Trong báo cáo mới nhất, tổ chức Chinese Human Rights Defenders (CRHD) nêu ra một loạt các trường hợp bị cưỡng bức vào bệnh viện tâm thần và bạo hành ngay trong bệnh viện.
CRHD tố cáo, các hành vi này đã vi phạm luật về sức khỏe tâm thần của Trung Quốc, có hiệu lực từ ngày 01/05/2013. Theo đó chỉ có các bác sĩ chuyên khoa tâm thần được chứng nhận mới có quyền đưa một bệnh nhân vào nhà thương điên để điều trị, chứ không phải các viên chức nhà nước.
Tuy nhiên các tiêu chuẩn để đánh giá năng lực của chính quyền địa phương do Bộ Y tế ban hành ngày 06/07/2012 đòi hỏi địa phương phải ấn định chỉ tiêu đạt được cho bệnh viện về số người « bị bệnh tâm thần nặng ». Có trường hợp chỉ tiêu đề ra không được thấp hơn 0,2%.
Để đạt chỉ tiêu, một số chính quyền địa phương rốt cuộc đã dùng đến cách nhốt vào bệnh viện tâm thần các nhà hoạt động dân chủ hay các công dân bình thường bị buộc tội « gây rối loạn trật tự xã hội ».
Một trong những trường hợp được CRHD nêu ra là bà Phạm Diệu Trân (Fan Miaozhen), một người tích cực đấu tranh chống cưỡng chế đất, đã ba lần bị đưa vào bệnh viện tâm thần Sùng Minh (Chongming) ở Thượng Hải. Để trừng phạt bà lão 71 tuổi này, chính quyền địa phương cưỡng bức bà vào viện mà không hề có bệnh án. Bà được thả ra hai ngày sau đó, nhưng đã bị nhồi nhét đủ thứ thuốc. Hồi tháng 12/2010, bà Phạm Diệu Trân cũng đã từng bị tra tấn về thể xác và tinh thần trong suốt 56 ngày kể cả bị chích điện, vì bà từ chối uống thuốc.
Câu chuyện của Hình Thế Khố (Xing Shiku) ở Hắc Long Giang cũng không kém phần nghiêm trọng. Đầu năm 2007, ông bị đưa vào một bệnh viện tâm thần ở Cáp Nhĩ Tân và nhốt suốt sáu năm trời, do ông đi kiện nạn tham nhũng và vi phạm quyền của người lao động. Trong một cuộc phỏng vấn, ông kể lại những cảnh đã phải chịu đựng : bị trói chặt vào ghế, bị nhân viên bệnh viện chích điện vào đầu dù bác sĩ xác nhận ông không có dấu hiệu nào về tâm thần.
Tại Liêu Ninh, công an sau khi giam giữ nhà hoạt động Trương Hải Yến (Zhang Haiyan) 42 ngày, đã buộc ông vào một bệnh viện tâm thần ở Phượng Thành (Fengcheng). Hai mươi ngày sau đó ông được thả ra sau khi đã ký cam kết sẽ không chỉ trích chính quyền trên mạng, hay tiến hành « các hoạt động khiếu kiện bất thường ». Trong thời gian bị giữ ở nhà thương điên ông cũng bị buộc phải uống nhiều thứ thuốc.
Một trường hợp khác là hai dân oan Vương Thục Anh (Wang Shuying) và Cố Tương Hồng (Gu Xianghong) cũng bị giam giữ một thời gian tại một bệnh viện tâm thần nhưng không hề được điều trị y tế.
CRHD tố cáo, các hành vi này đã vi phạm luật về sức khỏe tâm thần của Trung Quốc, có hiệu lực từ ngày 01/05/2013. Theo đó chỉ có các bác sĩ chuyên khoa tâm thần được chứng nhận mới có quyền đưa một bệnh nhân vào nhà thương điên để điều trị, chứ không phải các viên chức nhà nước.
Tuy nhiên các tiêu chuẩn để đánh giá năng lực của chính quyền địa phương do Bộ Y tế ban hành ngày 06/07/2012 đòi hỏi địa phương phải ấn định chỉ tiêu đạt được cho bệnh viện về số người « bị bệnh tâm thần nặng ». Có trường hợp chỉ tiêu đề ra không được thấp hơn 0,2%.
Để đạt chỉ tiêu, một số chính quyền địa phương rốt cuộc đã dùng đến cách nhốt vào bệnh viện tâm thần các nhà hoạt động dân chủ hay các công dân bình thường bị buộc tội « gây rối loạn trật tự xã hội ».
Một trong những trường hợp được CRHD nêu ra là bà Phạm Diệu Trân (Fan Miaozhen), một người tích cực đấu tranh chống cưỡng chế đất, đã ba lần bị đưa vào bệnh viện tâm thần Sùng Minh (Chongming) ở Thượng Hải. Để trừng phạt bà lão 71 tuổi này, chính quyền địa phương cưỡng bức bà vào viện mà không hề có bệnh án. Bà được thả ra hai ngày sau đó, nhưng đã bị nhồi nhét đủ thứ thuốc. Hồi tháng 12/2010, bà Phạm Diệu Trân cũng đã từng bị tra tấn về thể xác và tinh thần trong suốt 56 ngày kể cả bị chích điện, vì bà từ chối uống thuốc.
Câu chuyện của Hình Thế Khố (Xing Shiku) ở Hắc Long Giang cũng không kém phần nghiêm trọng. Đầu năm 2007, ông bị đưa vào một bệnh viện tâm thần ở Cáp Nhĩ Tân và nhốt suốt sáu năm trời, do ông đi kiện nạn tham nhũng và vi phạm quyền của người lao động. Trong một cuộc phỏng vấn, ông kể lại những cảnh đã phải chịu đựng : bị trói chặt vào ghế, bị nhân viên bệnh viện chích điện vào đầu dù bác sĩ xác nhận ông không có dấu hiệu nào về tâm thần.
Tại Liêu Ninh, công an sau khi giam giữ nhà hoạt động Trương Hải Yến (Zhang Haiyan) 42 ngày, đã buộc ông vào một bệnh viện tâm thần ở Phượng Thành (Fengcheng). Hai mươi ngày sau đó ông được thả ra sau khi đã ký cam kết sẽ không chỉ trích chính quyền trên mạng, hay tiến hành « các hoạt động khiếu kiện bất thường ». Trong thời gian bị giữ ở nhà thương điên ông cũng bị buộc phải uống nhiều thứ thuốc.
Một trường hợp khác là hai dân oan Vương Thục Anh (Wang Shuying) và Cố Tương Hồng (Gu Xianghong) cũng bị giam giữ một thời gian tại một bệnh viện tâm thần nhưng không hề được điều trị y tế.