Le Nguyen (Danlambao) - Kết thúc phiên xử phúc thẩm tuổi trẻ yêu nước Phương Uyên - Nguyên Kha, đạn pháo của loa đài đảng gần như tịt ngòi, không còn nổ rền trời như từ lúc tạm giam cho đến phiên xét xử sơ thẩm Uyên - Kha trước đây và ngay thời điểm này, chỉ còn vài ba “tay súng” mù quáng bất kể chết, cố bám công sự “đảng” bắn vu vơ, nổ lẹt đẹt lạc lõng vào các mục tiêu “ảo” với giọng điệu nũng nịu như em bé đòi kẹo “600.000 hộ dân điêu đứng không bằng một Phương Uyên?” Có hơi tức cười bởi sự hiểu biết nông cạn, dốt nát lại lắm lời tếu táo đáng thương:
“...Phiên tòa xét xử phúc thẩm hai bị cáo Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên đã có hàng chục blogger, các nhà “rân chủ”... tề tựu đông đủ. Rồi khi tòa án nhân dân tối cao tuyên phạt Đinh Nguyên Kha 4 năm tù, Nguyễn Phương Uyên 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo... thì ngay lập tức một số trang mạng được coi là có máu mặt trong giới lề trái như: Ba Sàm, Tễu, Huỳnh Ngọc Chênh, Người Buôn Gió… và cả giới truyền thông chỉ tuyên truyền có lợi cho phương Tây như RFA, RFI, BBC cũng ồ ạt đăng tải những vần thơ, bài viết “có cánh” kiểu như Dân Việt xem Phương Uyên là người nhà của mình và chúng ta cùng ăn mừng chiến thắng, chúc mừng chiến thắng của những người “yêu nước”...
Dường như cái không khí ăn mừng “chiến thắng” đang tràn ngập khắp các trang blog, đám “rận chủ” hết mực tô vẽ, bênh vực cho “thánh nữ” Phương Uyên... mà không hề thấy một tiếng nói, hay một mẩu tin nhỏ lên tiếng đòi quyền lợi cho hơn 600.000 hộ dân mưu sinh bằng nghề nuôi tôm điêu đứng trước vụ kiện vô lý từ phía Mỹ… Các “ếch rân chủ” hễ mở miệng là nói hai từ “vì dân”... đâu rồi sao không lên tiếng vì nông dân Việt Nam, khi mà Bộ Thương mại Hoa Kỳ (DOC) vừa ra quyết định tăng thuế nhập khẩu tôm Việt Nam một cách vô lý từ 1,15% đến 7,88%.... Chính phủ Mỹ đã vứt bỏ nhân quyền, dân chủ, công lý vào sọt rác để bảo vệ lợi ích nước Mỹ, mặc cho nông dân Việt Nam bị ảnh hưởng nặng nề với một lý do hết sức vô lý.
...Dưới con mắt của các nhà “rân chủ” cuộc sống của hàng trăm ngàn người dân Việt Nam chẳng là gì so với những kẻ như Phương Uyên... Giờ thì đã rõ như ban ngày, họ chỉ đi đòi “tự do - dân chủ - nhân quyền” cho bản thân, đấu tranh cho quyền được nói láo, quyền được xuyên tạc… ngoài ra ai sống chết thế nào cũng mặc? Phương châm của họ là không nên đụng đến Mỹ (USA) vì nếu đụng đến USA sẽ không có USD bỏ túi... Vậy đấy, sự thật vẫn là tiêu chí hàng đầu cho lòng tin, vì vậy chẳng có cách gì làm mất lòng tin nhanh chóng bằng sự dối trá. Ấy vậy nhưng, các nhà rận chủ, trong đó không ít vị tự xưng là trí thức vẫn lấy chiêu trò này làm công cụ đấu tranh mà không thấy hổ thẹn.” (1)
Trích đoạn trên là trong bài viết có tựa đề “600.000 Hộ Dân Điêu Đứng Không Bằng Một Phương Uyên?” của tên văn nô đánh thuê Thảo Nguyễn, óc trái nho mà to mồm hô hào chửi bới những người đấu tranh cho dân chủ với ngôn từ xách mé nặng đảng tính, sặc mùi đấu tố nào là “...rân chủ, ếch rân chủ… tự xưng là trí thức... mở miệng ra là vì dân... ở đâu sao không lên tiếng đấu tranh đòi quyền lợi cho nông dân nuôi tôm Việt Nam?...”
Tội nghiệp văn nô Thảo Nguyễn và đồng bọn bưng bô, ngu lâu dốt bền đâu biết rằng, các trí thức đấu tranh cho dân chủ không phải trí thức “đầu tôm” giống như nông dân nuôi tôm của trường lý luận cao cấp Nguyễn Ái Quốc! Thời nay không phải thời loa đài của thời đại Hồ Chí Minh nên không dễ để cho đầu lãnh cộng sản lợi dụng, sử dụng làm con tốt thí trên bàn cờ chính trị “cá tôm ” của đảng bởi những người đấu tranh cho dân chủ có phương tiện thông tin hiện đại, có tư duy độc lập khách quan để thấu hiểu sự việc, có đủ tỉnh táo thông minh lẫn văn minh để giải quyết vụ việc minh bạch, sòng phẳng chứ không như đảng ta đổ vấy hậu quả ngu xuẩn, yếu kém do mình gây ra cho bọn xấu hay thế lực thù địch âm mưu chống phá. Và những người đấu tranh cho dân chủ không lên tiếng trong vụ kiện thuế chống phá giá, trợ giá của Mỹ là có lý do như các lý do của một quan chức cao cấp hội nghề cá “thành thật khai báo” sau đây:
“...Trên thực tế, hầu hết các vụ kiện đều xuất phát từ vấn đề lợi ích. Câu chuyện về con cá tra bị kiện tại thị trường Mỹ năm xưa vẫn còn nguyên giá trị. Ban đầu giá cá tra Việt Nam được mang vào bán tại thị trường Mỹ với giá 4,50 USD/kg, tương đương với giá bán cá da trơn của người nuôi Mỹ nên còn chấp nhận được.
Nhưng sau một thời gian, các doanh nghiệp của ta với lối làm ăn cá lẻ đã “tự hại nhau” bằng cách thi nhau giảm giá cá tra xuống còn 2,30 USD/kg, khiến cá da trơn nuôi của người nuôi Mỹ không bán được nên họ mới phát đơn kiện. Điều này cho thấy, nếu các doanh nghiệp Việt Nam từ bỏ lối làm ăn “cá lẻ”, cùng đoàn kết với tinh thần “bó đũa”, giữ một mặt bằng giá hợp lý thì các doanh nghiệp có thể tránh được các vụ kiện.
Vậy mà hôm nay, con tôm vẫn đi lại vết xe đổ của con cá tra năm xưa, vẫn còn đó lối làm ăn rời rạc, manh mún, thiếu đoàn kết và một tầm nhìn. Ông Nguyễn Tử Cương cũng chỉ ra 6 hiện trạng dẫn đến 6 hậu quả của công tác tổ chức sản xuất tôm hiện nay.
Một là, nuôi tôm chủ yếu còn nhỏ lẻ, manh mún do tự phát, thiếu quy hoạch hoặc không tuân thủ quy hoạch, hệ thống thủy lợi chung cho nông nghiệp không đáp ứng yêu cầu nuôi trồng thủy sản… dẫn đến hậu quả là không kiểm soát được dịch bệnh lây nhiễm.
Hai là, phân công nhiệm vụ quản lý nuôi thủy sản không phù hợp, chồng chéo nên khi bệnh dịch xảy ra không có cơ quan nào chịu trách nhiệm.
Ba là, việc quản lý giống, thức ăn, thuốc phòng, trị bệnh còn gây phiền hà, thiếu hiệu quả dẫn đến không kiểm soát được bệnh lây nhiễm dọc, người nuôi tiền mất tật mang, một số công ty cung cấp giống, thức ăn lại phải làm thay nhiệm vụ của khuyến ngư.
Bốn là, sản xuất giống và nuôi trồng thủy sản chưa theo hướng bền vững do chưa có trại giống theo tiêu chuẩn VietGAP dẫn đến mới chỉ có 10 cơ sở nuôi tôm áp dụng này, với diện tích chưa đến 200 ha. Vì vậy, các cơ sở nuôi kiểm soát không hiệu quả dịch bệnh trên tôm, ảnh hưởng môi trường, sản phẩm thiếu an toàn.
Năm là, chưa gắn kết hoạt động nuôi với chế biến và thị trường do các cơ quan quản lý và người nuôi đều không nắm rõ được nhu cầu thị trường. Đặc biệt là bị động và đối phó chưa hiệu quả với các rào cản thương mại của các nước.
Tình trạng tranh mua, tranh bán, giảm giá giành khách vẫn chưa được kiểm soát dẫn đến giá bán tôm của Việt Nam thấp hơn mặt bằng giá chung, gây thiệt hại cho cả người nuôi và doanh nghiệp, đồng thời tạo cớ cho các vụ kiện chống bán phá gia bùng phát.” (2)
Ý kiến “khai báo” nêu trên không phải là luận điệu xuyên tạc của “bọn” diễn biến hòa bình, thế lực thù địch hay phản động lưu vong dựng chuyện “nói xấu” mà là ý kiến của ông Nguyễn Tử Cương, ủy viên thường vụ ban chấp hành trung ương hội nghề cá Việt Nam, một đồng đảng của đảng và ông Cương đã hé lộ sự thật, đã “thành thật khai báo” vài nguyên nhân dẫn đến việc cơ quan chức năng Mỹ đề nghị đánh thuế chống phá giá, trợ giá trên tôm Việt, không ai bịa đặt bôi xấu đảng, nhà nước “ta” đấy nhé!
Lẽ ra, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam cần ứng xử văn minh không nên tỏ thái độ thù địch với đối tác “làm ăn” bởi không phải Mỹ có hành động “thiếu thiện chí” với tôm Việt mà Mỹ áp dụng biện pháp “thuế” cho tất cả các nước nhập cảng tôm vào nước Mỹ gồm Trung Cộng, Việt Cộng, Mã Lai, Thái Lan, Nam Dương, Ấn Độ, Ecuador nhằm bảo đảm cạnh tranh lành mạnh cho thị trường tự do của Mỹ và cho quyền lợi của công dân Mỹ.
Lãnh đạo “tôm” Việt Nam có biết để đối phó thuế chống phá giá, trợ giá của Mỹ, các cơ quan chức năng Mã Lai đã phản ứng, đã vào cuộc một cách văn minh rất thông minh chứ không như đầu óc tiểu nông của lãnh đạo cộng sản Việt Nam chỉ biết “đổ vấy” nhìn đâu cũng thấy thế lực thù địch diễn biến hòa bình, âm mưu chống phá mà không nhận ra đó là chuyện rất bình thường của chính trị Mỹ, “là nhà nước của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân… tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân... cán bộ là đầy tớ của nhân dân” nên cán bộ, quan chức được dân trả lương phải có trách nhiệm bổn phận “điều tra làm rõ” để trả lời khiếu nại tố cáo của nhân dân về việc có hay không có phá giá, trợ giá của các nước nhập tôm vào Mỹ. Và Mã Lai nằm trong danh sách bị nghi ngờ đã phản ứng tích cực, đúng mực của một nước dân chủ văn minh với đối tác thương mãi trong quan hệ quốc tế:
“Mã Lai cho biết theo đơn kiện của các nhà sản xuất tôm trong nước và Liên minh ngành công nghiệp tôm Vịnh Mexico, Bộ Thương mại Mỹ đã mở cuộc điều tra về trợ giá tôm xuất khẩu của 7 nước. Tuy nhiên, hai nhà cung cấp chính là Thái Lan và Indonesia đã được miễn thuế nhập khẩu.
Mỹ đánh thuế cao đối với tôm đông lạnh Malaysia là do một số công ty của nước này đã từ chối hợp tác với Bộ Thương mại và Ủy ban Thương mại Quốc tế của Mỹ trong quá trình điều tra. Riêng Công ty Asia Aquaculture Sdn Bhd (Sendirian Berhad) có mức thuế thấp hơn do tự nguyện hợp tác với phía Mỹ trong vụ việc này.
Bộ Nông nghiệp Malaysia cũng kêu gọi tất cả các doanh nghiệp xuất khẩu cần tuân thủ các thủ tục thương mại quốc tế, các quy định và hợp tác trong mọi khía cạnh của cuộc điều tra do các cơ quan chức năng nước ngoài thực hiện.
Để giải quyết vấn đề này, một ủy ban hành động đã được thành lập dưới sự đồng chủ trì của Bộ Nông nghiệp, Bộ Thương mại Quốc tế và Công nghiệp Malaysia kể từ khi cuộc điều tra được bắt đầu, nhằm giúp các công ty liên quan. Hiện Ủy ban này đang nghiên cứu các tài liệu chính thức của Bộ Thương mại Mỹ nhằm tìm ra các biện pháp khắc phục.
Theo cơ cấu thuế của Bộ Thương mại Mỹ, Công ty Asia Aquaculture Sdn Bhd của Malaysia phải chịu mức thuế 10,8% trong khi các công ty khác phải chịu mức thuế là 54,5%.
Quyết định áp thuế chống trợ cấp của Bộ Thương mại Mỹ còn phải được Ủy ban Thương mại quốc tế Mỹ (ITC) thông qua mới có hiệu lực. Dự kiến, ITC (International Trade Committee) sẽ bỏ phiếu vào ngày 19/9 năm nay.” (3)
Tất cả nguyên nhân lẫn biện pháp đối phó khắc phục hậu quả như cách văn minh của Mã Lai “...nghiên cứu các tài liệu chính thức của bộ thương mại Mỹ nhằm tìm ra các biện pháp khắc phục...” hay lu loa ăn vạ kiểu Chí Phèo của Việt nam “...việc áp thuế chống trợ cấp của chính phủ đối với tôm nuôi của Việt Nam vào Hoa Kỳ là hoàn toàn phi lý và không phù hợp(?)...” và các luận chứng vừa nêu đều dẫn nguồn từ báo lề đảng mà không dẫn nguồn từ báo nước ngoài hay báo lề dân.
Dẫn nguồn báo lề đảng để bảo đảm sự trung thực khách quan rằng đây không phải là “tài liệu ngụy tạo” dựng chuyện phỉ báng, phao tin bịa đặt của bọn xấu “lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của các tổ chức, công dân” (4) hay tàng trữ lưu hành các tài liệu “Tuyên truyền chống phá nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” (5) hoặc hoạt động tổ chức xúi dục “Thành lập, tham gia tổ chức lật đổ chính quyền nhân dân”(6)
Ngoài những nguyên nhân trích dẫn từ báo lề đảng còn có những nguyên nhân khác khiến cho những người đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền không ngây thơ xen vào chuyện chính trị nội bộ “cá tra, tôm tép” của đảng cộng sản bởi thực tế chuyện cá tôm hiện nay không thực sự là chuyện cuộc sống điêu đứng của 600.000 hộ nông dân, lao động nghèo mưu sinh bằng nghề nuôi tôm mà thật ra đa phần là chuyện điêu đứng của các “đại gia” xuất cảng, “đại gia” nuôi trồng thủy sản “con ông cháu cha” có nguồn gốc đảng, nhà nước chứ không dính dáng, ảnh hưởng gì nhiều đến thành phần lao động hay nông dân nghèo mưu sinh, dầm sương dãi nắng trên vài ba sào ruộng sở hữu toàn dân!
Chính sự tham lam ngu dốt cậy thế cậy quyền này dẫn đến thảm họa cho ngành nuôi trồng, xuất cảng cá tôm ngày hôm nay và thuế chống phá giá, trợ giá của Mỹ trên tôm Việt cao nhất là 7,88% còn thấp hơn nhiều so với tôm Mã là 54,5%, và thuế chỉ là cái cớ để cho bọn quan chức “tiểu nông” bất tài vô dụng của đảng, nhà nước chạy tội, đổ tội cho kẻ thù giai cấp, cho các thế lực thù địch âm mưu chống phá để khỏa lấp, che giấu ngành xuất cảng, nghề nuôi trồng thủy sản đã chết lâm sàng do tội lỗi của đảng lãnh đạo làm ra...
Điển hình là do “đảng ta” buông lỏng lẫn dốt nát trong quản lý, bỏ mặc cho các cán bộ, đảng viên đầu ngành thiếu năng lực sử dụng ngân sách nhà nước “đánh bạc” dàn trải trong các nhà máy mổ xẻ, bóc tách, đông lạnh tôm cá và nuôi dưỡng các “sứ quân” xuất cảng thủy sản tự tung, tự tác giành giật khách hàng gây nhiễu loạn thị trường khiến giá cá tra bán vào thị trường Mỹ từ $4,50/kg rớt xuống $2,30/kg dưới giá thành sản phẩm bảo sao người ta không nghi ngờ trợ giá (?) và chuyện rớt giá hay giữ y nguyên giá trong nhiều năm xảy ra với mọi mặt hàng nông sản trong hầu hết thị trường xuất cảng của Việt Nam cũng là nguyên nhân làm cho “nông dân” điêu đứng chứ thuế chống phá giá, trợ giá của Mỹ không phải là nguyên nhân của mọi nguyên nhân làm cho nông dân Việt Nam điêu đứng khốn khổ, cơm không đủ no áo không đủ mặc, thậm chí là tan cửa nát nhà.
Bên cạnh đó là chính sách phát triển nông nghiệp sặc sỡ sắc màu khẩu hiệu nào là ba nhà bốn đại diện, tam nông tứ nông, nông thôn cũ nông thôn mới... với tái cấu trúc quy hoạch, với gói hỗ trợ cho nông dân vay vốn hay giải pháp bảo hiểm ao đầm nuôi trồng thủy sản... chỉ là hô hào, mang tính hình thức không thực chất bởi đám cán bộ, quan chức thừa tham dư dốt, suy thoái đạo đức lối sống phá phách đủ kiểu trong đó có xẻ thịt gói hỗ trợ của nông dân cần vốn đầu tư nhưng không tiếp cận được và cán bộ đại diện bảo hiểm nhà nước bắt tay với đại diện ba cấp chính quyền, móc ngoặc với “nông dân” nuôi trồng thủy sản “làm sai” để nhận tiền bảo hiểm bồi thường chia chác, ăn nhậu thì còn gì để nói nữa đây?
Đảng "ta" nên biết rằng nông, thủy, hải sản và “tôm” không phải là vũng lầy nhầy nhụa nồng nặc mùi hôi thối duy nhất mà mùi thối đã bay tràn lan, sang mọi lãnh vực, ngành nghề kinh tế, xã hội, văn hóa, chính trị, giáo dục, y tế, giao thông, luật pháp... của nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa, dân chủ vạn lần hơn... Thế cho nên, những cá nhân, tổ chức đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền không dại dột xen vào chuyện nội bộ “cá tra, tôm tép” của đảng cộng sản Việt nam và đừng ngạc nhiên khi nghe thấy những người đấu tranh hoan nghênh, cổ vũ, trân trọng khí phách kiên cường “...Tàu khựa cút khỏi Biển Đông... Đảng cộng sản Việt Nam bán nước đi chết đi...” của tuổi trẻ Phương Uyên – Nguyên Kha thì có chi là khó hiểu mà lấy làm “bức xúc” hả... cá tra tôm tép đảng ta ơi?