Tác giả gửi đến DienDanCTM |
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
ĐƠN KÊU CỨU KHẨN CẤP
Kính gửi: Ông
Tên tôi là: Phạm Văn Khương
Sinh năm: 1958
Trú Quán: 180E Chùa Hàng – Hồ Nam – Lê Chân – Hải Phòng
Tôi có người con là cháu : Phạm Ngọc Khánh, sinh năm 1984, trú quán 180E Chùa Hàng – Hồ Nam – Lê Chân – Hải Phòng.Hiện tạo cháu mở công ty TNHH đầu tư thương mại và dịch vụ VIETSTAR, có trụ sở tại số nhà 180E Chùa Hàng – Hồ Nam – Lê Chân – HP, được nhà nước cấp giấy phép đăng ký kinh doanh mua bán trao đổi máy vi tính và máy văn phòng. Xong vào hồi 0 giờ 30 phút ngày 06/6/2013 công an huyện An Dương cùng đồng chí Lưu Văn Xoa tổ trưởng khu phố đến nhà tôi yêu cầu tôi mở cửa vào làm việc. Các anh có thông báo bắt được một đối tượng cướp laptop, nó có khai bán cho công ty này. Tôi gọi con tôi xuống vì cháu làm giám đốc, con tôi có trả lời cháu ở đây kinh doanh người mua và bán ra vào nhiều cháu không nhớ.Công an An Dương đưa tên tội phạm vào nhà tôi cho con tôi xem mặt. Lần thứ hai cháu có nhận ra là có mua và có hợp đồng mua và bán , trong hợp đồng có nội dung bên bán cam kết máy laptop của mình và cam kết không phải là do phạm tội mà có, nếu sai bên bán chịu trách nhiệm.
Con tôi đồng ý mua với giá 700.000 đồng (vì laptop bị vỡ) chỉ lấy linh kiện chứ không còn giá trị gì hết. Sau đó công an huyện An Dương lập biên bản lời khai đến 2 giờ 30 phút thì xong. Lúc này anh công an huyện An Dương bảo tôi và mọi người bình tĩnh chờ chút nữa.
Tôi thấy một anh công an vào đọc lệnh khám nhà khẩn cấp đến 5 giờ 30 phút ngày 06/6/2013 công an huyện An Dương có thu của công ty con tôi 17 máy laptop và yêu cầu con tôi đi ngay.
Tôi bảo các anh chưa có lệnh chưa được đưa con tôi đi xong đồng chí Trường công an An Dương có tuyên bố tôi có quyền bắt con anh đi. Tôi đề nghị anh Trường cho con tôi được ăn sáng và uống thuốc rồi cháu sẽ đi vì cháu đang viêm họng và sốt nhưng công an huyện An Dương không đồng ý, bắt đi ngay từ 5 giờ 30 phút ngày 06/6/2013 cho đến 16 giờ ngaỳ 10/6/2013 tôi thấy con tôi không về, công an An Dương không thông báo cho tôi biết tội danh con tôi là gì và không có lệnh tạm giam giữ.
Tôi làm đơn kêu cứu lên các cấp, tôi gửi đơn trực tiếp cho anh Hợp trưởng công an huyện An Dương tại nhà riêng và yêu cầu anh Hợp kiểm tra và trả lời cho tôi biết. Vào lúc 19 giờ ngày 10/6/2013 đến 7 gờ 30 ngày 11/6/2013 toi gửi đơn lên Viện Kiểm Sát Nhân Dân huyện An Dương – anh Quáng đã nhận đơn. Đến 8 giờ 30 tôi có chuyển đơn tới Viện Kiểm Soát thành phố, anh Thòong đã nhận đơn và điện cho phó viện trưởng Viện Kiểm Sát Nhân Dân huyện An Dương.
Sau đó anh Thòong có trả lời tôi là con anh ( tức cháu Phạm Ngọc Khánh) hiện tại Viện Kiểm Sát An Dương không phê chuẩn lệnh giam giữ vì chưa đủ yếu tố đề nghị công an An Dương hoàn chỉnh hồ sơ thu thập chứng cớ và anh Thòong bảo tôi hiện tại kiểm tra nơi giam giữ con anh không có ở đó, chỉ khi nào cháu về anh mới biết cháu ở đâu. Anh Thòong điện cho Viện Kiểm Sát An Dương nói báo cáo anh Quáng thành lập đoàn xuống kiểm tra đột xuất và lập biên bản.
Sau đó tôi về công an thành phố vào phòng tiếp dân chuyển 2 đơn cho phòng tiếp dân đề nghị phòng tiếp dân chuyển đơn kêu cứu khẩn cấp của tôi cho giám đốc công an thành phố và chánh thanh tra công an thành phố.
Tôi ra về đến 12 giờ mang cơm cho cháu, cơm chỉ cầm đến phòng trực ban chờ người ra lấy chứ tôi không được cầm vào. Đến 18 giờ tôi cầm cơm cho cháu và lấy đồ của cháu về giặt cho cháu, tôi phát hiện quần áo chưa thay tôi có nghi ngờ và tôi hỏi trực ban và người đưa cơm vào cho con tôi “cháu ơi Khánh thế nào rồi”, họ trả lời vẫn bình thường. Tôi quay xe ra cổng nghe một số người dân xì xèo là có một người bị công an đánh đưa đi cấp cứu.
Tôi phóng xe xuống trung tâm y tế An Dương thì thấy con tôi nằm bất tỉnh nhân sự. Tôi bảo “các anh sao đánh con tôi như vậy” và tôi điện cho mọi người trong gia đình. Khi tôi ra về cô y tá bảo lát nữa con anh chuyển Việt Tiệp. Tôi điện thoại kêu gọi cơ quan báo chí bảo vệ quyền lợi cho con tôi vào cuộc làm sáng tỏ sự việc trên và tôi vào chờ cháu ở phòng cấp cứu. Cháu vẫn chưa tỉnh, trên vai phải có nốt thâm quầng, ở mang tai trái có vết rách và đầy máu, vùng bụng bị sưng to, toàn bộ cơ thể bị tổn thương, bộ phân sinh dục bị thâm tím. Cháu bị mất cảm giác đái , đái dầm ra giường và phải đóng bỉm. Cháu hiện bất tỉnh và sốt cao.
Con tôi đồng ý mua với giá 700.000 đồng (vì laptop bị vỡ) chỉ lấy linh kiện chứ không còn giá trị gì hết. Sau đó công an huyện An Dương lập biên bản lời khai đến 2 giờ 30 phút thì xong. Lúc này anh công an huyện An Dương bảo tôi và mọi người bình tĩnh chờ chút nữa.
Tôi thấy một anh công an vào đọc lệnh khám nhà khẩn cấp đến 5 giờ 30 phút ngày 06/6/2013 công an huyện An Dương có thu của công ty con tôi 17 máy laptop và yêu cầu con tôi đi ngay.
Tôi bảo các anh chưa có lệnh chưa được đưa con tôi đi xong đồng chí Trường công an An Dương có tuyên bố tôi có quyền bắt con anh đi. Tôi đề nghị anh Trường cho con tôi được ăn sáng và uống thuốc rồi cháu sẽ đi vì cháu đang viêm họng và sốt nhưng công an huyện An Dương không đồng ý, bắt đi ngay từ 5 giờ 30 phút ngày 06/6/2013 cho đến 16 giờ ngaỳ 10/6/2013 tôi thấy con tôi không về, công an An Dương không thông báo cho tôi biết tội danh con tôi là gì và không có lệnh tạm giam giữ.
Tôi làm đơn kêu cứu lên các cấp, tôi gửi đơn trực tiếp cho anh Hợp trưởng công an huyện An Dương tại nhà riêng và yêu cầu anh Hợp kiểm tra và trả lời cho tôi biết. Vào lúc 19 giờ ngày 10/6/2013 đến 7 gờ 30 ngày 11/6/2013 toi gửi đơn lên Viện Kiểm Sát Nhân Dân huyện An Dương – anh Quáng đã nhận đơn. Đến 8 giờ 30 tôi có chuyển đơn tới Viện Kiểm Soát thành phố, anh Thòong đã nhận đơn và điện cho phó viện trưởng Viện Kiểm Sát Nhân Dân huyện An Dương.
Sau đó anh Thòong có trả lời tôi là con anh ( tức cháu Phạm Ngọc Khánh) hiện tại Viện Kiểm Sát An Dương không phê chuẩn lệnh giam giữ vì chưa đủ yếu tố đề nghị công an An Dương hoàn chỉnh hồ sơ thu thập chứng cớ và anh Thòong bảo tôi hiện tại kiểm tra nơi giam giữ con anh không có ở đó, chỉ khi nào cháu về anh mới biết cháu ở đâu. Anh Thòong điện cho Viện Kiểm Sát An Dương nói báo cáo anh Quáng thành lập đoàn xuống kiểm tra đột xuất và lập biên bản.
Sau đó tôi về công an thành phố vào phòng tiếp dân chuyển 2 đơn cho phòng tiếp dân đề nghị phòng tiếp dân chuyển đơn kêu cứu khẩn cấp của tôi cho giám đốc công an thành phố và chánh thanh tra công an thành phố.
Tôi ra về đến 12 giờ mang cơm cho cháu, cơm chỉ cầm đến phòng trực ban chờ người ra lấy chứ tôi không được cầm vào. Đến 18 giờ tôi cầm cơm cho cháu và lấy đồ của cháu về giặt cho cháu, tôi phát hiện quần áo chưa thay tôi có nghi ngờ và tôi hỏi trực ban và người đưa cơm vào cho con tôi “cháu ơi Khánh thế nào rồi”, họ trả lời vẫn bình thường. Tôi quay xe ra cổng nghe một số người dân xì xèo là có một người bị công an đánh đưa đi cấp cứu.
Tôi phóng xe xuống trung tâm y tế An Dương thì thấy con tôi nằm bất tỉnh nhân sự. Tôi bảo “các anh sao đánh con tôi như vậy” và tôi điện cho mọi người trong gia đình. Khi tôi ra về cô y tá bảo lát nữa con anh chuyển Việt Tiệp. Tôi điện thoại kêu gọi cơ quan báo chí bảo vệ quyền lợi cho con tôi vào cuộc làm sáng tỏ sự việc trên và tôi vào chờ cháu ở phòng cấp cứu. Cháu vẫn chưa tỉnh, trên vai phải có nốt thâm quầng, ở mang tai trái có vết rách và đầy máu, vùng bụng bị sưng to, toàn bộ cơ thể bị tổn thương, bộ phân sinh dục bị thâm tím. Cháu bị mất cảm giác đái , đái dầm ra giường và phải đóng bỉm. Cháu hiện bất tỉnh và sốt cao.
Qua sự việc trên tôi thấy việc làm của công an huyện An Dương trái với pháp luật của nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, vi phạm đến nhân quyền của công dân. Hành động trên không thể chấp nhận được làm ảnh hưởng đến uy tín và hình ảnh của người công an nhân dân “ vì nước quên thân, vì dân quên mình”.
Tôi đề nghị các cơ quan bảo vệ pháp luật, các cơ quan báo chí làm rõ và trả lại sự công bằng cho con tôi và gia đình tôi.
Tôi xin chân thành cảm ơn.
Phạm Văn Khương