Paulo Thành Nguyễn
Từ nhỏ tôi thường nghe người ta nói
câu “dân ngu khu đen” như để ám chỉ về những con người đang sống trong đất nước
này. Câu nói này ý muốn nói đến thân phận những người dân bị coi là ngu dốt,
lạc hậu.
Có ai muốn mình bị coi khinh không?
– Câu trả lời thực tế là không, bởi không một ai muốn mình bị coi thường, bị
phân biệt đối xử hết.
Vì sao lại có tình trạng coi thường công dân – những người làm chủ xã hội thực sự như thế này ở Việt Nam?
Trong thực tế, cùng với những khẩu hiệu “công bằng - dân chủ - văn minh”, thì hằng ngày chúng ta vẫn thường đối diện với những tấm bẳng tuyên truyền kiểu như “hướng đến ấp, xã, khu phố văn hóa, xã hội văn minh” treo dán khắp nơi. “Chiếm quyền” Việt Nam hiện tại đã giương lên các nhu cầu căn bản, thiêng liêng mà con người hướng đến và xem đó như là mục tiêu tối thượng để xây dựng xã hội tiên tiến. Nhưng sự thật đã chứng minh tất cả chỉ là những chiếc “bánh vẽ”, chỉ là những khẩu hiệu tuyên truyền sáo rỗng phục vụ cho việc ru ngủ người dân. Bởi nhu cầu học hỏi,phổ biến, tìm hiểu và trao đổi về nội dung thực sự của những đề tài liên quan đến việc nâng cao hiểu biết về quyền con người đều bị xem là “thế lực thù địch”, là “diễn biến hòa bình”, là “phản động”.
Tại sao Chiếm quyền lại ra sức ngăn
cản công dân tự do gặp nhau để sinh hoạt và trao đổi về nội dung của bản Tuyên
ngôn Nhân quyền Quốc tế?
Tại sao lực lượng thừa hành pháp luật của Chiếm quyền đã tước luôn quyền tự do đi lại của tôi, tước luôn quyền sống căn bản của đứa con bé bỏng đang thành hình của vợ chồng tôi khi ngăn cản chúng tôi đi ăn, chỉ vì sợ có liên quan đến buổi dã ngoại về Quyền Con Người???
Đơn giản vì họ sợ những gì họ không
hiểu, họ không hiểu thế nào là một con người có nhân cách!
Từ việc đọc hiểu sẽ dẫn đến phải suy
nghĩ, từ suy nghĩ sẽ dẫn đến hành động, từ hành động sẽ dẫn đến thói quen và
thói quen sẽ hình thành nên nhân cách của một con người. Bản tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền chính là một bước tiến
lớn của nền văn minh nhân loại sau bao cuộc chiến tranh thảm khốc. Nó giúp
chúng ta hiểu và nhìn ra bản chất và quyền tự do của một con người thực sự. Xã
hội văn minh là nơi mà luật pháp hướng về mục đích tối thượng là thực thi đầy
đủ quyền con người trong tinh thần của công lý, để rồi từ những biện pháp chế
tài tạo thành thói quen cư xử giữa những con người với nhau. Từ đó nó tạo thành
đất nước văn hóa, thành một xã hội văn minh.
Nhiều người chúng ta thích người
phương Tây, không phải vì tâm lý “sính ngoại” mà phần nhiều vì chúng ta thích
phong cách, thích lối cư xử văn minh của họ. Không ít lần chúng ta nghe thấy
những tiếng xấu về các tật xấu của người Việt, thông thường từ chính mỗi chúng
ta nhìn ra điều đó rồi tự khinh chê nhau. Đó chính là sự thiếu tôn trọng
sự khác biệt nằm sâu trong tiềm thức mà chúng ta chưa thoát ra được. Sẽ rất khó
và có khi không thể nào thoát ra khỏi sự lạc hậu, ngu dốt và mọi rợ nếu chế độ
chúng ta đang sống không tôn trọng và luôn tìm cách né tránh thực thi đầy đủ
quyền con người.
Chúng ta sẽ mãi là “dân ngu khu
đen”?
Không!
Tôi không chấp nhận, bạn không chấp nhận, và nếu mỗi người chúng ta không chấp nhận, xã hội này sẽ phải thay đổi. Thực tế trên thế giới đã chứng minh, không một chế độ nào đi ngược lại bước tiến văn minh của nhân loại, đi ngược lại các giá trị tự do của con người có thể tồn tại được!
Cái gì cũng có cái giá phải trả của
của nó, và tự do thì không được cho không: “Freedom is not free”.
Với tình hình xã hội Việt Nam hiện nay, điều mà ai cũng thấy rõ rằng không ai biếu tặng sự tự do, sự tôn trọng cho chúng ta. Sự thay đổi cũng không thể nào xảy ra khi chúng ta bất động, khi chúng ta chấp nhận trả giá bằng tiền để đổi lấy sự tôn trọng hình thức, sự tôn trọng vật chất giả tạo.
Hình ảnh đứa con trong bụng tôi phải
chịu đói trước áp lực của cường quyền cứ lưu mãi trong đầu óc tôi, nó đã bị cướp
tự do ngay từ trong bụng mẹ. Càng nghĩ đến hình ảnh đó tôi càng ý thức được
rằng không có bất cứ thứ vật chất nào có thể bù đắp thay cho sự tự do của con
người.
Vì thế, tôi sống để tiếp tục phổ biến và đòi hỏi những những quyền tự do phải có cho con tôi, cho những phẩm chất của con người.
Với vai trò là người sắp làm cha của đứa con sắp ra đời, tôi thách thức tất cả hình thức sách nhiễu, đàn áp, bắt bớ, giam cầm của Chiếm quyền nhằm phủ nhận về những giá trị thiêng liêng đó!
*
* Blogger Trịnh Kim Tiến: "Tội
nghiệp con của mẹ, con đã bị tước đoạt quyền con người một cách hung hãn ngay
từ khi còn trong bụng mẹ. Con yêu, không sao hết, họ càng đàn áp, chèn ép thì
chúng ta sẽ càng đứng lên và đấu tranh. Không gì có thể làm gục ngã tinh thần
của mẹ lúc này được, trái lại những lối hành xử thiếu văn hóa, sai trái của họ
càng khiến mẹ hiểu ra rằng mẹ không bao giờ từ bỏ lẽ phải, công lý và hòa bình.
Ngày hôm nay, họ có thể ngăn chặn, bóp nghẹt quyền tự do đi lại của chúng ta
nhưng không có nghĩa là mãi mãi họ có thể làm được điều đó. Sự phi lý và khốn
nạn đến mức với cái lý do ngăn cản chúng ta- những con người tự do- không hề vi
phạm luật pháp- tham dự chuyến dã ngoại nói chuyện về Nhân quyền Quốc tế, những
điều mà Việt Nam có tham gia ký kết ủng hộ mà họ- những người mang danh bảo vệ
an ninh Quốc gia- lại có thể ngăn cản không cho ba mẹ đi ăn sáng luôn. Sáng nay
con phải chịu đói trong bụng mẹ vì cách hành xử trắng trợn và mất dạy đó nhưng
đó sẽ là bài học đầu tiên mẹ muốn con biết về quyền con người."
Đây là hình ảnh an ninh chốt chặn trước cửa nhà hai vợ chồng Paulo Thành Nguyễn
và Trịnh Kim Tiến trong ngày dã ngoại nhân quyền 5-5-2013 |
* Paulo
Thành Nguyễn, chồng của Kim Tiến: "Những thanh niên mặt người dạ thú đây.
Bất chấp tôi là một công dân có đầy đủ các quyền mà luật pháp bảo vệ, bất chấp
sức khỏe của một thai phụ, là vợ tôi đang cần ăn uống. Họ ngang ngược ngăn chặn
với thái độ hung hăn của một con thú. Khi có sự xuất hiện xe chuyên dụng của
công an phường thì họ nhìn cười khinh khỉnh. Sau đó công an làm ngơ, bỏ đi, bỏ
mặc sự bất công đang diễn ra một cách trắng trợn, và tôi ngồi đây, nhìn một
cách khinh bỉ và thách thức sự đê hèn đó, trong lúc cái bụng vẫn đang kêu đói
cồn cào."