Trần Quốc Việt (Danlambao) - Bản án tàn khốc giáng xuống hai mái đầu xanh vô tội Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha là cái tát vào lịch sử bốn ngàn năm yêu nước và dựng nước của dân tộc Việt Nam. Đồng thời cái tát ấy cũng in hằn lên lương tâm của đa phần mọi người trong chúng ta.
Sau bản án ấy chiến tuyến càng dựng lên rõ ràng trong lòng người. Một bên là những trái tim yêu nước đập cùng nhịp với lịch sử ngàn xưa, một bên là những kẻ đã phản bội dân tộc, phản bội lịch sử, phản bội lại những đấng sinh thành và tổ tiên người Việt đã sinh ra họ khi họ rắp tâm triều cống tương lai Việt Nam cho kẻ thù bốn ngàn năm để hý hửng nhận lại những năm tháng quyền lực đầy phù du.
Hai bạn trẻ Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha chưa kịp bước trọn chân vào đời nhưng đã khắc tên mình vào lịch sử và vào lòng của muôn người. Suốt từ năm 1954 đến nay có lẽ chưa ai khẳng định chân lý rất xác tín và đơn giản như Đinh Nguyên Kha đã khẳng định: "Tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng thì không phải là tội." Vì đảng là hiện thân của sự toàn ác nên chống cái ác là hành động của tất cả các Lục Vân Tiên thời nay như Kha. Và cũng suốt từ năm 1954 cho đến nay không ai chưởi hiện thân của sự toàn ác ấy hay bằng Nguyễn Phương Uyên chưởi:"Đi chết đi ĐCS VN bán nước". Khẩu hiệu viết bằng máu ấy là đỉnh cao của dòng thác phẫn uất cuộn trào mạnh mẽ như sóng trong lòng của thiên thần yêu nước ấy.
Nước mắt chúng ta tràn mi cho đôi bạn và lòng chúng ta dâng trào bao niềm thương cảm và khâm phục trước hình ảnh và thái độ trong sáng và dũng cảm của họ. Chúng ta cũng hãnh diện và tự hào là người đương thời với hai người trẻ tuyệt vời này. Nhưng số phận của họ có phần nào lỗi của người lớn chúng ta.
Hai đôi vai non ấy không thể nào gánh vác trách nhiệm chung quá lớn của hàng triệu người. Công việc phá tan núi Ác ấy đòi hỏi tấm lòng và cánh tay và hy sinh của tất cả mọi người. Nhưng khi càng lớn, càng ở trong dòng đời nhọc nhằn con người càng bị bảo phủ bởi bao nhiêu lớp sương mù của cuộc đời như sợ hãi, cam phận, và buông xuôi trước cường quyền. Nhưng vì đôi mắt của đôi bạn trẻ còn trong sáng, lòng yêu nước của họ còn tràn đầy cho nên họ nhìn thấy những bóng tàu đen trên đường chân trời Việt Nam. Những con tàu đen này đến để thực hiện lần cuối cùng sứ mệnh không thành của bao vương triều Trung Quốc- xóa xổ Việt Nam và đồng hóa người Việt.
Bằng tất cả tấm lòng yêu nước trong trắng của mình, Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha đã viết nắn nót dòng đầu tiên trên trang sử mới sáng ngời của dân tộc. Chúng ta hãy viết tiếp những dòng mới sau họ để mười năm sau hay hai mươi năm sau họ sung sướng khi thấy tất cả hy sinh của họ không hoài phí.
Trái tim yêu nước sẽ mở ra những con đường yêu nước. Tự thân mỗi người theo cách của mình sẽ viết những từ mới, những dòng mới, những đoạn mới, những trang mới để pho sách lịch sử chống ngoại xâm phương bắc của hàng ngàn thế hệ người Việt tiếp tục trường tồn như nước Việt sẽ trường tồn theo thời gian.