam (THVN) đã chạy hết công suất trong kỳ World Cup này. Có thể nói năm nay khán giả được phục vụ “tận răng” để quên đi những lo toan phiền muộn, vật giá leo thang, đời sống ngày một khó khăn hơn. Theo tôi biết, đã có 200 phóng viên, biên tập viên được phân công phục vụ World Cup và có 11 phóng viên vác máy móc sang tận Brazil để làm tường thuật trực tiếp. Nhưng theo dõi qua màn ảnh nhỏ, tôi chỉ thấy hầu hết chỉ là những cuộc phỏng vấn ngoài sân cỏ và những khu ổ chuột, những sinh hoạt của người dân bản địa, vài du khách hoặc cầu thủ vui tính được kéo ra phỏng vấn chớp nhoáng, tặng cái áo “đặc biệt của Đài TH VN,” bá vai bá cổ chụp tí ảnh cho có… màu sắc Brazil. Dù sao cũng là một cố gắng đáng… phát huy! (Nói theo kiểu các ông cán bộ lớn tuyên dương đàn em).

Tổng thống Luis Guillermo Solis cũng nhanh chóng nhảy xuống đường hòa mình với người dân ăn mừng chiến thắng dù chỉ mới qua vòng đầu


Còn ở VN, có 5 đài thường xuyên trực tiếp truyền hình (TTTH) và có cả kênh độ nét cao như K+1, VTV3 hoặc VTV6, Bóng Đá Ti Vi và Thể Thao TV. Tất cả các đài đều chuyển tiếp Đài THVN nên xem đài nào cũng vậy thôi. Mỗi trận đấu đều có 3 lần bình luận: trước, trong và sau trận đấu. Ngoài một bình luận viên chuyên nghiệp, tùy trận, đài mời thêm vài vị khách đến cùng “đấu” cho xôm. Thường là một nhà báo hoặc một ông nghệ sĩ. Có khi họ mời luôn cả ông nghệ sĩ hài lên tivi bình loạn lơ mơ và chọc cười cho khán giả đỡ buồn ngủ, có lần họ mời cả ông nhạc sĩ già Dương Thụ tham gia bình luận. Vào giữa đêm trời lạnh, ông ho sù sụ luôn vào micro, vì là trực tiếp truyền hình nên không “cúp” được, khán giả đành nghe luôn cho đúng là… truyền hình “thật.” Tuy vậy ít khán giả chịu khó theo dõi những buổi bình luận này bởi trước, trong và sau trận đấu họ còn khối việc phải chuẩn bị cho cuộc chơi.
Hầu hết các bình luận viên (BLV) trong trận đấu đều được đào tạo ở một “lò” nên họ nói gần giống nhau, cách dùng từ ngữ cũng đúc khuôn, nhất là những tiếng “sự cố,” “tình huống” luôn ở trên cửa miệng, bất kỳ trường hợp nào cũng là “tình huống” dù là một pha bóng hấp dẫn hay một pha va chạm giữa các cầu thủ hoặc một cú sút phạt góc được mô tả là cầu thủ “xử lý tình huống” như thế nào. Cứ làm như không có “tình huống” thì không có bóng đá vậy! Và khi đang tường thuật về đường bóng trên sân, nhảy ra so sánh với cú đá từ thời xưa của Zidane hay Henry rồi diễn tả lại cả cái khung cảnh “cổ tích” ấy, đôi khi diễn biến trên sân quá nhanh lại bỏ dở chuyện cũ, nói chuyện mới. Có lẽ giữa thời đại google bùng nổ, họ đã vào lấy nhiều tài liệu để sẵn trên máy tính trước mặt, lo “điền vào chỗ trống” khi bí quá chẳng biết nói gì.
Mỗi khi nghe tường thuật bóng đá, khán giả có tuổi VN thường nhớ đến ông Huyền Vũ, một BLV bậc thầy, tuy chỉ tường thuật qua làn sóng điện của Đài PT Sài Gòn và Đài PT Quân Đội nhưng vô cùng hấp dẫn, hơn cả TH. Đến nay chưa ai sánh được với ông.
Đồ ăn đêm phục vụ tận nơi
Dịch vụ bán đồ ăn đêm đang trở nên rầm rộ và sôi động hơn bao giờ hết khi bóng bắt đầu lăn trên các sân cỏ tại Brazil. Các tín đồ mê bóng đá chỉ cần vào mạng gõ cụm từ “đồ ăn đêm,” ngay lập tức trang tìm kiếm sẽ cho ra hàng trăm kết quả: đồ ăn đêm Hà Nội, ship đồ ăn đêm, đồ ăn khuya... với đủ món từ phở, bánh mì bít tết, pizza, mì xào, cơm rang cho tới đồ nhậu như thịt bò khô, nem chua rán, cổ gà, chân gà... với giá cả khá bình dân. Chỉ cần một cú điện thoại, khách hàng sẽ được phục vụ tận nơi.
Các cửa hàng chuyên bán đồ ăn đêm online cho biết, gần đây, dịch vụ bán đồ ăn đêm khá sôi động, số khách đặt và yêu cầu giao đồ ăn đêm tăng gấp bốn, gấp năm lần so với trước.
Đầu tóc như bờm ngựa
Đặc biệt tại TP Sài Gòn, một số tiệm cắt tóc cũng rất biết cách hưởng ứng ngày hội bóng đá khi bắt chước kiểu tóc cắt gọt kiểu Balotelli hoặc đầu như cái bờm ngựa và đầu hình trái bóng kèm dòng chữ Brazil 2014. Năm nay Ronaldo có tới 3 kiểu tóc ở 3 trận trong World Cup, chắc sẽ giúp các chú “phó cạo” kiếm thêm khối tiền. Giá một kiểu đầu này dành cho trẻ em từ 200,000 đồng ($9.50) trở lên, với người lớn là từ 500,000 đồng ($24).
Các dịch vụ điện thoại di động, các báo cũng kiếm ăn bộn tiền bằng nhiều cách, từ dự đoán trúng thưởng đến nhắn tin nhận kết quả từng trận đấu. Mỗi tin nhắn kiếm vài ngàn, vài ngàn cái tin cũng có vài triệu, vồ được đồng nào cứ vồ.
Tổng thống cũng xuống đường
Đến nay, trong giai đoạn đầu có nhiều chuyện rất thú vị như chuyện chú châu chấu Costa Rica đá một phát làm chiếc xe Limousine Ý ngã chổng kềnh, đồng thời đá văng luôn chiếc xe đua Ferrari Anh khỏi đường đua để giành vé đi tiếp.
Cả đất nước 4 triệu rưỡi dân như dừng hẳn lại, chính phủ ngừng làm việc. Tổng thống Luis Guillermo Solis bay ra quảng trường Hispanidad với chiếc áo đỏ truyền thống của đội bóng, ăn mừng cùng dân thường. Tổng thống Costa Rica cũng đã phê duyệt kế hoạch nghỉ lập tức để mọi người được ăn mừng, chính phủ cho phép toàn dân nghỉ làm 2 tiếng đồng hồ để được thỏa sức ăn mừng chiến thắng.
Trong khi đó báo chí Anh đã đồng loạt "than khóc,” tờ báo Daily Mail đã dựng bia mộ để mô tả nỗi đau này.
Rồi bà Thủ tướng Đức không nề hà, bước thẳng vào phòng thay đồ của cầu thủ Đức chúc mừng chiến thắng đầu tiên. Khi ngồi trên ghế danh dự trên khán đài, bà cũng đứng lên vỗ tay ào ào ăn mừng.
Tôi cũng có một thú vị riêng khi sáng 21-6, sau khi xem xong trận Honduras – Ecuador, tôi điện thoại sang Virginia hỏi thăm bà Alice, phu nhân ông Hoàng Hải Thủy. Ông báo tin mừng là bà xã ông khỏe rồi, đúng là “phép màu.” Sau khi tôi thăm hỏi bà Alice, ông H. H. Thủy hùng hồn khoe tiếp, “Tao cũng vừa xem đá bóng.” Tôi tưởng mình nghe lộn. Từ khi hai chúng tôi còn trẻ măng đi ăn chơi chung, tôi có nghe thấy câu này bao giờ đâu. Thế mà “bi giờ” ông ấy xem đá bóng thì quả là chuyện “loạ quá xóa.” Virginia coi chừng sắp có bão đấy các cụ ạ. Tôi khoái quá vì bài trước tôi chọc giận ông ấy và ông Tạ Quang Khôi không chịu xem bóng đá. Ông HHT bèn xem ngay cho đỡ hối tiếc 80 năm cuộc đời đã quên mất cái thú vui này của cả thế giới.
Trong World Cup còn nhiều thú vị khác nữa, không thể kể hết bởi ngoài hứng thú còn có cả niềm xót xa, còn nhiều hệ lụy.
Thua cá độ bóng đá đi cầm đồ, trộm cướp mới ở giai đoạn đầu
Năm nay mới vào thời kỳ đầu của World Cup nên bọn trộm cướp chưa hoành hành dữ dội. Một phần vì người dân nào cũng đề phòng cẩn mật, một phần vì chưa có nhiều con bạc cháy túi, đám anh chị chuyên đòi nợ thuê chưa có đất dụng võ. So với mọi năm, chỉ có vài ba vụ lẻ tẻ chưa đến mức và đến lúc nghiêm trọng lắm.
Chỉ mới có một vụ cá độ tương đối lớn bị bắt ở Sài Gòn. Có 32 con bạc đang say sưa sát phạt tại quán cà phê Kim quận Phú Nhuận bị cảnh sát bắt quả tang. Số tiền ăn thua lên đến hàng chục triệu đồng một trận. Tang vật thu giữ được gồm hơn 30 triệu đồng, 28 ĐTDĐ các loại, 15 xe gắn máy.
Nhưng số tiền cá độ của VN chưa thấm vào đâu so với số tiền cá độ ở Macau ổ cá cược World Cup vừa bị bắt trị giá tới 14.000 tỷ đồng.
Trong cuộc họp báo diễn ra tại Macau vào ngày 20-6, Cảnh sát Macau cho biết tổ chức cá cược này đã thu tổng cộng 5 tỷ đô la Hong Kong (khoảng $641 triệu USD) chỉ sau một tuần diễn ra World Cup 2014. Đặc biệt họ đã tìm thấy bằng chứng cho thấy có người đã đặt đến 40 triệu đô la Hong Kong ($5 triệu USD) để cá cược chỉ một trận đấu. Đây là tổ chức cá cược lớn nhất mà cảnh sát Macau từng khám phá.
Rất có thể từ nay đế hết mùa World Cup, VN cũng sẽ có “tay chơi ngông” hơn thế, như vào năm 2006, Bùi Tiến Dũng Tổng giám đốc PMU18 đã cá độ bóng đá khoảng $7 triệu USD. Chẳng biết vào thời nay có quan Tổng giám đốc nào dám “vượt chỉ tiêu” đó không?
Riêng các cửa tiệm cầm đồ đã bắt đầu tấp nập. Dân cá độ “bình dân” đều ba cọc ba đồng nên chỉ vài trận là hết tiền, có cái gì cầm cố được là cầm ngay, thậm chí cầm cả bằng đại học. Vài hôm nữa, chẳng còn gì cầm cố được mới tính đến chuyện trộm cướp. Và kiểu 2014 bây giờ là “chém trước cướp sau.” Thế mới rùng rợn.
Bóng đá VN bị mang ra diễu cợt
Có một điều đáng buồn hơn là cầu thủ Tây Ban Nha mang bóng đá VN ra diễu. Trung vệ Raul Albiol cho biết trong cuộc họp báo trước trận đấu Tây Ban Nha - Úc (11 giờ đêm ngày 23/6), “Đây là World Cup, không phải một trận đấu giao hữu tại Việt Nam.”
Còn nữa, cách đây vài ngày, khi Tây Ban Nha chính thức bị loại sau trận thua 0-2 trước Chile, truyền thông nơi đây đã mỉa mai, “Đừng nói Chile, ngay cả Việt Nam cũng đủ sức đánh bại Tây Ban Nha.”
Còn nhớ HLV Murinho hôm 20/12/2010 đã nói, “Trọng tài đã mắc 13 lỗi nghiêm trọng. Nếu là một khán giả, tôi sẽ không bao giờ bỏ tiền ra để mua vé xem trận đấu này. Còn nếu ở nhà, tôi chắc chắn sẽ chuyển kênh để xem một trận đấu ở tận Việt Nam còn hơn.”
VN tệ đến như vậy sao?
Bóng đá VN “nổi tiếng” vì cái gì đây? Danh dự hay sự xấu hổ? Câu hỏi nhức nhối này xin dành cho những người có trách nhiệm với thể thao VN. Đúng là một nỗi đau!
Văn Quang (27-6-2014)

Continue Reading... Nhãn:


Thời Sự Nhật Bản - Tháng 7-2014


Nhật sẽ đơn giản hóa thủ tục nhập quốc cho du khách các quốc gia Đông Nam Á

Vào ngày 17/07/2014, Bộ trưởng Tư pháp Nhật là ông Tanigaki đã có một cuộc họp báo tại trụ sở Hiệp hội Ký giả ngoại quốc (nằm ở ga Yurakucho, Tokyo) để trình bày về chính sách cấp chiếu khán cho người ngoại quốc vào Nhật, đặc biệt đối với du khách đến từ các quốc gia Đông Nam Á.


Theo Bộ trưởng Tanigaki thì trong tinh thần hướng đến Olympic Tokyo 2020, chính phủ Nhật đã quyết định từ giờ trở đi sẽ đơn giản hóa thủ tục xin nhập cảnh Nhật của người nước ngoài. Trong năm 2013, người ngoại quốc đến Nhật du lịch là 10 triệu người, chính phủ Nhật muốn nâng con số này lên gấp đôi, đó là lý do chính để đơn giản hóa thủ tục xin nhập cảnh Nhật. Ông Tanigaki còn cho biết thêm là năm 2013, Nhật Bản đã quyết định để cho người Thái và Malaysia vào Nhật mà không cần Visa (chỉ cần điền 1 tờ đơn xin nhập cảnh khi đến phi trường Nhật là đủ). Ngày 17/06/2014 vừa rồi cũng đã quyết định để cho người Indonesia vào Nhật mà không cần Visa. Người Philippines và Việt Nam thì vẫn phải xin visa vào Nhật nhưng thủ tục rất dễ dàng, chỉ cần mua vé máy bay tại các hãng du lịch được chính phủ Nhật chỉ định là có thể lấy được visa (thực chất thì cũng giống như không cần xin visa).  
Bộ trưởng Tanigaki còn nói thêm rằng Nhật cũng sẽ sửa đổi một vài điều khoản trong luật lệ lao động để có thể thu nhận thêm các chuyên gia, kỹ thuật gia và tu nghiệp sinh ngoại quốc. Vì các công trình xây dựng cho Olympic Tokyo 2020 đang thiếu nhân lực nên sẽ nhận lao động người nước ngoài vào làm việc, ưu tiên cho người các quốc gia Đông Nam Á.
Theo các bình luận gia thì vì tình hình ngoại giao giữa Tokyo và Bắc Kinh đang căng thẳng nên Nhật không muốn nhận lao động Trung quốc vào, bởi vậy nên mới đặc biệt dành riêng cho lao động các nước Đông Nam Á.

Chính phủ Abe công bố quyết nghị giải thích lại điều 9 hiến pháp về các quyền tự vệ của Nhật Bản 

Thủ tướng Nhật duyệt hàng quân

Theo cách diễn dịch của chính phủ Nhật từ bao đời nay thì dựa theo điều 9 hiến pháp,  trên nguyên tắc Nhật Bản có 2 quyền: quyền tự vệ cá biệt và quyền tự vệ tập thể, về quyền tự vệ cá biệt thì cũng dễ hiểu, anh tấn công tôi trên lãnh thổ và lãnh hải của t6i thì tôi phải đánh trả, nhưng quyền tự vệ tập thể thì tuy có nhưng Nhật Bản lại không được sử dụng. Lấy một thí dụ là Mỹ và Nhật dù là đồng minh vì cả 2 cùng ký chung Hiệp ước An Ninh, nếu Nhật bị nước nào đó tấn công, Mỹ có quyền can thiệp bằng quân sự nhưng ngược lại thì Nhật chỉ có cách đứng ..... xa quan sát. 
Nói tóm lại thì Nhật có quyền tự vệ cá biệt trong trường hợp bị trực tiếp tấn công, còn quyền tự vệ tập thể thì bó tay vì điều này bị bó buộc vào điều 9 của bản hiến pháp hiện hành. 
Điều 9 Hiến pháp của Nhật ghi rõ:
 Người dân Nhật Bản thành tâm mưu cầu một nền hoà bình quốc tế dựa trên chính nghĩa và trật tự, cam kết vĩnh viễn không phát động chiến tranh, không đe dọa bằng vũ lực, không hành sử vũ lực như là một phương tiện giải quyết các xung đột quốc tế.
Để thực hiện mục đích ghi ở trên, hải lục và không quân cũng như các tiềm lực chiến tranh khác sẽ không được duy trì. Quyền tham chiến của đất nước sẽ không được công nhận.
Chủ trương phải đổi!
Vốn mang sẵn chủ trương Nhật phải có một lực lượng binh hùng tướng mạnh đủ sức tạo ra “lực trấn áp” trước sự hung hăng ngày càng quá độ của hung khùng Trung Cộng và tên Bắc Hàn điếc không sợ súng, mà không cần phải dựa vào Hoa Kỳ nhiều quá, Thủ Tướng Abe ngay từ lúc còn là thủ tướng nhiệm kỳ một (2006) đã mang “tâm nguyện” là phải thực hiện cho bằng được việc sửa đổi điều 9 hiến pháp, nhưng trong thời điểm này coi bộ khó vì cần phải có 2/3 dân biểu 2 viện OK và hơn nửa dân chúng đồng ý trong một cuộc trưng cầu dân ý và nhất là dân chúng cũng chưa chuẩn bị kịp tinh thần để tiếp nhận những quyết định quá mới này sau gần 70 năm sống trong “chăn êm nệm ấm” dưới cái dù ..... lộng gió của Hoa Kỳ, ông Abe và nhóm chủ trương đã quyết định đi đường vòng nhưng vẫn đạt cùng mục đích mà bước đầu là ...đề nghị giải thích lại điều 9 hiến pháp và không đá động gì đến nội dung điều 9 hiến pháp..
Cách đây gần 2 tháng, sau khi nhận bản đề nghị của một nhóm chuyên viên trí thức Nhật Bản gồm nhiều thành phần góp ý về sự cần thiết của quyền tự vệ tập thể, ngày 15/05/2014, Ông Abe đã tổ chức một buổi họp báo để trình bày rõ lý do tại sao cần phải giải thích lại điều 9 Hiến pháp.  
Ông Abe “tiếp thu” bản ý kiến của trưởng nhóm chuyên viên


Ông nói: bản Hiến pháp hiện nay của Nhật Bản được Hoa Kỳ soạn thảo ngay sau khi thế chiến thứ 2 chấm dứt đã hạn chế khả năng của Nhật trong việc thực hiện quyền của mình để tự vệ hay trợ giúp một đồng minh khác khi đồng minh bị tấn công. Đã đến lúc không một quốc gia nào có thể đơn độc bảo vệ hòa bình cho đất nước của mình được cả, phải hợp tác, liên kết với nhiều quốc gia khác. 
Ông đưa ra một vài trường hợp điển hình có thể gặp phải 
- hiện nay kiều dân Nhật ở khắp nơi trên thế giới có khoảng 1 triệu rưởi người, và hàng năm có chừng 18 triệu người đi du lịch hay đi làm việc tại các nước, rất nhiều thanh niên trẻ Nhật đã có mặt khắp nơi làm công tác thiện nguyện, nếu những người này bị kẻ lạ tấn công mà lực lượng bảo vệ hòa bình (PKO) của Nhật dù có mặt ngay tại hiện trường cũng không thể làm gì được để bảo vệ cho công dân của mình.
- Giả thử có một tàu Mỹ cứu kiều dân Nhật mà có thể trong đó có ông bà, anh em, gia đình chúng ta thoát khỏi một vùng phân tranh nào đó, trên đường trở về Nhật, nếu tàu Mỹ đó bị tấn công, theo hiến pháp bây giờ thì tự vệ đội cũng không can thiệp được.
Đây quả là những điều hết sức vô lý, vì thế chúng ta cần phải giải thích lại điều 9 này để có thể bảo vệ đất nước và sinh mạng của người dân một cách hữu hiệu chứ không phải đem quân ra nước ngoài mở rộng chiến tranh như một số người lầm tưởng hoặc cố tình lầm tưởng.
 
Ông Abe say sưa giải thích

Ngoại trừ những đảng “cái gì cũng chống” như Cộng Sản, Xã Dân Liên (đảng Xã Hội cũ)…. chủ trương này tuy đã được sự đồng tình của một vài đảng đối lập như Duy Tân Hội, Đảng của người dân…. nhưng lại gặp sự “quá cẩn trọng” của đảng Công Minh thuộc liên minh đảng cầm quyền. Đảng Công Minh diễn giải: không cần phải giải thích lại hiến pháp, những trường hợp thủ tướng Abe đưa ra chúng ta vẫn có thể dùng quyền tự vệ cá biệt, vì người Nhật bị trực tiếp tấn công.
Trong nhà không yên thì làm sao nói với người ngoài, vì thế suốt từ ngày 20 tháng 5 cho đến sáng 1/7, một ủy ban điều chỉnh gồm đại diện cấp Phó Chủ Tịch, Tổng Thư Ký của hai đảng đã gặp nhau tất cả là 11 phiên họp để san bằng những chướng ngại, phân tích từng câu từng chữ chi tiết những trường hợp có xác suất xảy ra. Cuối cùng hai bên đã thành hình một văn bản thỏa thuận. Theo đó thì phải hội đủ 3 điều kiện để Nhật Bản có thể hành xử quyền tự vệ tập thể.  
- Điều kiện thứ nhất: nếu Nhật Bản bị đe doạ vì “những nguy cơ thật rõ ràng xâm phạm đến quyền sống, tự do và hạnh phúc của người dân.”, và “các nước có quan hệ mật thiết (với Nhật Bản) đang phải hứng chịu cuộc tấn công vũ trang.” Được biết, trước đây trong bản đề nghị thì đảng Tự Dân dùng nhóm chữ “nước ngoài” để có thể được hiểu theo nghĩa rộng hơn, nhưng đã phải sửa thành “nước có quan hệ mật thiết” dưới sự đòi hỏi của đảng Công Minh.
- Điều kiện thứ hai: không còn cách nào khác ngoài cách hành xử vũ lực  (chẳng hạn như đã cố gắng thương thuyết nhưng bất thành) để đánh trả những hành vi xâm lược hầu “đảm bảo sự tồn vong của đất nước và bảo vệ sinh mạng người dân” 
- Điều kiện thứ ba: việc hành xử vũ trang phải được giữ ở mức tối thiểu.
Quyết định
5 giờ chiều ngày 1 tháng 7, đại diện hai đảng Tự Dân và Công Minh đã trình Thủ Tướng Abe văn bản thỏa thuận đề nghị làm nghị quyết, và trong một phiên họp đặc biệt, Nội Các đã thông qua nghị quyết này. 6 giờ chiều, Thủ Tướng Nhật Bản đã họp báo trình bày những điểm chính trong nghị quyết cho phép Nhật Bản sử dụng quyền tự vệ tập thể.  Ông nhấn mạnh nhiều lần là: Nhật Bản sẽ tiếp tục là một quốc gia yêu chuộng hòa bình và lực lượng tự vệ đội sẽ không tham dự vào các chiến dịch quân sự ở nước ngoài như A Phú Hãn hay Iran……
Dựa trên nghị quyết này, 1 ngày sau, Phó Chánh Văn phòng Nội các Kato Katsunobu cho biết chính phủ đã thành lập một nhóm gồm khoảng 30 người từ các bộ có liên quan, để nghiên cứu những đạo luật mới dành cho lực lượng tự vệ đội, cảnh sát….hầu thi hành khi hữu sự. Những đạo luật mới này sẽ được thảo luận rốt ráo tại các phiên họp lâm thời của quốc hội vào mùa thu năm nay. Nhưng dù đã thành luật, trên nguyên tắc trước khi “động binh”, Lực lượng Tự vệ Nhật Bản vẫn cần phải có sự phê chuẩn của quốc hội. 
Dư luận
Trong lúc ông Abe họp báo thì bên ngoài dinh thủ tướng đã có cả ngàn người biểu tình để chống sự thông qua nghị quyết mà họ cho là quá vội vã. Theo sự thăm dò dư luận thì tỷ lệ người ủng hộ, người phản đối không cách xa bao nhiêu, nhưng số người đứng giữa phân vân vì không hiểu chi tiết cách giải thích các điều kiện trong nghị quyết chẳng hạn như “thế nào là nguy cơ rõ ràng” nên đã trả lời “không hiểu rõ”, số này thì nhiều. Vì thế các tỷ lệ này được giải thích theo quan điểm của từng tờ báo. Tờ chống thì vơ cái phần tỷ lệ “không hiểu rõ” gộp chung với tỷ lệ “phản đối” khiến tỷ lệ chống tăng cao như tờ Asahi chẳng hạn.
Tuy nhiên, một thành viên cao cấp của đảng cầm quyền đã thú thật: Công tâm mà nói thì số người chưa hiểu rõ quyền tự vệ tập thể sẽ được hành xử như thế nào khi “hữu sự” thì còn khá nhiều, nên chính phủ phải có chương trình giải thích thật chi tiết cho người dân hiểu rõ và an tâm hơn với quyết định của nội các. 
Biểu tình phản đối
 Cả hai phía “tán thành” hay “phản đối” đều đưa ra những lý lẽ ….. có lý cả. Phía tán thành thì “muốn đề phòng những hung hăng bất chợt đến từ bên ngoài có thể xảy ra bất cứ lúc nào, chính chúng ta phải chủ động không cần phải dựa vào ai cả”. Phía phản đối thì “tại sao chúng ta phải đem xương máu của con cháu chúng ta ra đổ xuống một chiến trường lạ hoắc với những lý do không thuyết phục” v.v….
Các đảng đối lập thì chống đối cách làm của cuộc diễn giải này, nghĩa là phải thảo luận rốt ráo tại quốc hội để đạt sự đồng thuận trước xong mới đến việc nội các thi hành, nhưng đảng cầm quyền thì làm ngược lại.. Tuy nhiên, những điều họ chống cũng không có…. cơ sở, cho dù quốc hội định trước, nội các thi hành sau thì cũng thế thôi, vì quốc hội bây giờ đa số là do 2 đảng cầm quyền nắm. Đây chỉ là một hình thức câu giờ và làm khó nhau thôi.
Hôm 29 tháng 6 tại gần nhà ga Shinjuku trước mặt đông đảo người qua lại, có một người đàn ông (60 tuổi) tự tẩm xăng tự thiêu để phản đối nghị quyết này, nhưng được phát giác và đem đi cứu chữa. Sự việc này đã không được giới truyền thông chú ý nhiều và chỉ loan báo bằng một tin rất bình thường, sở dĩ như thế vì đại đa số cho rằng việc tự thiêu để phản đối này không cần thiết và không hiệu quả, có nhiều cách phản đối hiệu quả và… an toàn hơn ngay trên xứ dân chủ như Nhật Bản.
 
Trước lúc tự thiêu

Vào 2 ngày 14 và 15/7, nghị quyết cũng được đem ra thảo luận tại 2 viện quốc hội và các đảng đối lập đều yêu cầu chính phủ phải có những giải thích rõ ràng hơn nữa và đề nghị tăng thời gian cho những tranh luận này, nhưng đảng cầm quyền đã bác bỏ và hẹn là sẽ có những buổi tranh luận khác vào mùa thu năm nay khi bàn về các đạo luật cho việc hành xử quyền tự vệ tập thể.
Có một câu hỏi được đặt ra là đã có điều gì khiến ông Abe phải quyết định “làm sớm nghỉ sớm” như thế, khác với tuyên bố của ông vài tháng trước là sẽ bàn vấn đề này đến nơi đến chốn bất kể thời gian? Thật ra nó có một lý do chính là Nhật Bản và Mỹ dự định sẽ sửa đổi văn kiện định hướng hợp tác quốc phòng song phương vào cuối năm nay, sự diễn giải này sẽ giúp Nhật thoải mái hơn, rộng tay hơn mà không bị gò bó và ngay chính Mỹ cũng muốn như thế. 
Hoa Kỳ và các nước đồng minh như Úc, Phi, Luật Tân, Tân Tây Lan.... đều tỏ vẻ hoan nghênh trước sự việc này, nhưng cũng có một vài diễn giải mang tính “tưởng tượng” về cụm từ “nước có quan hệ mật thiết với Nhật Bản” sẽ bao gồm cả Việt Nam, Phi Luật Tân của mấy ông “bàn loạn gia”, dù hiện tại Nhật và Việt Nam, Phi đang có cùng một “kẻ thù chung” là hung khùng Trung Cộng. Nên nhớ là Nhật chỉ “động binh” khi an ninh của quốc gia và cuộc sống của chính người dân họ bị đe dọa mà thôi.
Hung khùng Trung Cộng và anh bạn láng giềng khó tính Hàn Quốc thì khỏi nói: chống ngay lập tức với những lý lẽ xưa như trái đất: bọn quân phiệt Nhật đã bắt đầu lộ diện.
Bản đồ lếu láo
Riêng hung khùng còn chơi trò mất dạy khi tờ “Trùng Khánh Thanh Niên Báo” đã đăng bài bình luận có tựa đề "Chúng ta có quá thân thiện với Nhật Bản không?", "Trong 40 năm qua chính sách của Trung Quốc đối với Nhật Bản đã quá khoan dung” và đăng hình bản đồ của Nhật Bản nhưng chỉ ghi tên 3 địa danh Tokyo, Nagasaki, Hiroshima. Tại 2 địa điểm Nagasaki và Hiroshima (nơi bị 2 quả bom nguyên tử của Mỹ năm 1945) lại có vẽ thêm hình 2 nấm lửa với lời chú thích: Nhật Bản lại muốn gây chiến. Bộ trưởng ngoại giao Nhật Kishida đã mạnh mẽ phản kháng hành động trẻ con này và cho là bức hình chỉ làm khơi lại niềm đau của người dân 2 tỉnh này.

Thôi thì thế nào cũng được, tán thành hay phản đối thì cũng là …. lòng dân. Đi ngược lại lòng dân thì chính quyền này sẽ đi xuống thay bằng chính quyền khác và một quốc hội khác trong một cuộc bầu cử dân chủ. Lúc đó dù đạo luật có thành hình thì cũng chẳng làm được gì vì nguyên tắc “trước khi “động binh”, Lực lượng Tự vệ Nhật Bản vẫn cần phải có sự phê chuẩn của quốc hội” vốn bất di bất dịch. Đúng là tinh thần dân chủ, thấy mà ngán ngẩm cho mấy ông “lãnh đạo” trong nước quá.

Nhật quyết định bỏ một vài điều khoản cấm vận Bắc Triều Tiên khi được hứa là sẽ giải quyết vấn đề người Nhật bị bắt cóc

Sau khi thẳng tay thanh trừng người cậu Trương Thành Trạch, một nhân vật được coi là thân với hung khùng Trung Cộng vào tháng 12 năm ngoái thì Cậu Ủn Kim Chính Ân đã gặp sự lạnh nhạt từ chú Ba Tập Cận Bình đưa đến các hạn chế tối đa về viện trợ kinh tế từ Trung Quốc, lẽ dĩ nhiên đời sống của người dân Bắc Hàn đã rách lại càng thêm nát, cứ để như thế thì có ngày dân sẽ nổi loạn nên Bắc Hàn phải tìm đường thoát, Kim Chính Ân ra lệnh bằng mọi giá kể cả cách cúi đầu để xin Nhật Bản cứu đói. Cơ hội bằng vàng đã đến, phía Nhật Bản đã bắt phía Bắc Triều Tiên thi hành nhiều điều nếu mà như lúc trước thì… còn lâu, Kim Chính Ân sẽ đáp trả ngay bằng 2 hay 3 quả hỏa tiễn khơi khơi bay qua đầu cho…. mày sợ. 
Trước hết, qua nhiều trung gian, Bắc Triều Tiên đã đánh tiếng là sẵn sàng mở lại những cuộc đàm phán với phía Nhật, hành động đầu tiên lấy lòng Nhật Bản là tháng 3 năm nay, Bắc Triều Tiên đã cho phép ông bà Yokota Shigeru (bố mẹ của cô Megumi bị bắt cóc từ năm 1977 và  Bắc Hàn đã thông báo là cô đã tự sát vì trầm cảm, nhưng xương cốt được phía Bắc Triểu Tiên trao trả lại là xương của một người đàn ông) gặp gỡ cháu ngoại Kim Un Yong (con gái của cô Megumi và một người Nam Hàn bị bắt cóc) tại Mông Cổ.  
Cháu ngoại Kim Un Gyong                                     – ông bà Yokota Shigeru                           – cô Yokota Megumi

Sau đó, cũng qua sắp xếp của ai đó, hai phái đoàn Nhật Bản-Bắc Triều Tiên cấp cục trưởng đã gặp nhau vài lần và lần cuối cùng là tại Stockholm Thụy Điển vào cuối tháng 5 để giải quyết vấn đề người Nhật bị bắt cóc, tình nghi bắt cóc…..
”Hiệp 1” kết thúc với sự đồng ý của 2 bên về cách giải quyết vấn đề gai góc mà đã bao đời thủ tướng Nhật cố làm mà không được.
“Hiệp 2” bắt đầu vào ngày 1 tháng 7 tại tòa đại sứ của 2 nước Nhật-Bắc Hàn tại Bắc Kinh, lần này phía Bắc Hàn đã thông báo cho phía Nhật về sự thành hình của “Ủy Ban Điều Tra Đặc Biệt”. Ủy Ban này gồm khoảng 30 người, đứng đầu là Phó Bộ Trưởng của hai cơ quan: “Bộ Bảo Vệ An Ninh Quốc Gia” (cơ quan cảnh sát bí mật) và “Bộ An Ninh Nhân Dân” là hai tổ chức trực thuộc “Ủy Ban Quốc Phòng” nhận chỉ thị trực tiếp từ Kim Chính Ân, riêng “Bộ Bảo Vệ An Ninh Quốc Gia” thì chưa bao giờ được Bắc Triều Tiên công khai “tên tuổi” như thế. Ủy Ban có 4 nhóm với chức năng thật rõ ràng:
- Tìm kiếm những người Nhật mà chính phủ Nhật xác định là bị bắt cóc (12 người)
- Tìm kiếm những người bị tình nghi là bắt cóc (khoảng 860 người)
- Tìm kiếm những người Nhật còn sống tại Bắc Triều Tiên sau thế chiến thứ hai (khoảng 1800 người) và những người vợ Nhật đã theo chồng về Bắc Triều Tiên vào năm 1959 (khoảng 1400 người).
- Tìm kiếm những ngôi mộ, xương cốt của người Nhật đã chết tại Bắc Triều Tiên.
Sau khi được báo cáo, chính phủ Nhật đã “vặn hỏi” về cách vận hành của Ủy Ban, cách tìm kiếm rất kibishi (nghiêm khắc), mọi câu hỏi đều được trả lời tạm coi là thỏa đáng. Cuối cùng phía Nhật nhận định: Khác với các Ủy Ban bá vơ trước vào những năm 2004, Ủy Ban này có vẻ có thực lực và quyền hạn điều tra nên bắt đầu từ ngày 4 tháng 7 chính phủ Abe sẽ gỡ bỏ một phần chế tài đối với Bắc Triều Tiên là:
- Tạo sự đi lại dễ dàng cho những người mang quốc tịch Bắc Triều Tiên vào Nhật.
- Không hạn chế số tiền gửi hoặc mang vào Bắc Triều Tiên
- Trong tinh thần nhân đạo, chấp thuận cho các tàu bè Bắc Triều Tiên nhập bến ngoại trừ….. con tàu “gián điệp” Man Gyong Bon 92.
Cả 2 bên đều hứa với nhau là sẽ hoàn tất việc này trong vòng 1 năm kể từ ngày Ủy Ban hoạt động (4 tháng 7/2014).
Theo ông Suga, chánh văn phòng nội các cho biết thì một đường dây nóng sẽ được thiết lập để Bắc Triều Tiên thông báo ngay khi tìm được tung tích ai đó.
“Hiệp 3” sẽ bắt đầu bằng những tin báo đầu tiên từ Bắc Triều Tiên bay đến… Nhật dự định là vào cuối hạ hay chậm nhất là đầu thu năm nay.
Sau khi có quyết định chính thức gỡ bỏ chế tài của chính phủ Nhật, 1 ngày sau đó (5 tháng 7), Bắc Triều Tiên cũng thông báo tin tức về việc lập Ủy Ban và việc gỡ bỏ chế tài trên các đài truyền hình và báo chí nhà nước bằng 5 thứ tiếng: Hàn, Anh, Nhật, Trung Quốc, Tây Ban Nha. Ngoài ra, Kim Chính Ân còn “chơi đẹp” bằng cách gửi quà chúc mừng sinh nhật 100 tuổi cho một bà cụ người Nhật đang sống ở Bắc Triều Tiên, bà cụ này lập gia đình với người Bắc Triều Tiên nên theo chồng về nước vào khoảng năm 1959.  Qua những điều này, Bắc Triều Tiên như muốn chứng tỏ với dư luận Nhật là “kỳ này thì tụi tôi làm thiệt, chứ không lèo như trước”. 
Liên quan đến các hỏa tiễn tầm ngắn của Bắc Triểu Tiên phóng ra mấy ngày sau đó thì được Bắc Triều Tiên trả lời rõ ràng với một phái đoàn dân biểu Nhật Bản trong lần gặp gỡ hôm 14, 15/7 tại Bình Nhưỡng là: hỏa tiễn này không hướng về Nhật Bản mà chỉ muốn “cảnh giác” Nam Hàn-Mỹ Quốc đang âm mưu tập trận. Nhật Bản cứ yên tâm”.
--------
Phản ứng của những gia đình có nạn nhân bị bắt cóc cũng khá phức tạp, vừa vui mừng vì có thể gặp được người thân trước khi về…. cõi ấy, vừa lo là Bắc Triều Tiên sẽ chỉ “lòi ra” một phần, phần còn lại thì “để dành” đợi dịp khác mè nheo tiếp, và như thế sẽ có người vui mừng vì con em mình nằm trong danh sách “lòi ra” nhưng lại có người sầu não vì người thân nằm trong danh sách “để dành”.
-------------
Thôi chúng ta chỉ biết chờ chứ chẳng còn cách nào hơn vì Cộng Sản là thế đấy. Có ghét ông Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đến mấy chăng nữa thì cũng phải nhớ hoài câu nói lịch sử này của ông vì nó đúng trong mọi trường hợp.
“đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm”. 

Số tiền hãng mỹ phẩm Kanebo bồi thường cho khác hàng lên đến 2 tỷ yen

54 loại mỹ phẩm làm trắng da của hãng Kanebo đang bán chạy như tôm tươi thì vào tháng 7 năm 2013 phải bị thu hồi lại vì có vấn đề. Thay vì làm trắng da thì người sử dụng lại bị nổi đốm trắng tại những nơi xoa loại mỹ phẩm này vào. Lẽ đương nhiên hãng mỹ phẩm Kanebo phải bồi thường thiệt hại cho khách hàng, nhưng bồi thường cho mỗi khách hàng là bao nhiêu và người muốn bồi thường phải trưng đủ mọi bằng chứng, từ hóa đơn mua mỹ phẩm làm trắng da cho đến giấy chứng nhận chữa trị của bác sĩ.v.v… đang là vẫn đề tranh cãi vì nhiều khách hàng bảo rằng họ đã vất hoặc mất biên lai rồi. Hãng Kanebo nói rằng chuyện phải bồi thường cho khách hàng là đúng, nhưng có nhiều người sử dụng “ké” các mỹ phẩm làm trắng da này của người quen thì họ đâu phải là khách hàng của Kanebo mà đòi bồi thường? Thêm một vấn đề nữa là có rất nhiều khách hàng không đồng ý cái giá bồi thường của hãng Kanebo đưa ra. 
Ngày 08/07/2014 vừa rồi tại tòa án sơ thẩm ở Hiroshima.  một phụ nữ (50 tuổi) đi kiện hãng Kanebo đã khai với tòa rằng: tôi bắt đầu sử dụng loại mỹ phẩm làm trắng da này từ mùa hè năm 2011 đến tháng 6 năm 2012 thì trên mặt, trên cổ và trên hai cánh tay nổi đốm trắng nhưng không biết nguyên nhân vì sao nên vẫn tiếp tục sử dụng cho đến tháng 7 năm 2013, khi biết hãng Kanebo ra thông báo thu hồi lại sản phẩm tôi mới ngưng dùng. Tôi phải khổ sở và quá mệt mỏi tinh thần trong gần 2 năm trời về chuyện phải che dấu mọi người các đốm trắng đó, vì vậy ngoài chuyện đòi hãng Kanebo bồi thường phí chữa trị còn phải bồi thường về sự thiệt hại tinh thần cho tôi.  

Continue Reading... Nhãn:


Cao ốc nông trại Skyfarm sẽ được xây dựng đầu tiên tại Hàn Quốc


  1. aprilli-design-studio-urban-skyfarm. ​

    Có 2 vấn đề phát sinh hiện nay bởi sự bùng nổ dân số ở các thành phố là: làm thế nào tận dụng không gian cho có hiệu quả và làm thế nào để có thể tạo ra lương thực đủ cung cấp cho mọi người ngay trong đô thị. Một khái niệm mới về kiến trúc có thể giải quyết cho cả hai đến từ một công ty mang tênAprilli Design Sudio. Đó chính là xây dựng các tòa cao ốc nông trại chọc trời Skyfarm, giúp phát triển mùa màng ở nơi không tưởng...nóc nhà của thành phố.
Continue Reading... Nhãn:


Sự kiện các Facebooker bị khóa nick đã chấm dứt


Huỳnh Công Thuận

VRNs – Sài Gòn
Trang FB của nhà báo Nguyễn Tường Thụy
Nhiều Facebooker bất đồng chính kiến (lề trái) Nguyễn Xuân DiệnNguyen Lan ThangNguyễn Tường ThụyJB Nguyễn Hữu VinhNgười Buôn GióDoan TrangGió Lang ThangHoàng Dũng Cdvn, Nguyễn Văn Đề, Bạch Hồng Quyền… bị khóa nick (tài khoản) trong thời gian hai tuần vừa qua đã gây chấn động thế giới ảo.Sự việc này được nhiều người cho rằng do các dư luận viên (DLV) đã báo cáo-report (lợi dụng chức năng báo cáo sai). Ngay lập tức nhiều Facebooker có điều kiện đã trực tiếp đến đại bản doanh của Tổng công ty Facebook (FB), đặt ở Bắc California, USA giải trình với bộ phận trách nhiệm của FB. Đó là các cô Angelina Trang Huynh,
Continue Reading... Nhãn:


Nhìn lại HD 981: Dự tính và trói buộc




Tập Cận Bình và Nguyễn Phú Trọng
Phạm Mạnh Tuân
(VNTB) Giàn khoan HD 981 được mang trái phép vào vùng biển của Việt Nam cho đến khi tạm di chuyển đã 76 ngày, nhiều biến động xã hội, nhiều điều người ta giấu kín dần bị lộ sáng. Trước khi kéo HD 981 vào vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam, nhà cầm quyền Trung Quốc đã có hàng loạt các động thái gây hấn thăm dò thái độ của chính phủ Việt Nam, từ việc cấm đánh bắt cá, cắt cáp tàu thăm dò dầu khí Bình Minh, bắt ngư dân đòi tiền chuộc nhưng chính phủ Việt Nam vẫn im lặng hoặc cực chẳng đã phải lên tiếng một cách yếu ớt. Những cuộc biểu tình phản đối của nhân dân yêu nước trước các hành vi của Trung Quốc đã bị đàn áp mạnh mẽ từ các lực lượng công an, an ninh. Tất cả đã làm cho những người cầm quyền ở Bắc Kinh yên trí khi đi nước cờ HD 981. Họ đinh ninh rằng với sự yếm thế nhu nhược của những người lãnh đạo trong chính phủ Việt Nam hiện tại mọi sự sẽ êm thuận, các cột mốc trên biển sẽ hình thành mau chóng xác lập ranh giới đường 9 đoạn trênvùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam.
Không nằm trong dự tính
Nhưng có những thứ không nằm trong dự tính của Bắc Kinh. Trước hiểm họa xâm lăng, toàn dân Việt Nam đã đoàn kết một lòng hướng về biển đảo. Chỉ hơn hai tháng, cả xã hội Việt Nam rùng rùng chuyển động, người Việt bắt đầu nhìn nhận lại nhiều giá trị, nhiều chứng cứ lịch sử được bạch hóa và xem xét dưới các góc nhìn.Trước khi có HD 981, hàng hóa Trung Quốc tràn ngập Việt Nam, người Trung Quốc có ở khắp các vị trí trọng điểm, hầu hết người Trung Quốc trúng thầu các công trình kinh tế lớn, như con tằm ăn lá dâu dần dần lặng lẽ. Việt Nam đã và đang bị xâm lược, bị gặm nhấm, nhưng tất cả vẫn im lặng vô cảm. Số ít những cá nhân tâm huyết lên tiếng lại bị vùi dập bằng chặn đường sinh kế, bị đe dọa bằng các bản án với các điều luật 78, 258Nhưng sau khi HD 981 như giọt nước làm tràn ly, tất cả người dân Việt bừng tỉnh, không còn thái độ thờ ơ mặc kệ “đảng và nhà nước lo”. Những cảnh báo được gióng lên khắp mọi nơi, sự nhu nhược yếu hèn của những người lãnh đạo chính phủ Việt Nam bị công khai chỉ trích từ cả những người dân e dè nhất. Những vấn đề được coi là nhạy cảm như công thư 1958 của ông Phạm Văn Đồng, cuộc chiến giữ Hoàng Sa của quân lực Việt Nam Cộng Hòa, sự hy sinh của những chiến sỹ ở đảo Gạc Ma, bản đồ và sách giáo khoa địa lý của học sinh miền Bắc 1974, và cả các chứng cứ về chủ quyền khác là câu chuyện thường thấy ở các quán quán cà phê, các hàng nước chè vỉa hè, và cả ở các hội thảo nghiêm túc. Người dân có ý thức hơn trong vấn đề thoát Trung cho dù họ vẫn bị bó buộc bởi một chính phủ với não trạng nửa tỉnh nửa thức.Sự kiện Bình Dương, Vũng Áng càng làm cho nhân dân Việt Nam nhận rõ hơn nguy cơ phá hoại của những người Trung Quốc đội lốt lao động để đục nước béo cò, và sự cảnh giác càng nâng cao hơn khi Formosa đòi lập đặc khu kinh tế tự trị. Cao nhất của sự cảnh tỉnh là vụ tự thiêu của Phật tử Lê Thị Tuyết Mai ở thành phố Sài Gòn để phản đối hành vi xâm lược của Trung Quốc.
Còn chính phủ Việt Nam?
Về phía chính phủ Việt Nam, HD 981 đã cho họ một cơ hội lớn để quy tụ lòng dân, củng cố quyền lãnh đạo và tăng cường sức lực gìn giữ non sông. Song những nhà lãnh đạo trong chính phủ đã đánh mất cơ hội bằng vàng này. Vẫn những mập mờ trong đối ngoại, vẫn bưng bít đàn áp trong đối nội, ngư dân vẫn không có được một biện pháp bảo vệ hữu hiệu nào. Và điều đáng xấu hổ nhất để nói về Biển Đông là đại biểu quốc hội phải cướp diễn đàn. Cuối cùng một nghị quyết về Biển Đông cũng có được nhưng lại là… của Quốc hội Hoa Kỳ.Trong khi giàn khoan HD 981  di chuyển sâu hơn vào vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam, ông đại sứ Việt Nam ở Liên Hiệp Quốc lại phát ngôn :”Việt Nam sẵn sàng xem xét những khả năng hợp tác với Trung Quốc trong hoạt động thăm dò dầu mỏ trên Biển Đông…”.
Không có gì để nói về những người được coi là đại diện của dân nữa. Giờ đây bất kỳ một người Việt Nam nào đều hiểu sâu sắc rằng: “muốn giữ được toàn vẹn lãnh thổ, muốn cường thịnh phải thay đổi, phải bỏ đi những rào cản bảo thủ trì trệ và sự níu kéo mơ hồ vào một tình hữu nghị viển vông trói buộc cả dân tộc này tiến bước theo sự phát triển của thế giới văn minh”.
Không còn bị trói buộc
Về phản ứng của cộng đồng quốc tế, dù có tính trước, Trung Quốc cũng không thể ngờ phản ứng mạnh mẽ của quốc tế trước sự kiện HD 981. Phản ứng làm Trung Quốc bực bội nhất là người Nhật thông qua việc sửa đổi hiến pháp, và người Mỹ công khai thái độ phản đối Trung Quốc đối với các vấn đề trên biển. Giờ đây các nước đi chiến lược của Trung Quốc sẽ khó khăn hơn nhiều và họ sẽ trả đũa cho sự cay cú của họ bằng những gây hấn ngày càng tăng trên vùng biển Việt Nam, nhất là khi họ không quá lo lắng về sự nhu nhược của chính Việt Nam. Các ngư dân sắp tới có thể sẽ bị bắt, bị thu ngư cụ, bị húc chìm tàu và cao hơn có thể sẽ đổ máu mà không được bảo vệ kịp thời. Nguy cơ mất biển và đối mặt với một cuộc chiến tranh không quy ước của nhân dân ta càng tăng lên rõ rệt.Thời khắc lịch sử của dân tộc đang đến gần. Những đổi thay tính bằng ngày, bằng giờ, và điều quan trọng nhất sự đổi thay đó đến từ nhiều hướng, nhiều yếu tố không còn bị trói buộc vào một hướng duy nhất nữa.Nhưng trong “nguy” có ” cơ”, một xã hội dân sự ngày càng rõ rệt, biểu hiện dễ thấy nhất là sự bàn luận sôi nổi về hiện tình đất nước của người dân ở khắp nơi trong cuộc sống đời thường và ở các diễn đàn xã hội. Yếu tố e dè sợ hãi dần mất đi, thay vào đó là chính kiến rõ ràng hơn về tương lai và phát triển của dân tộc.Dù sao HD 981 cũng đã có tác dụng, một tác dụng không hề mong muốn của Tập Cận Bình và những cái đầu ở Bắc Kinh.

Phạm Mạnh Tuân
Bài viết thể hiện quan điểm và văn phong riêng của tác giả.
Continue Reading...


Hèn nhược không có tư cách bàn về " Trách nhiệm lớn lao trước dân tộc"


Phản biện bài viết của Lê Ngọc Thống
Nguyễn Văn Hoàng/ FB  Hoang Nguyen Van 
(Lê Ngọc Thống nên vào phản hồi bài viết của mìnhtrên báo Đất Việt để xem bị nhân dân phỉ nhổ như thế nào)
Không chỉ nhân dân Việt Nam mà cả thế giới đều biết rằng Trung Quốc ngày càng “hung hăng”, “bất chấp”. Đứng trước một kẻ sẵn sàng phạm tội như vậy, đưa ra biện pháp để ngăn chặn hay để tội ác xảy ra mới căn cứ xử lý?
Câu trả lời duy nhất và dứt khoát là phải đưa ra biện pháp để ngăn chặn.Vậy, không thể chần chừ bởi nếu kéo dài, tội ác có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Đó là lý do không thể chậm trễ trong việc kiện Trung Quốc. Kiện với đầy đủ bằng chứng là động thái dĩ nhiên, đơn giản, chẳng dính dáng gì đến mưu lược như tác giả tâng bốc, nịnh bợ.Trong bài viết của mình, Thống cho rằng “một số đồng bào ta trong và ngoài nước, bằng trái tim
Continue Reading... Nhãn:


Bị mời làm việc vì Facebook - Buổi tiếp xúc ngắn gọn.


Đinh Nhật Uy

FB Đinh Nhật Uy ung dung ra về sau khi
m việc và trao thư ngỏ cho CA Long An
về việc sử dụng Facebook
8h15 sáng thứ ba ngày 22/07/2014, tôi có mặt tại phòng an ninh điều tra công an Tỉnh Long An theo giấy mời trước đó. Đi cùng tôi là mẹ Liên và những người bạn, họ ngồi chờ tôi trong quán nước bên đường. Tôi thong thả bước vào cổng bảo vệ để nộp giấy mời, tay cầm theo 02 tờ thư ngỏ để mang vào gửi cho họ. Qua cổng bào vệ, tôi đi thẳng một mạch vào vị trí phòng họp an ninh điều tra (PA92). Tròn một năm, tôi quay lại đây, những thứ bày trí xung quanh cũng không hề thay đổi. Tôi chẳng còn xa lạ gì với cái nơi này.  Bởi vì tôi bị mời về đây không dưới 40 lần, cảm giác mọi thứ đều trở nên thân quen một cách bình thường. Tiếp chuyện với tôi lần này là Thượng tá Trần Văn Hơn, và người làm việc với tôi là Đại úy Châu Thanh Hùng, những gương mặt quen thuộc.Sau những lời giới thiệu và hỏi thăm tình cảnh gia đình, công việc của đôi bên. Tôi đưa họ lá thư ngỏ để khẳng định về quan điểm của tôi trong buổi làm việc hôm nay. Tôi khẳng định, mọi thứ sẽ trở nên cởi mở hơn nếu cả đôi bên thẳng thắng trao đổi trực diện về vấn đề.- Hôm nay tôi đến buổi làm việc này với danh nghĩa một công dân có thiện chí hợp tác chứ không phải bị can bị tra hỏi. Và những điều tôi cần nói đã viết hết vào lá thư ngỏ, tôi đề ghị biên bản làm việc phải kèm theo thư ngỏ.
Continue Reading... Nhãn:


 

Random Posts

Category

  • ( 8 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 18 )
  • ( 8 )
  • ( 50 )
  • ( 40 )
  • ( 7 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 6 )
  • ( 1 )
  • ( 51 )
  • ( 1 )
  • ( 11 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 154 )
  • ( 3 )
  • ( 7 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 7 )
  • ( 3 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 28 )
  • ( 160 )
  • ( 4 )
  • ( 17 )
  • ( 1 )
  • ( 101 )
  • ( 2 )
  • ( 5 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 6 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 28 )
  • ( 1 )
  • ( 5 )
  • ( 57 )
  • ( 2 )
  • ( 6 )
  • ( 2 )
  • ( 81 )
  • ( 2 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 29 )
  • ( 2 )
  • ( 27 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 4 )
  • ( 1 )
  • ( 21 )
  • ( 1 )
  • ( 3 )
  • ( 1 )
  • ( 118 )
  • ( 16 )
  • ( 5 )
  • ( 2 )
  • ( 2 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 19 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 3 )
  • ( 30 )
  • ( 248 )
  • ( 1 )
  • ( 2 )
  • ( 125 )
  • ( 586 )
  • ( 1534 )
  • ( 30 )
  • ( 5 )
  • ( 7 )
  • ( 1 )
  • ( 224 )
  • ( 11 )
  • ( 1 )
  • ( 33 )
  • ( 6 )
  • ( 6 )
  • ( 16 )
  • ( 5 )
  • ( 3 )
  • ( 8 )
  • ( 222 )
  • ( 2 )
  • ( 1 )
  • ( 1 )
  • ( 35 )
  • ( 5 )
  • ( 21 )

Recent Comments

About Template

Return to top of page Copyright © 2010 | Flash News Converted into Blogger Template by HackTutors